Chương 3174: Tin tức tốt
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 893 chữ
- 2022-02-24 03:42:28
Cố Niệm Chi đứng bật dậy khỏi ghế:
Sao cơ? Ôn Thủ Ức là trẻ mồ côi được nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi à? Thật không ngờ! Ý con là, Lương Mỹ Lệ đố8i xử với cô ta rất tốt, đến cả con gái ruột cũng không bằng nữa là! Còn gánh tội thay cho cô ta rồi vào tù, chậc chậc, sao cô ta lại đối xử với 3Lương Mỹ Lệ như vậy chứ?
Lộ Cận cũng kết sức cảm khái, nói:
Năm đó ba chính là người chẩn đoán cho bọn họ mà. Tinh trùng của Ôn Đại Hữ9u bị yếu, không thể nào làm phụ nữ mang thai một cách tự nhiên được. Tế bào trứng của Lương Mỹ Lệ bị khiếm khuyết bẩm sinh, căn bản không thể hì6nh thành trứng để thụ tinh, đến cả thụ tinh ống nghiệm cũng không thể làm được, vì thế ba đề nghị bọn họ nhận nuôi một bé gái.
Cố Niệm 5Chi sửng sốt, vội vàng nói:
Ba, ba còn chẩn đoán cho Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ nữa à? Vậy bọn họ cũng tai to mặt lớn quá nhỉ...
Không phải bọn họ tai to mặt lớn...
Lộ Cận mất tự nhiên ho khan một tiếng:
Bà Hà đích thân căn dặn nên ba tiện tay kiểm tra.
Bà Hà?
Cố Niệm Chi thắc mắc hỏi:
Bà Hà nào cơ?
Thì chính là mẹ của Hà Chi Sơ đó...
Lộ Cận gõ đầu Cố Niệm Chi:
Ngoại trừ bà ấy ra thì còn ai xứng đáng được gọi là bà Hà nữa? Ngốc quá.
Cố Niệm Chi cười ranh mãnh, nói:
Ba, hồi đó ba cũng làm bác sĩ chẩn đoán và điều trị bệnh vô sinh à?
Trong phòng thí nghiệm gen sinh học của Tần Dao Quang có một bộ phận nghiệp vụ chính là trị liệu bệnh vô sinh, còn xin rất nhiều kinh phí của nhà nước để tài trợ cho hạng mục này, mà lúc đó ba và Tần Dao Quang hợp tác làm nghiên cứu về mặt gen sinh học, vì thế cũng biết làm một số chẩn đoán về căn bệnh khó chữa này.
Cố Niệm Chi nháy mắt một cái:
Nhưng chẳng phải ba đã nói tinh trùng của Ôn Đại Hữu quá yếu, không thể làm phụ nữ mang thai một cách tự nhiên hay sao? Vậy Ôn Thủ Ức ở đâu ra?
Ba! Người ta chỉ nhất thời không nhớ ra mà thôi...
Cố Niệm Chi ôm cánh tay Lộ Cận nhõng nhẽo:
Mẹ của anh Hà tốt như vậy...
Bà ấy thật sự rất tốt. Lúc đó Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ cưới nhau nhiều năm không có con, Ôn Đại Hữu thường hay chửi mắng Lương Mỹ Lệ. Bà Hà không nhìn nổi, bảo ba chẩn đoán cho bọn họ xem là bọn họ có vấn đề.
Sau đó thì sao?
Sau đó thì ba kiểm tra ra được chuyện không sinh được con không phải do một người, mà là chuyện của hai người.
Lộ Cận nhún vai.
Cố Niệm Chi đã hiểu.
Thật ra chuyện như vậy không cần phải nhờ Lộ Cận ra tay, thế nhưng mẹ Hà Chi Sơ là Tần Tố Vấn ra mặt, giúp thợ làm vườn trong nhà mình tìm bác sĩ khám bệnh vô sinh, thế là chuyện này lại đến tay Lộ Cận.
Tất nhiên là do phụ nữ sinh rồi...
Nụ cười của Lộ Cận nhạt đi rất nhiều:
Phải đến trại trẻ mồ côi năm xưa của Ôn Thủ Ức để điều tra tư liệu nhận nuôi, xem xem rốt cuộc chuyện này là sao.
Năm đó ông cũng không để ý đến gia đình làm vườn nhỏ này, chỉ tiện tay giúp đỡ Tần Tố Vấn kiểm tra nguyên nhân Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ không thể mang thai sinh con, sau đó cũng không quan tâm nữa.
Bọn họ đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một bé gái, chuyện này cũng là do Tần Tố Vấn nói cho ông nghe.
Cố Niệm Chi nhíu mày:
Nhưng trụ sở của trại trẻ mồ côi Tần thị nằm ở phía Nam, bây giờ đi điều tra phải hơi muộn rồi không?
Bảo Lộ lão đại đi điều tra, dưới trướng ông ấy có rất nhiều người giỏi, chuyên làm mấy trò ma quỷ lén lút này.
Cố Niệm Chi:
...
Có thể tìm ra được một ít thông tin trước thứ hai khi phiên tòa mở hay không? Quan trọng nhất là không thể bứt dây động rừng.
Cố Niệm Chi đi qua đi lại trong phòng thí nghiệm của Lộ Cận, liên tục tính toán chuyện này.
Để ba nói với Lộ lão đại.
Lộ Cận vội vàng gửi tin nhắn cho Lộ Viễn.
Cố Niệm Chi nhìn kết quả kiểm tra ADN trên màn hình chiếu, đột nhiên hỏi:
Ba, ba đã kiểm tra toàn bộ dãy gen của bọn họ, vậy ba có thể chứng minh bọn họ là người Trung Quốc, hay là người Nhật Bản không?
Cô nhớ đến thế giới ở bên kia, danh sách mã gen của con người đã được mã hóa toàn diện, có thể kiểm tra được mỗi một giống người, thậm chí là gen của người trong dân tộc ở quốc gia nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.