Chương 14 : Trịnh gia võ tướng phiên bản Việt


Sáng sớm, ánh dương quang vàng rực rỡ xuyên qua khe hở cửa sổ, rơi xuống mặt đất, rạng rỡ sinh huy.

Long Cán mở to đôi con mắt nhập nhèm buồn ngủ, đưa tay xoa xoa hai con mắt đã có chút trướng đau, dời khỏi giường co duỗi thắt lưng, mặc y phục, bước ra ngoài rửa mặt.

Lúc điểm tâm, Long Cán ngồi ở trong phòng, cầm một quyển sách do lão Cường mang đến hôm trước, tỉ mỉ nghiên cứu đọc kỹ.

Hắn hiện tại ngoại trừ học tập cùng với Đỗ Kính Tu, còn lại đều ở trong thư phòng nghiên cứu các loại sách từ địa lý, lịch sử, quân sự đến các loại bút ký.

Long Cán lười nhác đi ra khỏi thư phòng dẫn theo mấy tên lính đi tới bên ngoài quảng trường, một hàng hộ vệ mặc áo giáp đứng ngay ngắn trước điện. Long Cán hít sâu một hơi không khí tươi mới khác lạ, nhìn thấy thống lĩnh cấm vệ Trịnh Siêu đang sải bước đi tới.

Trịnh Siêu tới trước mặt Long Cán cúi chào, chắp tay nói: " Trịnh Siêu bái kiến bệ hạ"

Long Cán điềm nhiên nhìn hắn rồi cười gượng: "Trẫm mấy hôm này rất buồn chán, vốn muốn nhờ tướng quân tìm cho trẫm mấy tên tiểu nội giám thích hợp, nhưng trẫm vẫn không biết nên chọn lựa thế nào, lại làm tướng quân chê cười"

Vốn là nghĩ tới chuyện nội bộ tranh chấp phức tạp trong hoàng cung Long Cán lo lắng Chiêu Linh thái hậu sai người ám sát mình vì vậy hắn muốn tìm một nhóm người thân tín nhằm trước tiên đảm bảo an toàn của chính mình trước đã, gì chứ trước khi lo chuyện thiên hạ đầu tiên phải đảm bảo cái mạng nhỏ này, đến mạng mình còn không giữ được nói gì tới việc lớn, với lại Long Cán cũng muốn tiện thể lôi kéo Trịnh Siêu tạo thế lực cho chính mình, Trịnh Siêu nắm giữ toàn bộ cấm vệ quân là điện tiền chỉ huy sứ trong tay có binh quyền toàn bộ binh lính trong thành đều chịu sự chỉ huy của ông ta đây có thể coi là một thế lực rất lớn không thể để ông ta ngả theo phe của Chiêu Linh thái hậu được, việc này rất nguy hiểm, nếu như Trịnh Siêu theo phe Chiêu Linh thái hậu thì toàn bộ hoàng cung sẽ bị bọn họ kiểu soát Long Cán sẽ là cá trong rọ tuỳ thời bị mang ra làm thịt.

Trịnh Siêu nghe thấy thế, thì nhìn chăm chăm vào Trương Cường gật nhẹ: "Thì ra bệ hạ lo lắng chuyện này, việc này không hề khó, trong cung có không ít binh lính tinh nhuệ , bọn họ thân thể cường tráng, võ công lại cao cường một người có thể địch lại 2-3 người, chỉ cần bệ hạ có lệnh triệu đến là được"

Long Cán nghe thấy không khỏi vui mừng, vội nói: "Mau đi, đưa trẫm đi tìm mấy tên lính giỏi nhất, trẫm ngay lập tức chọn vài người"

Lão Cường vì mấy ngày trước được Chiêu Linh thái hậu mấy lần dặn dò, hoàng đế có động tĩnh gì cũng phải nhanh chóng báo cáo, nay thấy Long Cán ngay lập tức muốn đi tuyển chọn binh lính cận vệ, không khỏi lo lắng, chuyện đó sớm muộn cũng sảy ra hắn không muốn có việc gì bất chắc, sự việc sắp tới ảnh hưởng tới công danh sự nghiệp cũng như tính mạng của lão, nếu thất bại thì ... , nghĩ tới đây lão thật sự không dám nghĩ nữa.

Trịnh Siêu thấy bệ hạ muốn tự mình đi đến võ trường, vội bước lên trước, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ thân quý muôn vàng, chỗ đó nên để vi thần đi thì hơn"

Long Cán thấy Trịnh Siêu muốn can mình bèn kiên quyết nói " trẫm là vua muột nước tuy tuổi còn nhỏ không làm việc lớn được nhưng ít ra việc thăm hỏi xem các dũng sĩ Đại Việt ta huấn luyện như thế nào cũng phải quan tâm chứ, không sớm thì muộn trẫm cũng sẽ thành một chiến binh giỏi cầm quân xa trường vì uy phong của Đại Việt mà chiến, bây giờ muốn tập làm quen với môi trường quân đội là việc nên làm, sau này còn phải nhờ ái khanh chỉ bảo thêm vài đường võ nghệ hy vọng khanh không từ trối" nói xong bèn cười nhìn Trịnh Siêu với ánh mắt mong đợi.

