Chương 337: Tìm ra sơ hở


Cố Niệm Chi ngồi xuống ghế xô-pha hình vòng ở giữa văn phòng của Hoắc Thiệu Hằng.

Cô đặt laptop lên bàn trà, nghiêng 8mặt nháy mắt làm mặt quỷ với vách tường trong suốt của văn phòng. Nhưng người ở bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy người ở 3bên trong, nó cũng giống như vách tường kính một chiều bên phòng thẩm vấn vậy.

Lúc Cố Niệm Chi ở bên ngoài đã phát h9iện điều này, vậy nên sau khi vào trong mới dám trắng trợn làm mặt quỷ với vách tường trong suốt một chiều như thế.

Ngày hôm sau, công ty di động gửi toàn bộ hồ sơ ghi chép về số điện thoại di động cá nhân của Hoắc Quan Nguyên tới cho bọn họ.
Trong trường hợp bình thường, công ty di động sẽ không cung cấp cho bạn thông tin ghi chép từ thời điểm lâu như vậy, bởi vì tốn quá nhiều thời gian và tinh lực. Nhưng có giấy gọi của tòa án và áp lực từ Bộ Quốc phòng, bọn họ không thể không làm.
Cố Niệm Chi gật đầu, thu tay của mình về xoa xoa một chút, sau đó mở trang web về graphene cho Hoắc Thiệu Hằng xem,
Em đã tìm hiểu thêm một chút về loại pin thần kỳ đó.

Hoắc Thiệu Hằng nhanh chóng xem hết trang web, lắc đầu nói:
Chắc hẳn không phải là vì pin.


Nhưng rốt cuộc hung thủ phải lấy điện thoại để làm gì chứ?
Cố Niệm Chi nghĩ mãi không ra,
Nếu như điện thoại bị mất sau khi La Hân Tuyết qua đời, vậy tức là đã cách lúc Hoắc Quan Nguyên và bác Tống gặp chuyện không may khoảng sáu năm.

6Cuối cùng Hoắc Thiệu Hằng cũng kết thúc cuộc trò chuyện và tắt chương trình trên máy tính. Lúc ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy 5Cố Niệm Chi giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn lên, nương theo ánh đèn tỏa ra từ phòng bên kia để tạo hình các loài động vật nhỏ, hắt bóng lên bức tường đối diện.
Có vịt con đang chạy, có hươu cao cổ kiêu ngạo, có cún con sủa gâu gâu. Cô rất biết cách tự làm mình vui vẻ.
Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy đi từ sau bàn làm việc tới bên cạnh cô, ngồi xuống hỏi:
Em đã nói chuyện với mẹ anh rồi à?


Ừ, còn có một khả năng khác, có lẽ điện thoại đã bị mất trước khi La Hân Tuyết qua đời từ rất lâu rồi, chẳng qua là bây giờ chúng ta mới phát hiện mà thôi.
Hoắc Thiệu Hằng chỉ ra một khả năng khác,
Cho nên, em đừng đi vào chỗ bế tắc. Chúng ta không cần biết hung thủ lấy điện thoại để làm gì. Chúng ta chỉ cần chứng minh hung thủ trộm điện thoại di động từ chỗ La Hân Tuyết là được rồi.

Cố Niệm Chi lập tức hiểu ngay,
Em hiểu rồi. Là do em nghĩ quá nhiều.

Tập trung vào câu hỏi chiếc điện thoại đó rốt cuộc đang ở đâu, như vậy việc tìm phương hướng cũng dễ dàng hơn nhiều.
Công ty di động cung cấp cho bọn họ bản in nhật kí cuộc gọi và tin nhắn trong điện thoại cá nhân của Hoắc Quan Nguyên, từ lúc bắt đầu sử dụng vào hơn hai mươi năm trước cho tới bây giờ.

Đáng tiếc chính là, tần suất sử dụng của chiếc điện thoại di động này thật sự quá thấp.

Cố Niệm Chi phát hiện, số điện thoại này đi theo Hoắc Quan Nguyên đã bốn, năm năm, nhưng mà hồ sơ ghi chép các cuộc gọi chỉ có mười trang giấy, và một số tin nhắn không quan trọng.

Tất cả ghi chép đều dừng lại từ mười sáu năm trước.

Cũng chính là vào ngày phòng thí nghiệm gặp sự cố.

Sau ngày hôm đó, chiếc điện thoại di động này không còn đợi được chủ nhân của nó xuất hiện nữa.

Xem ra sau khi Bộ Quốc phòng giao di vật của Hoắc Quan Nguyên cho vợ ông ấy là La Hân Tuyết, bà ấy cũng chưa từng sử dụng nó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.