Chương 17: Lần đầu giết người
-
Xuyên Qua Thế Giới Võ Hiệp Đi Hành Hiệp
- Out
- 1253 chữ
- 2019-08-14 10:12:19
Phải làm sao đây?
Trần Vĩ Tuân cảm thấy chính mình trong đầu lúc này vô cùng hỗn loạn.
Làm cách nào bây giờ???
Chợt, cảm giác mát lạnh ấy lại kéo tới, giống như ba lần trước đều xuất hiện ngay lúc hắn không giữ được bình tĩnh, khiến hắn cảm giác thanh tỉnh lại, nào bộ cũng không hỗn loạn nữa mà quy về một mảnh thanh minh.
Khuôn mặt Trần Vĩ Tuân trở nên thanh tĩnh lạ thường.
Hắn đột nhiên nhớ ra một điều khi hắn còn học võ, ở một võ đường gần nhà, đã từng được nghe thầy nói đến:
"Võ đạo không phân biệt mạnh yếu tại võ công mà mình học được mà mạnh yếu chính là ở tinh thần. Trong một trận đấu, nếu đối thủ xuất hiện tình trạng tinh thần không ổn định như suy sụp, nổi nóng, phân tâm... Nói chung là bị cảm xúc, tâm tình ảnh hưởng đến thì chắc chắn kẻ đó là kẻ chưa đánh đã thua, dù kẻ đó mạnh thế nào, nếu không thể giữ cho tâm mình bình tĩnh thì cũng khó thể thắng trận được. Vậy nên, khi các con học võ, điều đầu tiên là học cách giữ cho chính mình được bình tĩnh dù là trong tình huống nguy hiểm nào đi nữa, chỉ có như thế, các con mới có thể dễ dàng tìm ra phương án để đưa bản thân thoát khỏi tình trạng đó..."
Vậy ra tên đó nói nhiều như vậy là cố ý muốn Tiểu Quyển tinh thần không ổn định!
Trần Vĩ Tuân nghiến răng. Được lắm, chờ ta tìm ra điểm yếu của ngươi liền sẽ cho ngươi biết tay!
Sáu đó, hắn nhanh chóng tiến vào quan sát cái thanh thông tin trước mặt này. Hắn nhíu mài. Nếu nó giống như một hệ thống game, vậy nó cũng có thể cho phép mình nhìn đến thông tin sâu hơn của nhân vật lv thấp hơn mình!
Phải thử xem!
Trần Vĩ Tuân ý nghĩ vừa động, trước mặt hắn liền xuất hiện một bản thông tin chi tiết:
Khấp Huyết Hải Lão Ma
Lv 45
Tuổi: 60
HP: 1550/ 1560
MP: 1000/1200
Môn phái: Từng là thành viên chính phái, đệ tử phái Huyền Tông. Sau, trở thành một thành viên của tà phái.
Nội công tu luyện: Nghịch Thiên Sát Công
Hệ: Thủy
Phối chiêu thức:
Cuồng Vân Sát
Nê Sát Thiết Thủ
Hồi Mộng Ảnh
Nhuộm Huyết Sát
Liên Địa Tà Toái
Đoạt Hồn Huyết Hải
Phạm vi: Cận chiến
Hệ thủy, cận chiến!
Trần Vĩ Tuân nhếch miệng.
Ha, cuối cùng cũng tìm ra!
Nhìn thấy Tiểu Quyển đang huy bội đao về phía Khấp Huyết Hải Lão Ma thân mình thì lại chồng trất vết thương, trong vô cùng chật vật.
Ngay lặp tức, Trần Vĩ Tuân quay về phía Tiểu Quyển hô to:
"Tiểu Quyển, bình tĩnh! Không được rối loạn tâm tình!"
Gần như ngay lặp tức, Khấp Huyết Hải Lão Ma nhận thấy tâm tình của nữ nhân trước mặt thay đổi, nhưng chưa để hắn kịp phản ứng thì lại nghe thấy tiếng hô:
"Tiểu Quyển, sử dụng bộ chiêu thức của Đăng Long Sơn Trang khắc chế hắn!"
Khấp Huyết Hải Lão Ma đồng tử đột nhiên co rụt lại khi thấy thanh bội đao của Tiểu Quyển phát ra những tiếng lắc rắc rồi bỗng nhiên dài ra, trở thành một cây trường thương!
Tiểu Quyển không xem vẻ mặt kinh ngạc của Khấp Huyết Hải Lão Ma. Chỉ thấy, nàng vung trường thương chỉ về phía hắn nói:
"Tốt! Hiện tại ta sẽ lấy mạng chó của ngươi, tên dâm tặc!"
