Chương 609: Không kiềm chế nổi
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1334 chữ
- 2022-02-08 08:46:18
Trong khoảng thời gian này, người trong Cục tác chiến đặc biệt đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ sẽ đụng phải nòng súng của sếp rồi pằng một p8hát thì quá xui xẻo.
Chuyện Nam Mỹ vẫn đang trong thời gian tiến hành, tạm thời chưa có kết quả gì.
Rất nhanh, thông tin mật cấp độ màu cam của Cục tác chiến đặc biệt tại Nhật Bản gửi đến đã được giải mã.
Nhìn thấy thông tin mật tựa như di ngôn mà người bên chi cục Nhật Bản của Cục tác chiến đặc biệt gửi đến, tròng mắt hai người đều đỏ hết lên.
Kim Uyển Nghi không bỏ cuộc mà còn khuyên qua điện thoại:
Anh Đại Hùng à, thật ra chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, quan trọng là nó không gây ra hậu quả nghiêm trọng mà…
Âm Thế Hùng vẫn chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy Triệu Lương Trạch nói:
Đại Hùng, nhanh lên, phía Nhật Bản có thông tin quan trọng! Cảnh báo màu cam!
Vì vụ án Từ Phiêu Hồ3ng tiết lộ bí mật nên mấy nước trọng điểm kia đã xác định được sự tồn tại của Cục tác chiến đặc biệt ở Đế quốc Hoa Hạ. Hơn nữa thái độ k9hông thừa nhận cũng không phủ nhận, khác hẳn trước đây của Đế quốc Hoa Hạ khiến mọi người có phần chùn chân, tất cả đều bắt đầu nghiên c6ứu đối sách mới, tạm thời án binh bất động.
Trong nước đang là lúc hết nhiệm kỳ Thủ tướng và chuẩn bị tổng tuyển cử, nếu không c5ó yêu cầu thì Cục tác chiến đặc biệt không được nhúng tay vào công việc trong nước, vì thế mà trái ngược với sự bận rộn của các cơ quan chính phủ, nhân viên Cục tác chiến đặc biệt lại an nhàn như đang nghỉ lễ.
Triệu Lương Trạch ném một quyển sách đập bộp lên bàn làm việc của Âm Thế Hùng, cáu tiết quát:
Đại Hùng, suy nghĩ của cậu ghê tởm thật đấy! Tôi và người ta chỉ là quan hệ bạn bè thuần túy, cái gì mà lên tầng mấy chứ hả? Người đơn thuần như tôi hoàn toàn không hiểu cậu đang nói gì!
Hừ hừ, nhìn cái bộ dạng thất bại của cậu kìa, chẳng lẽ ngay cả tầng một cũng chưa tới à? Có cần anh đây dạy cho mấy chiêu không?
Âm Thế Hùng chỉ thiếu nước đập bàn cười lớn nữa thôi.
Hai người đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Hoắc Thiệu Hằng, vẻ mặt rất nghiêm trọng, đặt bức điện báo đã được giải mã lên trước mặt Hoắc Thiệu Hằng.
Trên giấy có viết:
Nội bộ có kẻ tiết lộ bí mật, chi nhánh Nhật Bản đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Đảng Yamaguchi muốn can thiệp vào cuộc bầu cử Thủ tướng trong nước...
Hoắc Thiệu Hằng đấm mạnh xuống mặt bàn, rít lên qua kẽ răng:
Lấy răng trả răng, nợ máu trả bằng máu! Truyền lệnh của tôi, bắt tất cả đám điệp viên cao cấp của Nhật tại Hoa Hạ, căn cứ theo số lượng ngang nhau xử quyết! Chúng ta chết bao nhiêu người, bọn chúng gấp đôi!
Âm Thế Hùng lẩm bẩm nói:
Ngang nhau không phải là chúng ta bao nhiêu người thì họ bấy nhiêu người sao?
Cảnh báo màu cam là mức độ cảnh báo cao nhất ở Cục tác chiến đặc biệt.
Cái gì? Mức cam á?
Âm Thế Hùng lập tức ngắt điện thoại rồi tắt máy, tập trung vào làm việc.
Lại đến chiều thứ sáu, Triệu Lương Trạch và Âm Thế Hùng mỗi người chiếm một bên văn phòng, gác chân lên bàn làm việc, vừa ăn đồ ăn vặt, vừa đấu võ mồm.
Tiểu Trạch này, cậu qua lại với cặp chị em đó lâu như vậy đã lên được tầng mấy rồi hả?
Âm Thế Hùng nháy mắt hỏi đểu.
