Chương 614: Không việc gì phải sợ


Cố Niệm Chi bê ba cốc cà phê đi vào, mỉm cười hỏi:
Các anh đang thảo luận vụ án gì vậy? Em có thể biết được không?

<8br>
Được chứ, em cũng là một trong những đương sự cho nên em biết cũng không sao.
Âm Thế Hùng để cô ngồi xuống giữa mình3 và Triệu Lương Trạch, nói lại một lượt chuyện Từ Phiêu Hồng tiết lộ bí mật và Yamaguchi Aiko dính dáng vào, bao gồm cả x9ung đột lời khai giữa Miêu Vân Tiêu và Đậu Ái Ngôn.


… Chuyện là như vậy đấy. Bọn anh rất muốn tin lời của Miêu V6ân Tiêu. Mọi người đều biết Đậu Ái Ngôn có vấn đề, nhưng mà…
Triệu Lương Trạch còn chưa nói xong thì Cố Niệm Chi đã nói 5tiếp:
Nhưng mà Miêu Vân Tiêu lại không có chứng cứ gì cả, tòa án cũng sẽ không dựa vào lời nói đơn phương của cô ta mà có bất kì hành động gì đối với Đậu Ái Ngôn, đúng không?


Đúng, nói chuyện với người thông minh thoải mái thật.
Triệu Lương Trạch cười cười vỗ vai Cố Niệm Chi,
Ngay cả bọn anh cũng không tiện hành động, dù sao cũng không thể vô cớ xuất binh được.

Tòa án chỉ quan tâm đến chứng cứ mà chứng cứ lại chia thành nhân chứng và vật chứng.
Hai người không hẹn mà cùng nhắm mắt lại.
Cố Niệm Chi giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt của hai người kia, cô cười nói:
Cách thì đương nhiên là có, nếu Miêu Vân Tiêu không nói dối.

Hoắc Thiệu Hằng ngồi trước mặt bọn họ, nói với Cố Niệm Chi:
Niệm Chi, lại đây, em đang cản trở Đại Hùng và Tiểu Trạch đấy.

Cố Niệm Chi nhìn Âm Thế Hùng đang đỏ bừng mặt, lại nhìn Triệu Lương Trạch đang ngại ngùng, bật cười rồi đứng dậy sang ngồi bên cạnh Hoắc Thiệu Hằng.
Cố Niệm Chi gật đầu,
Người nào báo người đó làm chứng, nếu cô ta không có chứng cứ nào khác mà chỉ dựa vào lời nói suông thì quả thật không tiện hành động với Đậu Ái Ngôn.

Mà Miêu Vân Tiêu từng có tiền lệ nói dối cho nên độ tin cậy trong lời nói của cô ta trước tòa không cao, thậm chí còn thấp hơn lời của Đậu Ái Ngôn rất nhiều.
Nhân chứng thì người thứ ba độc lập không có bất kì mối quan hệ lợi ích nào làm chứng mới có hiệu lực.
Miêu Vân Tiêu là đương sự nên không được coi là nhân chứng, đến cả người thân của cô ta cũng không được coi là nhân chứng, bởi vì nhìn từ góc độ pháp luật thì người thân của đương sự không có vị trí độc lập nào hết.
Một người cao lớn anh tuấn như ngọn núi hùng vĩ, một người xinh đẹp dịu dàng như chim non e ấp, hai người ngồi cạnh nhau, tuy tuổi tác có chênh lệch nhưng khí chất lại hòa hợp không một kẽ hở.
Cả Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đều cảm thấy bị cặp đôi trước mặt vô tình chọc mù mắt chó luôn rồi.

Chẹp, em cũng không có cách nào à?
Âm Thế Hùng xua tay, lắc đầu tiếc nuối,
Anh cứ nghĩ là cô gái thiên tài của chúng ta sẽ có đối sách hay ho gì cơ.


Cút đi, đừng có tạo thêm áp lực cho Niệm Chi.
Triệu Lương Trạch đạp Âm Thế Hùng một cái, cách Cố Niệm Chi ngồi ở giữa nên anh ta muốn đạp cũng khó khăn lắm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.