Chương 3164: Tiêu chí


Bọn họ có một câu tục ngữ:
Thà đứng đó bị kiện còn hơn là nằm cho người ta bê ra ngoài.


Bình thường Đế quốc Hoa Hạ cấm súng, cảnh sát ở đâ8y không cần thấp thỏm trong lúc chấp hành nhiệm vụ như cảnh sát Mỹ.

Thế nhưng những kẻ địch mà nhóm Hà Chi Sơ đối mặt không phải là năm, ba3 tên cướp vặt thông thường, mà là gián điệp, hoặc nội gián có liên quan tới nước ngoài.
Vệ binh tiến vào theo anh nhóm lại theo nhóm ba người một tổ, lao vào một phòng khác trong chung cư.
Người đàn ông đang quỳ trên sân phơi kia không đợi lính của Hà Chi Sơ lao tới, khóe miệng đã chảy sợi máu đen.
Anh ta nở nụ cười tiếc hận, hai chân mềm ra trước, sau đó cả người đổ gục xuống đất.
Thế nhưng sau khi kiểm tra thi thể, tuy cánh tay anh ta trúng đạn nhưng không phải vết thương trí mạng. Nhân tố trí mạng chính là thuốc độc trong miệng anh ta.
Hà Chi Sơ nghiêng đầu, vệ binh của anh ném tập ghi chép cho cảnh sát:
Đây là tình hình sau khi chúng tôi vào đây. Anh ta sợ tội tự sát, còn nguyên nhân cụ thể phải nhờ cảnh sát điều tra rồi.

Cảnh sát dẫn đầu quen mặt Hà Chi Sơ, vội đưa tay nhận lấy, khó hiểu:
Thiếu tướng Hà, có người báo án ư? Anh ta đã làm gì?

Trong thùng rác còn tro của thứ gì đó bị đốt, cho thấy người này đã tiêu hủy hết chứng cứ.
Chẳng bao lâu sau, xe cảnh sát tới.
Khi bọn họ vào chung cư, nhìn thấy tình cảnh này cũng hoảng sợ.
Chung cư đã bị người của Hà Chi Sơ lục soát một lần, không thu hoạch được gì.
Hà Chi Sơ không chần chừ, giao lại nơi này cho cảnh sát, sau đó dẫn người rời đi.
Bước ra khỏi tòa nhà, nhìn tiểu khu Cố Niệm Chi ở đối diện, anh thấy có gì đó không đúng.
Hà Chi Sơ gật đầu:
Có người phát hiện anh ta theo dõi chụp lén hành tung của tôi, nghi ngờ anh ta có thể là gián điệp. Lúc chúng tôi đến điều tra, anh ta không chỉ có ý đồ phản kháng, còn sợ tội tự sát.

Chi tiết giấu độc trong răng là tiêu chí điển hình của gián điệp, hiện giờ có một vài kẻ ác độc tàn nhẫn cũng làm thế vì không muốn bị bắt.
Cảnh sát lập tức cúi người:
Thủ trưởng cứ yên tâm. Chúng tôi sẽ đi kiểm tra ngay lập tức!

Bọn người này thường mang súng bên người.
B9ởi vậy khi người nọ đút tay vào túi tìm thứ gì đó, vệ binh bên cạnh Hà Chi Sơ sẽ lập tức nổ súng.
Tài bắn súng của người kia cực kỳ chuẩn x6ác, bùm bùm hai phát, bắn vào hai bên cánh tay người kia.

Uống thuốc độc tự sát ư? Quả nhiên không phải là thợ chụp lén bình thường.
Hà Chi Sơ cười lạnh phất tay:
Báo cảnh sát, sau đó lục soát trên người anh ta, thu thập mẫu thuốc độc trong miệng nữa rồi mang về phân tích.

Người của Hà Chi Sơ lượn quanh chung cư một vòng.
Cấp dưới của anh phát hiện căn phòng tối, nhưng ngoài thiết bị rửa ảnh và nước thuốc ra thì không còn thứ gì khác.
Người nọ run cả người, đau tới nỗi ngất xỉu. Hai cánh tay anh ta rũ hai bên nhũn 5như bông, không còn sức làm việc khác.
Anh ta lườm Hà Chi Sơ, sau đó cắn thuốc độc giấu trong răng, nuốt xuống.

Tôi khuyên anh đừng phản kháng vô vị.
Hà Chi Sơ lạnh lùng nói, đồng thời ra lệnh cho lính của mình:
Lục soát!

Ảnh kia là do ai gửi cho cô?

Vì sao lại gửi cho cô mà không phải gửi cho anh?

Hà Chi Sơ phất tay, ra hiệu thư kí sinh hoạt của mình đưa lính quay về nơi dừng chân, còn anh thì gọi cho Cố Niệm Chi.

Cố Niệm Chi nhanh chóng nhận điện thoại:
Anh Hà? Sao rồi ạ?


Hà Chi Sơ rảo bước về phía chung cư của cô, thản nhiên nói:
Ai gửi ảnh cho em thế? Người chụp lén này không bình thường.



Ơ? Em biết ngay mà!
Cố Niệm Chi vừa mừng vừa sợ:
Bắt được chưa?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.