Chương 3129: Muốn yên tĩnh



Được thôi! Đây là món quà Tết đầu tiên mà ba tặng cho con đó!
Cố Niệm Chi vỗ tay nở nụ cười, trong nụ cười vô thức toát lên một sự ngây thơ trẻ co8n.

Lộ Cận ngơ ngác nhìn cô một cái, rồi cũng cười rộ lên.
Hôm nay là buổi sáng ngày mùng một, cô không muốn ép Lộ Cận đến chân tường.
Vậy cứ cho bọn họ 6đón một cái Tết sum vầy đúng nghĩa đi...
Lộ Cận chỉ vào chỗ ký tên nói:
Chỗ này này, con ký tên mình đi, như vậy thì tất cả công ty ngoại cảnh đều thuộc quyền sở hữu của con.


Cơ cấu sở hữu cổ phần của công ty ngoại cảnh khá phức tạp, hình thức sở hữu cổ phần do ba thiết kế này không cần phải báo cáo cho Ủy ban điều tiết chứng khoán của các quốc gia biết, vì thế con cứ yên tâm, người khác sẽ không biết ba đã chuyển nhượng tài sản lại cho con.

Cố Niệm Chi nhìn khối tài sản với con số giống như trên trời này, trong lòng hết sức căng thẳng, vội vàng nói:
Ba, ba không cần phải làm như vậy, cho con lì xì là con vui lắm rồi, tự nhiên ba lại chuyển nhượng hơn phân nửa tài sản cho con, con nhát gan lắm, ba đừng dọa con nhé...

Lộ Cận không đồng ý:
Ba chuyển nhượng hết tài sản của mình cho con thì con mới phải sợ. Bây giờ mới chuyển có một nửa tài sản thôi mà, con sợ cái gì? Còn một nửa còn lại... Đối với ba mà nói, chỉ cần có đủ tiền để ba làm nghiên cứu là được rồi, số tiền dư còn lại cũng chỉ để chỏng chơ đó thôi. Con cầm đó mà đi mua cái gì con thích...

Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy nói:
Cháu xuống nhà bếp giúp Tổng giám đốc Lộ nấu cơm trưa.

Lộ 5Cận thì không dịu dàng nhỏ nhẹ với anh như vậy, ông cụp mắt xuống, hừ ra một tiếng từ trong cổ họng:
Nhớ nhắc nhở Lộ lão đại, con gái của tôi muốn ăn cơm rang Tam Tiên đó.

Hoắc Thiệu Hằng:
...

Cố Niệm Chi nhịn cười, vội vàng nói:
Ba, mau đi lấy quà đi! Con chờ xem quà này!


Công ty ngoại cảnh khai thác và phát triển quần đảo.
Lộ Cận bày ra vẻ sâu xa khó lường:
Những công ty ngoại cảnh này tất cả tài sản mà ba nắm quyền sở hữu, bao gồm cả cổ phần của tập đoàn Lộ thị, tiền tiết kiệm gửi trong ngân hàng, quỹ đầu tư, cổ phiếu, còn có những đồ cổ và tranh chữ mà ba sưu tầm được.


Cùng với quỹ ủy thác độc quyền dưới danh nghĩa của Cố Tường Văn.

Lộ Cận cười nói:
Ba lấy ngay đây!

Ông vội vàng chạy về phòng mình, lấy một số lượng lớn tư liệu mà mình đã tải xuống được từ trong mạng lưới thông tin của Tập đoàn bệnh viện Tần thị, lưu trữ vào một thư mục đã được mã hóa cẩn thận. Lấy thêm một vài tập tin pháp luật sau đó chạy nhanh như gió quay lại nhà Cố Niệm Chi.
Lúc này Cố Niệm Chi đang ngồi một mình trên sofa, trầm ngâm nhìn mấy trang ghi chép thí nghiệm đã bị ố vàng.
Mặc dù nhìn cô có vẻ rất nghiêm túc, nhưng thật ra cô chẳng hiểu gì cả.
Dáng vẻ bây giờ của ông hoàn toàn chẳng giống gì so với gương mặt vốn có,3 nhưng lúc cười lên thì lại rất giống với Cố Niệm Chi.
Hoắc Thiệu Hằng im lặng nhìn hai người, tạm thời không nói bất cứ điều gì cả.
Anh hiểu suy nghĩ của Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi:
...

Số tiền này đừng nói là mua thứ mình thích, cho dù mua hết cả nhãn hàng cao cấp mà cô thích thì cũng dư sức.
Cố Niệm Chi nghe những thứ này thì thấy hơi quen.
Ở thế giới bên kia, lúc cô truy nộp những tài sản của nhà họ Cố do Cố Yên Nhiên tiêu xài, hình như cũng có thứ như thế này...
Cô hoàn toàn không biết gì về công nghệ gen sinh học, còn khó đoán hơn cả vật lý năng lượng cao.
Lộ Cận nhẹ nhàng đằng hắng một tiếng:
Niệm Chi?

Cố Niệm Chi ngước đầu lên:
Ba, lấy nhanh thế ạ?

Lộ Cận gật đầu, ngại ngùng ngồi xuống bên cạnh cô, trước tiên đưa thư mục kia tới, nói:
Đây là toàn bộ dữ liệu mà ba lấy được từ trong mạng lưới của Tập đoàn bệnh viện Tần thị, từ danh sách khách hàng đến nhà cung cấp và các bệnh nhân, còn có bảng báo cáo tài chính trong suốt mấy năm nay, tất cả đều ở trong đó.

Cố Niệm Chi ôm cổ Lộ Cận hôn ông một cái:
Cảm ơn ba! Đây thật sự là món quà Tết tốt nhất đối với con!

Lộ Cận vội vàng nói:
Còn nữa này.
Nói đoạn, ông để tập tài liệu pháp luật đến trước mặt Cố Niệm Chi:
Nào, ký tên con đi, tất cả mọi thứ của ba đều sẽ là của con.

Cố Niệm Chi cúi đầu nhìn tên của những tài liệu kia, sau đó lập tức giật thót cả mình.

Ba, đây là công ty gì vậy?

Những tài liệu này, ông vốn muốn để lại chung với di chúc, đợi khi ông không còn ở trên đời này thì Cố Niệm Chi sẽ nhận được tài sản của ông.
Nhưng lần này ông bị Cố Niệm Chi và cái cậu Peter kia phát hiện, sau này muốn thoát thân có lẽ rất khó, vì thế ông dứt khoát để lại tất cả tài sản cho Cố Niệm Chi.
Ánh mắt Cố Niệm Chi lập tức sáng lên:
Ba thật sự làm được sao? Ba giỏi quá! Ba còn có thể xâm nhập vào mạng lưới mật khẩu của Tập đoàn bệnh viện Tần thị!

Thật ra nếu Cố Niệm Chi có hệ thống máy tính đồ sộ thì tốn một ít thời gian cũng có thể xâm nhập được. Nhưng tiếc là cô không có.
Lộ Cận thì khác, phòng làm việc của ông có hệ thống máy vi tính có thể so sánh với hệ thống máy ở phòng điều khiển trung tâm của đế quốc Hoa Hạ, vì vậy mới có thể phá giải được mật mã mạng lưới của Tập đoàn tư nhân Tần thị trong một thời gian ngắn.
Lộ Cận cười rất vui vẻ:
Trừ phi bọn họ có những tài liệu không để trên mạng, nếu không tất cả nội dung ở trên mạng đều ở chỗ ba hết rồi.

Quả nhiên là bản đối ứng ở thế giới song song.
Cố Niệm Chi nhìn mà than thở.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.