Chương 684: Trùng phùng nơi xứ người


Lúc điện thoại của Hà Chi Sơ nhận được tin nhắn của Cố Niệm Chi, anh ta đang gọi điện thoại cho người trong nhà.

Tin nhắn Cố Niệm8 Chi vừa gửi tới nơi, anh ta đã biết ngay cô muốn đi đâu rồi.
Cố Niệm Chi ngồi xe của Phạm Kiến chở, quả 9thật chỉ mất đúng hai mươi phút đã đến được sân bay. Người đứng ở cửa đăng ký chờ cô không ngờ lại là bác sĩ quân y Diệp Tử Đàn và Trần 6Liệt mà cô quen biết.

Anh Trần? Bác sĩ Diệp? Hai người cũng định đi Barbados ạ?
Cố Niệm Chi vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng cực 5kì vui vẻ.

Hoắc thiếu!
Nụ cười mừng rỡ nở rộ trên khuôn mặt của Cố Niệm Chi. Cô nhanh chân bước vài bước về phía anh,
Cuối cùng cũng được thấy anh rồi!

Hoắc Thiệu Hằng kéo tay cô nhìn, nói:
Em gầy đi rồi, trên đường mệt lắm đúng không?

Trong phòng hội nghị nho nhỏ này chỉ còn lại có bốn người là Hoắc Thiệu Hằng, Cố Niệm Chi, Trần Liệt và Diệp Tử Đàn.
Hoắc Thiệu Hằng kéo Cố Niệm Chi ngồi xuống bên cạnh mình, ngẩng đầu nhìn Trần Liệt và Diệp Tử Đàn ở trước mặt, nói:
Lần này là nhiệm vụ khẩn cấp, tôi sẽ nói ngắn gọn thôi. Lát nữa Niệm Chi sẽ cùng tôi chuẩn bị gặp quan chức chính phủ của Barbados. Trần Liệt và bác sĩ Diệp kê ra cho tôi một danh sách, chúng ta muốn đưa một bệnh nhân đã sống thực vật bảy năm về nước thì cần chuẩn bị những dụng cụ y tế gì, lập tức sang châu Âu mua ngay.


Không ạ không ạ, em không mệt tí gì cả. Gầy đi á? Tốt quá rồi…
Cố Niệm Chi chợt cảm thấy cả chặng đường mệt mỏi và căng thẳng đều tan biến hết. Cô kéo tay Hoắc Thiệu Hằng không buông, nói:
Hoắc thiếu ơi, em đói quá, có gì ăn không ạ?


Lãnh sự quán có gói sủi cảo cho mọi người đấy, lát nữa sẽ bê lên bây giờ.
Hoắc Thiệu Hằng dứt khoát cầm luôn tay Cố Niệm Chi bước vào trong phòng hội nghị.
Diệp Tử Đàn lắc đầu,
Mau lên máy bay đi, chỉ còn chờ ba chúng ta thôi đấy.

Bọn họ cầm pass đặc biệt của Bộ Quốc phòng và Bộ Ngoại giao, có thể không cần qua kiểm tra an ninh, đi thẳng theo lối đi VIP lên máy bay.
Hoắc Thiệu Hằng, Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đều không lộ diện ở sân bay. Nhóm Cố Niệm Chi tự bắt xe taxi, về thẳng nhà khách của Lãnh sự quán Đế quốc Hoa Hạ trú tại Barbados, không vào ở trong khách sạn bản địa.
Nhóm Hoắc Thiệu Hằng đã chờ sẵn trong Lãnh sự quán rồi.
Trần Liệt và Diệp Tử Đàn cũng đi vào theo.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch chờ ở phía sau, đóng cửa lại cho họ, sau đó hai người đứng hai bên cửa, giống như hai vị thần canh cửa vậy.

Cô Cố, anh Trần, cô Diệp, mời đi bên này ạ.
Nhân viên công tác của Lãnh sự quán tươi cười mời ba người họ đến cửa một phòng hội nghị.
Cửa phòng hội nghị lập tức mở ra từ bên trong, Hoắc Thiệu Hằng cùng với Âm Thế Hùng, Triệu Lương Trạch đứng chắp tay sau lưng trong phòng hội nghị, bình tĩnh thản nhiên nhìn ba người.
Từ thủ đô của Đế quốc Hoa Hạ không có máy bay bay thẳng đến Barbados, họ cũng giống như Hoắc Thiệu Hằng lần trước, quá cảnh ở Cuba sau đó chuyển máy bay ở Cuba để bay tiếp đến Barbados.
Đúng chín giờ tối ở Barbados, cũng là chín giờ sáng của ngày hôm sau ở Đế quốc Hoa Hạ, ba người Cố Niệm Chi, Trần Liệt và Diệp Tử Đàn cùng hạ cánh xuống sân bay Barbados.
Anh ta nghĩ một chút rồi cũng lấy điện thoại gửi tin cho người của3 mình, yêu cầu họ chuẩn bị chuyên cơ, ngày mai anh ta muốn quay về Nam Mỹ.

Lần này Bộ Quốc phòng rất rộng rãi, đặt cho họ vé ở khoang hạng nhất. Đương nhiên, cũng vì họ đi quá gấp gáp nên chỉ có khoang hạng nhất còn ghế trống.
Để giữ bí mật cao nhất có thể, họ không phái chuyên cơ hộ tống mà dùng một hãng máy bay hàng không dân dụng có quan hệ cực kì bí mật với Cục tác chiến đặc biệt.
Người đi cùng cô cả chặng đường không phải là người xa lạ, tốt quá đi mất!
Trần Liệt cười gật đầu,
Biết làm sao được, vì Hoắc thiếu, nửa đêm nửa hôm anh còn bị lôi ra khỏi chăn đấy.
Nói rồi anh ta nhìn sang Diệp Tử Đàn,
Bác sĩ Diệp, cô có mệt không? Có đói không?

Trần Liệt lườm anh một cái, nói với vẻ rất cau có khó chịu:
Cái gì cơ? Cuống cuồng gọi tôi tới Barbados như lửa đốt đít thế chỉ vì muốn đưa một người thực vật về nước á?! Anh có biết sở dĩ người thực vật bị gọi là người thực vật là vì bất luận anh có giày vò thế nào người đó cũng sẽ không có phản ứng gì không?! Còn cần chuẩn bị dụng cụ y tế gì à? Cứ vác thẳng lên máy bay là xong nhé!



Người này vô cùng quan trọng, chúng tôi không muốn trong quá trình đó xảy ra bất cứ việc gì ngoài ý muốn.
Hoắc Thiệu Hằng ngừng lại một chút, cảm nhận được bàn tay nhỏ của Cố Niệm Chi ở trong lòng bàn tay mình đột nhiên căng thẳng khẽ giật giật mấy cái. Anh nắm chặt lấy tay cô, hơi ấm của bàn tay to bao trọn lấy bàn tay nhỏ xinh của cô, khiến tâm trạng bất an của Cố Niệm Chi dần bình tĩnh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.