Chương 951: Mắt nhìn không tốt
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1132 chữ
- 2022-02-09 04:24:56
Nhìn có vẻ như vừa mới được giặt không lâu.
Cố Niệm Chi khẽ đằng hắng một cái rồi nói,
Mẹ Hannah, cảm ơn bác ạ.
8
Hannah quay đầu lại, nhìn cô cười cởi mở,
Cháu đừng khách sáo, đã ăn xong chưa? Mau đi tắm rửa đi.
Nói xong, bà3 đặt một xấp quần áo sạch lên giường,
Cái váy này hồi bác còn trẻ đã từng mặc, đồ lót thì mua lúc trước, nhưng mới hoàn 9toàn đấy, bác chưa từng dùng đâu.
Cái gì cũng được ạ, cảm ơn mẹ Hannah.
Cố Niệm Chi vội vàng nói cảm ơn, nhìn Hannah tập tễnh đi ra cửa.
Reinz đứng ở cửa ra vào vội tránh sang một bên. Hannah nguýt anh ta một cái, lướt qua người anh ta đi về phía phòng bếp.
Cố Niệm Chi muốn tới đóng cửa, nhưng Reinz lại vẫn đứng tựa vào cửa, nhìn kĩ cô từ trên cao xuống.
Cô bước tới gần cửa, không biết có nên nói Reinz ra ngoài để cô đóng cửa hay không.
Qua một lúc, Reinz mới thản nhiên nói như không có việc gì,
Xem ra các cô gái người Hoa đều nhỏ nhắn xinh xắn nhỉ. Nhìn cô thế này, rất giống với bé gái 11, 12 tuổi ở đây đấy.
Cố Niệm Chi tức điên, lại một lần nữa ưỡn ngực ra nói,
Bé gái 11, 12 tuổi ở chỗ các anh có cup D sao?
Ngoài cửa truyền tới tiếng đàn ông cười khẽ.
Cố Niệm Chi lập tức cứng đờ cả người.
Không ngờ Reinz lại vào theo, đứng ở ngay ngoài cửa.
Cố Niệm Chi không ngâm trong bồn tắm, chỉ kéo tấm màn ngăn bồn tắm lại, đứng trong đó tắm gội.
Ở đây có nhiều loại dầu gội hơn, có cả sữa rửa mặt Vichy, mặc dù không phải là nhãn hiệu Cố Niệm Chi quen dùng nhưng còn tốt hơn loại ở tu viện rất nhiều.
Đương nhiên cô cũng không bắt bẻ gì.
Đúng là não nhúng nước mất rồi…
Cố Niệm Chi đóng cửa lại rầm một tiếng. Cô ôm váy áo Hannah để trên giường lên, bước vào trong phòng tắm.
Phòng tắm được trang trí với màu xanh là chủ đạo, vách tường xanh nhạt, gạch men xanh đậm, chỉ có bồn tắm là trắng tinh, thoạt nhìn giống như kiểu trang trí của hải quân, nhưng vô hình trung lại rất hợp mắt cô.
Phụ nữ đương nhiên luôn thích được khen trẻ tuổi, nhưng một cô gái 19 tuổi bị nói thành 11, 12 tuổi thì không phải là lời khen nữa rồi mà là nói cô phát triển không được đầy đủ ấy.
Cố Niệm Chi vội vàng ưỡn ngực nói,
Sao cháu có thể 11, 12 tuổi được? Mắt nhìn của mẹ Hannah không được tốt lắm rồi.
Phụt…
Cố Niệm Chi xấu hổ đỏ mặt, ra sức muốn đóng cửa lại.
Reinz đứng thẳng người, ánh mắt đảo qua ngực cô rất nhanh, nhíu mày nói,
… Nhìn không ra đấy.
Nhưng sau đó, anh ta cũng vội xoay người bỏ đi.
Cố Niệm Chi cắn răng, thầm nghĩ, không nhìn ra thì mặc kệ nhà anh. Chẳng lẽ còn phải cho anh nhìn để chứng mình tôi là cup D sao?!
