Chương 3309: Cho nổ toàn bộ


Kỹ thuật lái xe của Hoắc Thiệu Hằng thì không phải bàn cãi, dù khe hở nhỏ đến mấy anh đều có thể chui qua sát rạt.

Tài xế trên 8đường sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, không nhịn được mà phải nổi khùng với anh.
Đương nhiên, Hoắc Thiệu Hằng không để ý đến những 3người này, nhìn xe trước mặt càng lúc càng chậm, lòng anh như lửa đốt.
Nếu đây là địa bàn của mình, giờ anh đã lái trực thăng 9bay thẳng tới rồi.
Anh trầm mặc nhìn những chiếc xe xung quanh một thoáng, khi làn xe bên cạnh xuất hiện một khoảng trống đủ cho một chiếc xe chạy qua, anh nhanh chóng đạp ga, giữ chặt tay lái và lướt ngang. Trong chớp mắt, anh đổi liên tiếp bốn làn đường, chuyển từ bên trái đường cao tốc sang làn đường dừng khẩn cấp ở bên phải.
Vài chiếc xe bị anh lướt ngang qua sợ đến mức phải phanh gấp lại, một loạt tiếng phanh liên tiếp vang lên, tiếng còi xe, tiếng chửi rủa và cả những ngón tay giữa đưa ra cửa sổ xe hướng về phía anh.
Nhưng giờ lại là địa bàn của người ta, ít nhất nếu lái một chiếc mô tô Harley thì linh hoạt hơn nhiều.
6
Còn lúc này, anh đang lái một chiếc SUV cao và nặng, chen chúc trong hàng xe dài sau khi tan tầm, anh đứng giữa làn đường cao tốc,5 nhìn con đường phía trước, gần như chỉ cách xe phía trước một centimet, nếu còn tiếp tục tiến lên thì thể nào cũng sẽ đâm vào đuôi xe họ.
Anh không bận tâm tới việc có đâm vào đuôi xe họ hay không, nhưng một khi đã đâm, chủ xe trước mặt chắc chắn sẽ gọi cho cảnh sát, vậy thì sẽ khá phiền.

Tổng giám đốc Lộ chịu tới sân bay JFK à?
Hoắc Thiệu Hằng nhíu mày:
Có cần không?

Cố Niệm Chi cũng đang nghe cuộc điện thoại.

Chú Lộ ơi, cháu đến sân bay rồi.

Ở bên kia, Lộ Cận

một tiếng, đáp:
Tôi đã về nhà rồi. Khoảng một tiếng nữa chuyến bay sẽ hạ cánh xuống sân bay quốc tế Newark, nhưng ở sân bay JFK New York, mấy người CIA đã đến tiếp ứng rồi. Sếp Lộ cũng đã đến sân bay JFK để gây hỗn loạn.

Cô khẽ nói:
Là thế này, vốn dĩ mẫu ADN sẽ nhập cảnh xuống sân bay JFK New York, nhưng bị ba em đổi chuyến sang sân bay quốc tế Newark ở New Jersey.


Tôi tráo đổi lịch bay và chuyến bay giữa hai sân bay, số chuyến bay thì vẫn như cũ. Cho nên đến tận bây giờ CIA và người của hãng hàng không vẫn chưa biết được điều này.

Hoắc Thiệu Hằng mở bản đồ định vị GPS trong xe lên, nhìn mấy chiếc xe gần đó.
Trước mặt anh là một dải màu đỏ tươi cho thấy đoạn đường này đông đúc đến mức nào, hơn nữa phía trước còn xảy ra tai nạn xe nên còn đông đức hơn cả giờ tan tầm bình thường.
Hoắc Thiệu Hằng đi theo một con đường mòn khác ở trên GPS cũng dẫn tới sân bay quốc tế Newark, tính theo đường chim bay thì xa hơn đường cao tốc một chút, hơn nữa đèn xanh đỏ trên đường cũng nhiều hơn.
Nhưng giờ đường cao tốc đang tắc đường nghiêm trọng như vậy, còn không bằng đi đường nhỏ.

Nhưng một khi máy bay hạ cảnh nhập cảnh, mọi người sẽ biết ngay. Để cho anh thêm thời gian, Tổng giám đốc Lộ định tạo ra một vài hỗn loạn ở sân bay JFK trước, kéo dài thời gian của CIA.

Hoắc Thiệu Hằng nghe thấy giọng của Cố Niệm Chi thì thoáng cười, anh nói:
Ừm, anh biết rồi, bảo Tổng giám đốc Lộ chú ý an toàn.

Hoắc Thiệu Hằng vẫn mắt điếc tai ngơ, anh lao vội đến làn đường dừng khẩn cấp, rời khỏi xa lộ số 95, lái về đường nhỏ nông thôn.
Lúc đường cao tốc kẹt cứng, đặc biệt là vì tai nạn xe, biện pháp giải quyết nhanh nhất chính là rời khỏi đường cao tốc, đi vào đường nhỏ.

Được ạ.
Cố Niệm Chi ngọt ngào nói tiếp:
Anh cũng vậy.

Lúc này Lộ Cận đã quay lại căn hộ cao cấp trên tầng cao nhất của mình ở Central Park Manhattan.
Anh tận dụng mọi thời cơ để vượt qua, cố gắng vượt qua ngã tư trước khi đèn đường chuyển thành màu đỏ, và cứ như vậy, mất gần ba tiếng đồng hồ anh mới đến bãi xe của sân bay quốc tế Newark.
Sau khi dừng xe, anh gọi điện thoại cho Lộ Cận.
Làm sao bây giờ?
Anh suy nghĩ thật nhanh, nhìn thấy ô tô vẫn có thể đi trên làn đường dừng khẩn cấp phía bên kia.
Sau khi Hoắc Thiệu Hằng xuống khỏi đường cao tốc thì lái nhanh hơn nhiều.
Nhưng lúc này lại đang lúc tan tầm, dù có là đường nhỏ đi nữa cũng có một số lượng xe đi.
Giờ đây anh không thể chậm trễ dù chỉ là một phút.
Nhưng ngay cả đường cao tốc cũng đông đúc đến vậy, anh còn có thể làm gì nữa?
Đây là một căn cứ khác của ông, phòng thí nghiệm và phòng máy tính trong căn hộ này đều có cấu hình cao nhất.
Cố Niệm Chi ngồi trước máy tính đối diện ông, tập trung tinh thần làm việc.
Trước mặt Lộ Cận là năm màn hình máy tính 24 inch, phủ khắp một bức tường.

Ông đã kết nối được với camera giám sát ở sân bay JFK và Newark, xem được hình ảnh giám sát với bên kia.

Nghe Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng nói chuyện đầy tình ý, Lộ Cận nhíu mày, nói:
Ba cũng nguy hiểm lắm, con xem, ba hack hệ thống theo dõi của hai sân bay, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.