Chương 644: Đích thân ra trận


Giọng điệu của anh rất thận trọng, Thượng tướng Quý lập tức nói:
Khi nào cậu có thể tới đây? Phía tôi không có vấn đề gì.



Ngay b8ây giờ luôn ạ.
Hoắc Thiệu Hằng cúp điện thoại, xoay người ra lệnh:
Chuẩn bị xe, tôi cần tới Ủy ban tối cao của Bộ Quốc phòng.

Quay lại trụ sở chính Cục tác chiến đặc biệt của mình, Hoắc Thiệu Hằng chỉ thị cho Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch:
Tìm thư mời giao lưu quân sự với phía Cuba, chúng ta thay mặt Bộ Quốc phòng, chấp nhận thư mời của bọn họ.

Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch biết Hoắc Thiệu Hằng muốn tự mình ra trận, lập tức khuyên can anh giống hệt Thượng tướng Quý:
Hoắc thiếu, chuyện này để chúng tôi đi là được rồi, anh đâu cần phải đi chứ ạ?

Hoắc Thiệu Hằng nhắm mắt lại, gật đầu nói:
Cháu biết rõ điều đó. Nhưng mà cháu cho rằng, làm lãnh đạo chỉ huy cao nhất không những phải có năng lực chỉ huy, mà cũng phải có năng lực xông ra tiền tuyến. Mỗi một người trong Cục tác chiến đặc biệt chúng cháu đều phải lên được xuống được. Hơn nữa, một khi đã thành lập Cục tác chiến đặc biệt thì không thể chỉ duy trì bởi một mình cháu. Chúng cháu có phương án dự bị của mình, lúc cháu vắng mặt, xin nhờ chú đại diện giữ chức vụ của cháu, như vậy có thể bảo đảm quy tắc vận hành của tổ chức nội bộ.

Lời của Hoắc Thiệu Hằng thật sự rất có lý.
N3ửa tiếng sau, Hoắc Thiệu Hằng ngồi xe riêng đi tới phòng làm việc của Thượng tướng Quý ở Ủy ban tối cao của Bộ Quốc phòng.
Hoắc Th9iệu Hằng bày những tài liệu đó ra trước mặt Thượng tướng Quý, báo cáo sơ qua về tình huống liên quan tới Yamaguchi Aiko, câu trả lời của t6ổ chức Yamaguchi ở Nhật Bản, sau đó nói suy đoán của mình, cuối cùng đưa ra đề nghị:
Thượng tướng Quý, cháu muốn đích thân đi Nam Mỹ một 5chuyến.

Mặc dù anh là người rất quan trọng, nhưng nếu như thiếu anh Cục tác chiến đặc biệt cũng không thể vận hành thì đó thật sự là một sự thất bại trong nghiệp vụ của anh.
Thượng tướng Quý trầm ngâm rất lâu, rốt cuộc cũng gật đầu:
Được, tôi ủng hộ quyết định của cậu. Cậu hãy bố trí công việc tiếp theo cho ổn thỏa, tôi chờ tin tức tốt của cậu.

Hoắc Thiệu Hằng gần như làm việc suốt đêm trong phòng làm việc mới phê duyệt xong các công văn quan trọng trong tay và chuyển giao cho Thượng tướng Quý.
Sáu giờ sáng, Đế Đô vẫn còn được bao phủ trong màn sương mù sáng sớm, Hoắc Thiệu Hằng bước ra khỏi phòng làm việc, đứng trên ban công hít một hơi thật sâu.
Thượng tướng Quý nghiêm mặt nhìn Hoắc Thiệu Hằng, nói:
Thiệu Hằng, thân phận hiện tại của cậu không giống với lúc trước, không phải là thành viên phấn đấu ở tuyến đầu của Cục tác chiến đặc biệt nữa. Cậu muốn đích thân đi làm chuyện này là vì có nguyên nhân đặc biệt khác phải không?

Ở góc nhìn của Thượng tướng Quý, chuyện này hoàn toàn có thể để cho thành viên của Cục tác chiến đặc biệt ở Nam Mỹ phụ trách chấp hành.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đành phải lớn tiếng trả lời:
Vâng, thưa thủ trưởng!

Bởi vì nhất thời quyết định dùng danh nghĩa đoàn đại biểu quân sự tới viếng thăm Cuba, nên Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch phải phát động hầu hết toàn bộ người trong Ban Thư ký cùng nhau làm công tác chuẩn bị.

Cảm ơn thủ trưởng!
Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy cúi đầu, nhanh nhẹn xoay người rời đi.

Hoắc Thiệu Hằng không để ý tới bọn họ, quay lại ngồi sau bàn làm việc mình, bình thản nói:
Ngày mai lên đường, các cậu tranh thủ thời gian chuẩn bị đi.

Đây là tỏ ý không muốn nhiều lời.
Hoắc Thiệu Hằng đã chuẩn bị sẵn câu trả lời từ trước:
Thượng tướng Quý, chuyện này liên quan tới Cố Tường Văn, liên quan tới Cố Niệm Chi, còn liên quan tới cả nhà họ Hà, người đỡ đầu thế giới ngầm của Nam Mỹ. Đây là chuyện rất quan trọng, cháu muốn tự mình đi một chuyến mới yên tâm được.

Thượng tướng Quý đeo kính lão lên, bắt đầu lật xem từng trang chứng cứ kia, càng đọc lông mày càng nhíu chặt,
Cậu nghi ngờ, trợ lý riêng đi theo phu nhân Thủ tướng Đậu đã chết không phải là Yamaguchi Aiko thật sự sao?


Đây là ý định ban đầu khi thành lập Cục tác chiến đặc biệt của chúng cháu.
Hoặc Thiệu Hằng ngồi thẳng người, đặt hai tay ở trên đầu gối, nét mặt vô cùng nghiêm túc,
Mọi hành động của chúng cháu đều là vì lợi ích của Đế quốc Hoa Hạ, vì an nguy của nhân dân Đế quốc Hoa Hạ.


Tôi không hề nghi ngờ động cơ hành động của các cậu.
Thượng tướng Quý vội vàng trấn an Hoắc Thiệu Hằng,
Nhưng mà, Thiệu Hằng à, cậu phải suy nghĩ cẩn thận một chút. Cậu đã là lãnh đạo chỉ huy cao nhất rồi. Với tư cách lãnh đạo chỉ huy, điều cậu cần làm chính là đứng ở giữa điều hành chỉ huy, chứ không phải là xông ra tiền tuyến. An nguy của cậu là điều quan trọng nhất của Cục tác chiến đặc biệt, cậu thật sự muốn đích thân đi sao?


Đúng thế ạ, nhưng mà chúng cháu không có chứng cứ gì.
Hoắc Thiệu Hằng vẫn thản nhiên trả lời,
Cháu đoán họ đã xuất cảnh rồi, cho nên nhân tiện ra nước ngoài giải quyết chuyện này luôn.

Thượng tướng Quý gật đầu,
Nước ngoài là chiến trường của các cậu, không chịu sự cai quản của luật pháp Đế quốc, hành động của cậu ở nước ngoài, trước giờ chúng tôi chưa bao giờ can thiệp.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.