Nói xong, thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Reinz, Cố Niệm Chi lập tức hối hận vô cùng, chỉ hận không thể cắt đứt lưỡi mình.
Ai bảo nó dám nói lung tung!
Cô mạnh miệng với ai không mạnh, lại đi tranh luận vấn đề này với một người đàn ông xa lạ.
Cố Niệm Chi trợn tròn mắt kinh ngạc,
Không thể nào?! Reinz bao nhiêu tuổi rồi ạ?! Sao có thể có con gái lớn như cháu được chứ?!
Hannah lập tức nghẹn lại, bà nhìn kĩ Cố Niệm Chi một cái rồi nói,
Cháu 11 hay 12 tuổi?
Cố Niệm Chi cạn lời.
Cô lấy hết dũng khí, nhỏ giọng nói,
Tôi đã 18 tuổi rồi, tháng sau là tròn 19 tuổi…
Hannah và Reinz nhìn nhau ngây người.
Hannah lúng túng vỗ vai Cố Niệm Chi,
Cháu nhanh đi tắm đi, để bác đi xem xem nên làm gì cho bữa tối. Cereus, tối nay cháu muốn ăn gì?
Người ta đã có lòng tốt cưu mang cô, cô lại còn bắt bẻ chuyện nhãn hiệu đồ dùng, vậy chẳng phải là điêu ngoa tới rút não rồi sao?
Khép tấm màn lại, Cố Niệm Chi tắm rửa kĩ càng từ đầu đến chân một lần, đặc biệt là mái tóc.
Suốt mấy ngày trời, đến bây giờ cô mới thực sự được tắm thoải mái, mái tóc dài của cô đã bết hết cả lại rồi.
Hannah trừng mắt lườm Reinz một cái rồi nói,
Con cười cái gì?! Chẳng lẽ mẹ nói sai sao? Con nhanh mà cưới vợ sinh con đi! Con đã sắp ba 30 rồi đấy!
28 ạ, tháng sau mới 29, vẫn chưa tới 30.
Giọng nói của Reinz vang lên phía sau lưng,
Mẹ Hannah ơi, Cereus hẳn cũng phải 15 tuổi rồi. Cô ấy nói đúng đấy, sao con có thể có con gái lớn như thế được chứ?
Cố Niệm Chi lại đỏ bừng mặt, hai mẹ con này thật đúng là giỏi nói giỏi nghĩ thật đấy.
Bộ quần áo lót đó còn nguyên trong túi, cũng là kiểu quần và áo chẽn nhỏ.
6
Cố Niệm Chi gật đầu, nói:
Cảm ơn bác, cháu đi tắm đã.
Cô đi tới ôm lấy Hannah, hôn một cái lên má bà.
<5br>Đối với người Đức, con cháu thường hôn lên mặt người lớn để biểu thị sự thân mật.
Quả nhiên Hannah vô cùng sung sướng, cũng ôm và hôn lên mặt Cố Niệm Chi, vui vẻ hài lòng nói,
Cô bé này đáng yêu quá! Bác vẫn luôn thúc giục Reinz nhanh chóng cưới vợ đẻ con đấy. Nó mà nghe lời thì giờ bác đã được bế cháu gái rồi! Nhưng nó có nghe đâu, nếu không, cháu gái bác cũng phải lớn như cháu ấy chứ!
Cố Niệm Chi tốn bao nhiêu sức lực mới gội được sạch đầu, sau đó nhanh chóng dùng sữa tắm, gột rửa khắp toàn thân.
Trùm khăn tắm đứng soi gương trong phòng tắm, cô mới phát hiện ra vì sao Hannah và Reinz nói cô giống một cô bé 11, 12 tuổi.
Vì cô thật sự quá gầy.
Mặt của cô vốn đã không to, nhưng trước kia còn hơi mũm mĩm kiểu trẻ con, giờ đã hoàn toàn mất đi rồi. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn to khoảng bàn tay chỉ thấy được đôi mắt to đen lay láy rung động lòng người thôi.
Chiếc cằm thon thon, cái cổ mảnh mai, xương quai xanh trong cổ áo nhô lên, hình tượng thật đúng như câu miêu tả
gầy như que củi
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.