Chương 3306: Thành tựu chưa bao giờ có


Sắc mặt Lộ Cận hơi kỳ lạ, ông còn tưởng bên kia đưa ADN của Cố Niệm Chi...

Mặc dù năm đó ông đã hủy toàn bộ tư liệu li8ên quan đến Cố Niệm Chi ở phòng làm việc của Tần Dao Quang, nhưng bây giờ Cố Niệm Chi đã trở lại thế giới bên này, từng nhiều3 lần tiếp xúc với mấy người Tần Dao Quang, họ tùy tiện làm rơi mấy sợi tóc của cô cũng có thể tiến hành phân tích ADN được rồ9i.

Cho nên ông mới cho rằng, chuyện này khó mà che giấu được.

Cho nên mọi người còn muốn quan sát tiếp hay sao?
Loreux tươi cười nhìn mấy người trong phòng:
Đây là cơ hội cuối cùng để mọi người theo kịp phát triển mới nhất của khoa học kỹ thuật. Nếu bỏ lỡ ngày hôm nay, mọi người sẽ mất cả ngày mai.

Barth và Beats liếc nhìn nhau, cũng hơi xao động.
Bọn họ hiểu hơn ai hết, trên thị trường khoa học kỹ thuật, vị trí tiên phong có thể kiếm tiền đến mức nào.
Đứng ngoài hành lang, Lộ Cận bước vào một căn phòng nhỏ bên cạnh chuyên để cho người ta nghe điện thoại, Hoắc Thiệu Hằng đứng gác trước cửa.
Anh bật thiết bị che tín hiệu điện từ, sau đó mới nói chuyện với Lộ Cận trong phòng qua tai nghe bluetooth.

Sao chú lại không ngăn cản họ?

Nhưng Loreux lại khiến ông hoài nghi với phân t6ích của chính mình.
Ánh mắt lóe lên, Lộ Cận
à
một tiếng:
Nếu thí nghiệm mà Cố Tường Văn tiến hành cuối cùng cũng t5hất bại, vậy thí nghiệm của ai đã thành công?

Loreux nở nụ cười:
Đương nhiên là thí nghiệm của bà Tần Dao Quang rồi. Trứng thụ tinh mà bà ấy chỉnh sửa gen đã trưởng thành, nghiên cứu hồi quy trong phòng thí nghiệm cho thấy, gen của cô gái này là bộ gen ‘hoàn mỹ’ nhất cho tới giờ.


Thậm chí chúng tôi còn cho rằng, ‘gen hoàn mỹ’ giống như vô cùng ∞ trong toán học, anh có thể tiếp cận đến vô hạn, nhưng vĩnh viễn không thể nào đạt tới, cho nên tôi cho rằng, mẫu ADN lần này của chúng tôi đã là cơ hội nhân loại gần nhất với ‘gen hoàn mỹ’ rồi.


Chỉ cần nhà khoa học của chúng ta kiểm chứng thành công, vậy thì hạng mục ‘siêu nhân loại’ của chúng tôi có thể bước vào giai đoạn thực tiễn thật sự. Cũng giống như một loại thuốc mới, nó sẽ đi vào ba giai đoạn thử nghiệm lâm sàng.

Về bào chế thuốc, vào đến ba giai đoạn thử nghiệm lâm sàng đồng nghĩa với việc loại thuốc này có thể từ thí nghiệm ra đến thị trường, chỉ còn thiếu một quá trình phê duyệt dược phẩm nữa mà thôi.
Lộ Cận không nói, Hoắc Thiệu Hằng lại có vẻ không hiểu, anh khom lưng ghé vào tai ông nói một câu.
Lộ Cận gật đầu, nói với mọi người trong phòng:
Tôi có một cuộc điện thoại phải nhận, xin phép vắng mặt một lát.


Xin ngài cứ tự nhiên.
Loreux đã nói kha khá rồi, ông ta cũng không lo lắng nữa, mỉm cười ra hiệu cho người mở cửa ra, để vị Roland và vệ sĩ của ông cùng nhau ra ngoài.
Lộ Cận cầm điện thoại di động trong phòng, nhìn đường chân trời Manhattan quyến rũ ngoài cửa sổ, ông cười nói:
Mẫu mà họ nói không liên quan gì đến Cố Tường Văn cả, vậy thì chắc chắn nó không phải là của Niệm Chi rồi, sao tôi phải quan tâm kia chứ?


Nhưng chú đừng quên, trong mắt người ngoài, Niệm Chi là thí nghiệm thành công của Tần Dao Quang, họ cũng không biết vai trò của chú trong quá trình.


Ngay cả người nhà họ Hà cũng coi Tần Dao Quang là ân nhân cứu mạng của Hà Chi Sơ đấy thôi.

Người này phải nhanh hơn người khác, mắt nhìn càng chuẩn xác thì hiệu quả càng vượt trội.
Vốn dĩ Lộ Cận muốn ngăn cản những người này tiếp tục bỏ tiền, nhưng khi ông phát hiện nếu mẫu
gen hoàn mỹ
này không hề có liên quan đến Cố Niệm Chi thì lại không định nhúng tay nữa.
Rõ ràng là có khả năng mẫu ADN
gen hoàn mỹ
mà Loreux vừa nói là trứng thụ tinh thành công duy nhất của Tần Dao Quang, Ôn Thủ Ức?

Mà sự tồn tại của Ôn Thủ Ức vào năm đó lại không nhiều người biết, có lẽ chỉ có ba người, chú, Ôn Đại Hữu và Tần Dao Quang biết mà thôi, có thể Tần Bá Nghiệp cũng biết.

Nếu không nhờ có quan tòa gần đây, không ai biết được Ôn Thủ Ức là kết quả
chỉnh sửa gen
của Tần Dao Quang cả.
Hoắc Thiệu Hằng kiên nhẫn thuyết phục Lộ Cận:
Cho nên chú không thể buông tay mặc kệ được, cháu nghi ngờ mẫu ADN mà họ đưa tới chính là của Niệm Chi.

Sắc mặt Lộ Cận bỗng trở nên khó coi:
Vậy tại sao họ lại nói là mẫu ADN ‘gần gen hoàn mỹ’ nhất? Nếu là mẫu ADN của Niệm Chi thì chính xác là ‘gen hoàn mỹ’!


Vẻ mặt Hoắc Thiệu Hằng vẫn không đổi:
Cháu cũng không xác nhận được, cho nên cháu cho rằng, chúng ta không thể coi thường, tốt nhất là nên giữ lại mẫu ADN mà họ đưa tới, kiểm tra trước xem thử rốt cuộc là gen của ai.


Lộ Cận vội gật đầu:
Được, tôi sẽ đi hỏi anh ta xem mẫu để ở đâu, phải kiểm tra trước bọn họ mới được.



Loreux vừa nói tối nay nó sẽ đến New York.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn đồng hồ đeo tay:
Thời gian của chúng ta không còn nhiều, không thể để cho họ hạ cánh xuống New York tối nay được, chú có cách gì không?'

Lộ Cận:
Đương nhiên là có rồi. Đợi tôi hỏi rõ số hiệu chuyến bay thì sẽ khiến cho chiếc máy bay kia không thể hạ cánh xuống New York đêm nay được.


Hoắc Thiệu Hằng nói ngay:
Hạ xuống sân bay phụ cận Newark ở New Jersey là được, cháu sẽ tới đó ngay, trước khi bọn họ nhập cảnh, cháu sẽ đánh tráo mẫu ADN của họ.



Sân bay Newark? Cũng không xa lắm...
Lộ Cận nghi ngờ hỏi:
Cậu tới đó kịp sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.