Trên người nàng bắt đầu lan tỏa ra sát khí bàn bạc khiến người khiếp sợ. Ánh mắt thẳng tấp sắt lạnh của một sát thủ đã từng gặt hái biết bao sinh mạng. Mà giờ đây, trường thương nàng đang vung vẫy nơi tay tỏa ra bàn bạc khí thế làm người lầm tưởng rằng nó đang nhỏ máu, những giọt máu nhỏ xuống của kẻ chết bởi lưỡi thương này!
Khấp Huyết Hải Lão Ma không khỏi dâng lên một cảm giác sợ hãi vô cùng. Rồi lại cảm thấy tức giận.
"Ngươi...!!!"
Hóa ra nữ nhân này từ nãy giờ đang đùa giỡn hắn!!!
Tiểu Quyển không hề có ý nhiều lời với hắn. Trường thương trong tay nàng chiêu chiêu như vũ bão, chiêu chiêu muốn đoạt mạng người!
"Nữ nhân đáng giận!!!"
Khấp Huyết Hải Lão Ma đè lại trong lòng sợ hãi, vội ra chiêu ngăn đón.
Tiếng Trần Vĩ Tuân lại vang lên:
"Tiểu Quyển, sử dụng chiêu Bài Vân Đảo Hải phá thế ngăn trở của hắn sau đó sử dụng chiêu Thiên Mã Hành Thương!"
Ngảy lặp tức, Tiểu Quyển thương pháp đột nhiên chuyển hướng, quét ngang vùng bụng Khấp Huyết Hải Lão Ma, mang theo một mảnh sợi vải, để lại một cái bụng trắng híu, gầy còm.
Khấp Huyết Hải Lão Ma hoảng sợ lùi về sau, nhưng đã không kịp, đón đầu hắn chính là một chiêu Thiên Mã Hành Thương, hai bên xương bả vai lập tức bị gẫy nát, cánh tay trực tiếp bị phế!
Nhưng chưa hết, trường thương lại một xoay, cái cổ hắn lặp tức hiện lên một vết cắt màu đỏ, rồi từ từ mở rộng, máu phung ra như suối, làm nhuộm đỏ cả y phục, khuôn mặt của Tiểu Quyển.
Khấp Huyết Hải Lão Ma trực tiếp mất mạng!
Không có nội lực gia cố, thân thể hắn theo quán tính ngã xuống hồ, máu tỏa ra làm nhuộm đỏ cả một mảng hồ lục bích.
Tiểu Quyển nhàn nhạt nhìn cái xác của hắn một thoáng liền không quan tâm. Đem cây thương thu nhỏ lại trở thành một thanh bội đao,nàng đi về gò đất ngồi xuống, tự mình lấy ra một tấm vải sạch bắt đầu lau chùi thanh đao chính mình.
Mà Trần Vĩ Tuân thì ngơ ngác nhìn những gì diễn ra trước mắt mình.
Ai biết trong lòng hắn lúc này đang có sóng trào mảnh liệt. Hắn trước cũng chỉ là một học sinh cấp ba bình thường mà thôi, trước nay chưa từng chứng kiến giết chóc, đừng nói là giết người, giết gà hắn còn chưa từng!
Mà hôm nay, hình ảnh quá trùng kích, đánh sâu vào lương đức nội tâm hắn!
Cảnh tượng xác người bị giết chết, mùi máu tanh nồng đậm làm hắn muốn ói. Dù không phải chính hắn giết người, nhưng này đã là gián tiếp giết người a!
Trần Vĩ Tuân run rẩy nhìn đôi tay của mình. Giết người! Hắn đã gián tiếp giết một mạng người!
Hắn lúc này mới ý thức được một chuyện. Đây không phải là quái trong điện thoại khi chơi, chết rồi thì thân thể sẽ biến mất! Đây không phải là trò chơi mà là chân thực thế giới võ hiệp! Là nơi đầy rẫy những kẻ võ công cao cường, giết người như nghóe, là nơi thị phi ân oán tình thù tràn ngập đan xen, là nơi ngươi chết còn không biết vì sao mình chết!
Hắn lại nhớ đến, nếu lúc đầu không phải Tiểu Quyển ngăn chặn công kích của Khấp Huyết Hải Lão Ma thì người nằm chết lúc này không phải Khấp Huyết Hải Lão Ma mà là hắn!
Trần Vĩ Tuân trong lòng một luồng sợ hãi dâng lên, lan tràn khắp cơ thể. Hắn còn cảm thấy được tay chân hắn lạnh đi, quả tim trong lòng ngực không ngừng gia tốc.
Quá đáng sợ rồi!!!
Thích ngọt sủng, thích tiêu tiền không hết hãy đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần, Có Chút Cháy!
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn