Chương 992: Vợ chưa cưới giả


Khóe môi Cố Niệm Chi giật giật, trong đầu cô nhanh chóng phân tích lời nói của Arth có ý nghĩa gì.


Cô nghe thấy gì không? Cô là g8ì của anh ta? Anh ta dựa vào cái gì để có thể đưa cô đi?
Arth quay lại, tiến đến sát mặt Cố Niệm Chi hỏi,
Theo quy định pháp luật, chỉ 3có quan hệ họ hàng trực thuộc mới có tư cách đưa người trong tay tôi đi.


Trong lòng Cố Niệm Chi trầm xuống.
Đùa cái quỷ gì vậy?!
Cố Niệm Chi đỏ mặt định hất tay Re5inz ra, nhưng Reinz lại nắm chặt tay cô một cách vô thức, anh ta nói với Arth:
Arth, đừng có dọa cô ấy. Cô ấy đã là vợ chưa cưới của tôi rồi, cô ấy đi cùng tôi, tôi đảm bảo cô ấy nhất định sẽ ở lại nước Đức.

Cố Niệm Chi trợn tròn mắt, vội vã lắc đầu,
Tôi…

Reinz ôm cô vào lòng, giữ chặt đầu cô, nói nhỏ bên tai:
… Kế sách tạm thời! Cô đừng nói gì cả!

Cố Niệm Chi biết đây chỉ là câu chuyện bịa ra nhưng vẫn hơi bất an, hơn nữa, sao cô lại ở lại nước Đức chứ?
Cô là con dân Đế quốc Hoa Hạ!
Cô muốn vùng vẫy nhưng Reinz càng giữ chặt tay cô hơn, ẩn ý từ cái siết tay rất rõ ràng.
Anh ta bảo cô bình tĩnh, bảo cô đừng ăn nói bừa bãi, bảo cô… cứ phó thác mọi chuyện cho anh ta.
Nhưng sao Cố Niệm Chi có thể phó thác mọi chuyện cho một người đàn ông mới quen chưa đến mười ngày cơ chứ?
Reinz thả cô ra, dùng ánh mắt ra hiệu cô đừng nói nhiều nữa.
Cố Niệm Chi đành mím chặt môi, cúi đầu lùi lại phía sau lưng anh ta, không tiếp tục nhìn hai người đàn ông đó nữa.
Arth di chuyển ánh mắt, nhìn Reinz, cười lạnh nói:
Anh đảm bảo ư? Anh lấy gì ra để đảm bảo? Tính mạng của anh chắc?

Nhất định phải quay về!
Cô còn có việc chưa hoàn thành!
Cô không cam tâm ấn ngón tay vào ngực Reinz, ý bảo anh ta buông cô ra.
Trên đời này, cô chỉ thật sự tin tưởng một người, không có người thứ hai.
Có điều, dưới cái nhìn chằm chằm như hổ đói của Arth, Cố Niệm Chi cũng biết nặng nhẹ, chỉ một chút sơ suất, cô sẽ bị giảm lỏng ở Cục tình báo liên bang. Nếu như vậy thì cô thật sự sẽ không còn đường thoát nữa.
Vì thế cô không nói gì, nhưng cô quyết định sẽ tìm cơ hội nói chuyện hẳn hoi với Reinz, không chỉ nói rõ việc cô là vợ chưa cưới của anh ta chỉ là kế sách tạm thời mà còn cả việc cô sẽ không ở lại nước Đức nữa.
Reinz không lên tiếng một lúc lâu, biểu cảm trên gương mặt đẹp như tượng trở nên nghiêm túc.
Anh ta từ tốn gật đầu:
Đúng, tính mạng của tôi. Tôi lấy tính mạng mình để đảm bảo, cô ấy nhất nhất định sẽ không rời khỏi nước Đức.

Cố Niệm Chi ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm vào lưng của Reinz, ánh mắt nóng rực, gần như muốn chọc thủng lưng của anh ta.
Quan hệ họ h9àng trực thuộc ư?
Một nam một nữ không thân không thích làm sao có thể có quan hệ họ hàng trực thuộc chứ?
Chỉ có… quan hệ6 vợ chồng mới được tính là quan hệ họ hàng trực thuộc đúng không?
Hơn nữa, lời nói của Arth vốn chẳng hợp lí, cô sẽ không nghe theo.
Không màng tới ánh mắt cảnh cáo của Reinz, Cố Niệm Chi bướng bỉnh ngẩng đầu nói với Arth:
Thưa ngài Thượng tá, ngài như thế này là không hợp lý, không tuân theo pháp luật. Tôi không phải công dân nước Đức các người, các người cưỡng chế tôi ở lại nước Đức là hành vi giam giữ phạm pháp. Người nhà và Tổ quốc của tôi sẽ không bỏ qua cho các người.

Arth bỗng quay người, đi đến trước mặt Reinz, đẩy anh ta ra, đối mặt với Cố Niệm Chi đứng phía sau lưng Reinz, cười chế nhạo,
Cô nói pháp luật với tôi ư? Cô biết tôi là ai không? Cô biết tôi làm việc cho tổ chức nào không?


Tôi không quan tâm anh là ai, cũng không quan tâm anh làm việc cho tổ chức nào. Bây giờ là thời kỳ hòa bình, Đế quốc Hoa Hạ và nước Đức không giao chiến thì anh không có quyền giam lỏng công dân nước khác. Arth, mặc dù anh là Thượng tá nhưng tôi vẫn phải nói, anh là một kẻ mù luật pháp. Anh tưởng anh là Thượng tá thì sẽ không phạm pháp chắc? Anh tưởng anh là nhân viên của Cục tình báo liên bang thì có thể đứng trên luật pháp ư? Anh dám nói những lời này trước Nghị viện, Chính phủ và nhân dân sao?!


Cố Niệm Chi hơi ngẩng đầu lên, không hề sợ hãi.

Arth nhìn cô, đột nhiên ngửa cổ bật cười:
Hahaha… Quả nhiên không hổ danh là đối tượng mục tiêu cấp A hàng đầu của Cục tình báo liên bang chúng tôi! Can đảm! Có học thức! Còn có tài ăn nói! Nhưng mà cô Cố biết không? Từ trước đến nay không có ai dám ăn nói như thế với tôi cả! Cô muốn là người đầu tiên ư?! Tôi hoàn toàn không thích bị người khác dắt mũi dạy dỗ đâu. Cô nói xem, có phải cô không muốn sống nữa không?


Cố Niệm Chi thản nhiên lắc lắc đầu,
Thế thì đã sao nào? Giỏi thì anh giết tôi đi!



Giết cô ư? Cô có biết rằng chỉ cần tôi muốn, tôi có thể khiến cô còn thảm hại hơn chết cả trăm nghìn lần không!
Arth tiến lên một bước, nắm chặt cằm của Cố Niệm Chi một lần nữa.

Lần này, hắn ta dùng năm phần sức lực, ngay lập tức, cằm của Cố Niệm Chi bị bóp cho đỏ ửng.

Reinz ở bên cạnh không chịu nổi nước, nắm lấy tay của Arth,
Đủ rồi! Arth, cậu đã nghe thấy tôi nói gì rồi đấy, tôi nói được làm được! Cậu còn làm khó cô ấy làm gì nữa?!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.