Bạch Sảng nhận được tin nhắn, trong lòng vui sướng liền vội trả lời:
Được, ăn ở đâu?
Nhìn thấy tin nhắn trả lời này, trong lòng Triệu Lương Trạch mới cân bằng được một chút, anh ta mỉm cười gửi địa chỉ nhà hàng đã đặt trước, rất nhanh liền nhận được tin nhắn đồng ý của Bạch Sảng.
Đ mẹ nó chứ! Nếu để tôi biết được là tên khốn nào tiết lộ bí mật, tôi sẽ tự tay giết hắn!
Âm Thế Hùng chửi đổng rồi cùng Triệu Lương Trạch đi gõ cửa phòng làm việc của Hoắc Thiệu Hằng.
Thứ ba, tôi sẽ đích thân báo cáo chuyện đảng Yamaguchi của Nhật Bản muốn nhúng tay vào cuộc bầu cử Thủ tướng trong nước, đợi lệnh của cấp trên.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch lập tức trả lời:
Vâng, thưa thủ trưởng!
Xời, cậu cứ xử cho xong cô luật sư Kim của cậu đi! Từ sáng đến tối gọi điện cho cậu như vậy, nói là vì vụ án của Từ Phiêu Hồng, nhưng ai mà chẳng biết cô ta có dụng ý khác cơ chứ!
Triệu Lương Trạch bắt đầu tấn công Âm Thế Hùng,
Tôi thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc cậu có cái gì tốt cơ chứ? Đáng để các em theo đuổi vậy cơ à?
Tôi tốt ở điểm nào thì sao mà cậu quản được! Ít ra tôi còn có người theo đuổi, còn cậu chỉ có thể tiến hành cách mạng theo đường vòng, chạy theo đít người ta!
…
Mười phút sau, thành viên tổ B thuộc chi cục tại Nhật Bản của Cục tác chiến đặc biệt đã trả lời, thành viên tổ A hầu như đã bị lộ hết, hơn một nửa đã hy sinh, một số ít bị bí mật bắt đi, chờ đợi bọn họ là sự hành hạ giày vò còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Thứ nhất, triệu tập thành viên tổ B tại Nhật Bản, xác nhận tình trạng an nguy của thành viên tổ A.
Thứ hai, lệnh cho tất cả thành viên Cục tác chiến đặc biệt cảnh giác, các thành viên ở nước ngoài tạm thời ẩn nấp, không thực hiện bất kì hoạt động nào. Đình chỉ ngay mọi hoạt động đang tiến hành.
Bên này điện thoại của Âm Thế Hùng cũng đổ chuông, là điện thoại của Kim Uyển Nghi. Cô ta vẫn cứng đầu muốn hòa giải ngoài tòa án với Cố Niệm Chi trong vụ án của Từ Phiêu Hồng.
Hoắc Thiệu Hằng đã từ chối việc hòa giải từ sớm, Cố Niệm Chi cũng không muốn hòa giải, vì thế Âm Thế Hùng chỉ nói với Kim Uyển Nghi rằng không được.
Bức điện khẩn này còn chưa viết hết, mọi người đều là người trong nghề cho nên ai ai cũng tự hiểu lý do vì sao.
Hoắc Thiệu Hằng đứng phắt dậy, ngay lập tức ra một chuỗi mệnh lệnh.
Triệu Lương Trạch trợn mắt, đang định phản công thì đột nhiên nhìn thấy tin nhắn Bạch Duyệt Nhiên gửi đến, vội vàng mở ra xem, phát hiện cô lại từ chối lời mời ăn cơm của anh ta.
Hào khí của Triệu Lương Trạch lập tức sụp đổ. Nhìn tin nhắn trả lời của Bạch Duyệt Nhiên, anh ta không cam tâm nghĩ: Hẹn cô ấy ba lần thì đi được một lần, thế rốt cuộc là có ý gì với anh ta không vậy?
Hoắc thiếu! Điện khẩn mức cam của Nhật Bản!
Vào đi.
Nhưng khi hai người quay người rời đi, Triệu Lương Trạch nhớ ra một việc, liền hỏi:
Hoắc thiếu, vậy hành động bên Nam Mỹ của chúng ta…
Hoắc Thiệu Hằng trầm mặc một phút mới nói:
Cũng tạm thời dừng lại.
Triệu Lương Trạch nghĩ ngợi, không nhịn được ấn vào avatar của Bạch Sảng, gửi một tin nhắn đi.
A Sảng, tối có hẹn không, nếu không có, anh mời em đi ăn nhé…
Hơn gấp đôi cũng gọi là ngang nhau à?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.