Chương 688: Anh tự do rồi



Không phải là lòng vòng, chi tiết trong chuyện này nói ra thì tương đối phức tạp. Tóm lại là sau đó Bộ Quốc phòng đồng ý giú8p cô ta, nhưng điều kiện là đưa Cố Tường Văn về Đế quốc Hoa Hạ chứ không phải tới Mỹ.
Hoắc Thiệu Hằng thở dài,
Kết quả là 3mặc dù Cố Yên Nhiên đồng ý điều kiện của Bộ Quốc phòng nhưng cũng không quá tình nguyện, cô ta vẫn cứ dây dưa kéo dài thời g9ian mãi, bất đắc dĩ, tôi phải đưa Niệm Chi sang đây, cũng gọi cậu tới, để phòng ngừa lỡ có chuyện gì xảy ra.


Cuối c6ùng Trần Liệt cũng hiểu rõ chân tướng chuyện này. Anh ta chống đầu, lẳng lặng suy nghĩ một lúc rồi duỗi một ngón tay ra lắc 5lắc,
Vậy thì xem ra chúng ta nên chuẩn bị thêm mấy bộ thiết bị, dẫn thêm người theo mới có thể đảm bảo được.


… Đám người Hoắc Thiệu Hằng vẫn đang điều tra tung tích của tôi. Tôi vừa nhận được tin tức, bọn họ đã điều tra thẳng sang bên tổ chức Yamaguchi của Nhật Bản rồi.
Giọng nói kia đầy u ám, bộc lộ trọn vẹn tâm trạng cực kì không vui của người đó.

Hả? Sao lại thế được?
Cố Yên Nhiên cũng rất kinh ngạc,
Tổ chức Yamaguchi của Nhật Bản có liên quan gì đến cô đâu? Cô đừng tự hù dọa bản thân mình thế chứ.


Ừ, tôi giao toàn quyền phương diện này cho cậu, tôi phụ trách tìm người, cũng sẽ duy trì cảnh giới trên đường luôn. Cậu phụ trách việc kiểm soát tình trạng bệnh nhân để không chuyển biến xấu, tốt nhất là nghĩ cách để ông ta tỉnh lại.
Hoắc Thiệu Hằng đặt kỳ vọng rất cao ở Trần Liệt, yên lặng nhìn anh ta.
Trần Liệt vội vàng gật đầu,
Tôi sẽ tìm cách, anh không cần phải lo lắng, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là phải tìm được người đúng không?


Ngày mai tôi sẽ tiếp tục thúc giục Cố Yên Nhiên, nếu như cô ta còn lần lữa, tôi sẽ không khách sáo nữa.
Hoắc Thiệu Hằng là một người có năng lực hành động rất mạnh, trên tay anh thậm chí còn có ba bản kế hoạch dự bị, chỉ chờ xem Cố Yên Nhiên hành động thế nào thôi.
Lúc này Cố Yên Nhiên đang lái xe từ trong thành phố về biệt thự vùng ngoại ô.

Ừ.
Hoắc Thiệu Hằng khoanh tay, lùi lại ngồi xuống ghế sofa phía sau, buồn bực nói,
Barbados chỉ nhỏ có từng này thôi, Cố Yên Nhiên có thể giấu người được ở đâu chứ?


Ngay cả những tay súng bản địa còn không tìm thấy, anh lạ nước lạ cái như vậy, chắc chắn sẽ càng không tìm được.
Trần Liệt dang tay ra,
Chi bằng ngồi ôm cây đợi thỏ đi.


Sao vậy?
Tay Cố Yên Nhiên hơi khựng lại, chân phía dưới muốn ấn phanh nhưng lại nhầm thành chân ga.
May mà trên đường không có ai, nếu không thì cô ta đã đâm vào đuôi xe phía trước rồi.
Người bên kia im lặng một lúc lâu, không thể nói kĩ càng với Cố Yên Nhiên nên cuối cùng chỉ đành nói một câu,
Chúng ta nên cắt đứt liên hệ đi, không thể để cho người khác nắm được chứng cứ, nếu không, không chỉ cô xong đời mà tôi cũng xong đời.


Nghiêm trọng vậy sao?
Cố Yên Nhiên không hề lo lắng chút nào, cười khanh khách nói,
Thật chẳng giống cô gì cả…

Điện thoại đột nhiên đổ chuông, cô ta đeo tai nghe bluetooth, nhẹ nhàng alo một tiếng,
Cô đấy à? Sao thế? Vẫn chưa đi à?

Đầu bên kia im lặng một lúc, sau đó mới nói,
Yên Nhiên, lần này tôi chỉ sợ thật sự sẽ liên lụy đến cô.

Cố Yên Nhiên cau mày, kinh ngạc nhìn con đường phía trước, thầm nghĩ, chẳng lẽ con đường tới Đế quốc Hoa Hạ đã trở thành con đường duy nhất của mình rồi sao?
Nhưng cô ta lại muốn tới Mỹ hơn… Có điều, một thân một mình cô ta thì dễ đi, nhưng giờ còn phải đưa theo một người thực vật thì hoàn toàn không có thể lặng lẽ rời khỏi Barbados được.
Cô ta thở dài, gục xuống tay lái, như đã ngủ thiếp đi vậy.
Một lát sau, một chiếc SUV màu đen lao vụt tới dừng ở phía sau xe cô ta, một người đàn ông cao lớn oai hùng bước từ trên xe xuống, gõ cửa sổ xe Cố Yên Nhiên,
Cô cả ơi? Cô sao thế?


Cô càng biết nhiều càng không có lợi, cô chắc là mình vẫn muốn biết ư?
Người kia cười phì một tiếng,
Cô đừng nên hỏi sâu thì hơn. Yên Nhiên à, cô là bạn tôi, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện. Mấy ngày này cô nên cẩn thận hơn một chút…

Người đó thì thầm vài câu trong điện thoại rồi cúp máy.

Thật sự rất nghiêm trọng.
Giọng người ở bên đầu dây bên kia vô cùng thận trọng,
Tôi chạy trốn được hai lần rồi. Quá tam ba bận, không biết còn có thể thoát được lần thứ ba hay không. Nếu như không thể…
Người đó dừng một chút,
Cô hãy coi như không có một người bạn như tôi đi. Từ trước tới nay chưa từng gặp tôi bao giờ, coi như tôi không tồn tại trên thế giới này là được rồi.


Hả?
Lúc này Cố Yên Nhiên mới đột ngột phanh xe lại, dừng bên vệ đường,
Cô nói rõ cho tôi nghe đi, cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?! Rốt cuộc cô đã phạm vào chuyện gì?


Là anh đấy à?
Cố Yên Nhiên quay đầu thấy một gương mặt quen thuộc bèn mở cửa xe ra.
Người đó vào ngồi trong xe,
Cô cả, cô có phiền toái gì sao? Tôi có thể giúp cô.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.