Thấy nhà vua nói thế Trịnh Siêu thấy cũng đúng, quân vương tuy phần lớn lo việc triều chính yên dân nhưng một quân vương dũng mãnh thiện chiến cũng rất tốt, khi đất nước lâm nguy cũng có thể trực tiếp cầm quân đánh giặc, sự có mặt của nhà vua ở tiền tuyến sẽ cổ vũ sĩ khí quân ta rất lớn, lại nhìn đôi mắt đầy hi vọng kia quả thật Trịnh Siêu cũng không nỡ từ chối, hắn tự nhận về võ công cũng như kinh nghiệm quân sự hắn ko thua bất kì vị tướng nào trong triều đình Đại Việt.

Chắp tay cúi người Trịnh Siêu nói " vi thần ngu muội xin đem hết sức mình phò tá bệ hạ dù lên núi đao xuống biển lửa cũng không phản đối"

Thỏa mãn trước lời thề trung thành của Trịnh Siêu, Long Cán tiến lên nâng dậy cười nói " lên núi đao xuống biển lửa thì không cần, hiện tại trẫm chỉ cần được nhìn thấy phong thái của các dũng sĩ Đại Việt ta dưới sự huấn luyện của tướng quân uy vũ tới mức nào thôi"

Đoàn người hướng võ trường đi tới Long Cán vừa đi vừa hỏi thăm nói chuyện cùng Trịnh Siêu một là để kéo gần khoảng cách hai người hai là để hiểu rõ thêm con người vị điện tiền chỉ huy sứ này.

"Khanh là người nơi nào, trong nhà không biết còn có những ai?"

"Thưa, vi thần là người gốc Thăng Long, trong gia đình ngoài một vợ và hai con nhỏ còn có cha mẹ già và mười anh chị anh em thần là con cả"

"Oh! Cha khanh không biết trước đây làm gì?"

"Thưa cha thần trước đây từng làm lên chức thiếu uý chỉ huy cánh quân Quang Vũ dưới thời tiên đế, không chỉ cha thần mà trước thời ông cụ nội thần cũng đều theo nghiệp tướng lĩnh dưới thời các tiên đế"

Long Cán bất ngờ quay lại nhìn Trịnh Siêu thật không ngờ người này lại sinh ra trong một gia đình truyền thống võ quan, thế thì cũng giống như Dương gia võ tướng của bên Tống rồi. Nói đến Dương gia võ tướng thì Long Cán không lạ gì một gia tộc nổi tiếng của Trung Quốc toàn gia là võ tướng, có rất nhiều bộ phim nói về gia tộc này một gia tộc kiên cường trung thành bất khuất với những vị tướng tài giỏi. Thường thì những gia tộc có truyền thống võ tướng đều có võ công đặc sắc của riêng mình, cách giáo dục con cháu trong nhà cũng khác với những gia đình bình thường mang đậm tính quân ngũ, nếu không phải là quá tiêu cực thì những gia đình có truyền thống thế này sẽ có rất nhiều nhân tài.

Trong lòng tràn đầy hưng phấn thầm nghĩ nếu thật thì sẽ có thể có một Dương gia võ tướng phiên bản gốc Việt gọi là "Trịnh gia võ tướng" đi.

"Không biết mười anh chị em còn lại của Trịnh ái khanh là những người nào, ta thấy khanh là một người tài thiết nghĩ hẳn là những người khác cũng không kém quá nhiều đi"

Thấy nhà vua hỏi thăm tới các anh chị em của mình Trịnh Siêu giọng không xiểm nịnh bình thản nói, tuy nhiên trong lời của vị điện tiền chỉ huy sứ lại đầy tự hào khi kể về các anh chị em của mình, điều này không thể qua mắt được Long Cán người mang trong mình linh hồn của một chiến sĩ Cảnh sát được đào tạo bài bản giỏi về nghiệp vụ nhất là khoản nắm bắt tâm lý người khác.

"Thưa bệ hạ cha thần là Trịnh Lương từng phục vụ dưới thời tiên đế có tất cả mười người con trong đó có 7 người là con trai và ba người con gái, thần là anh cả dưới thần là lão nhị và lão tam đều là tướng lĩnh của cấm vệ quân, lão nhị là thiếu uý chỉ huy cách quân Ngự Long, lão tam chỉ huy cánh quân Phủng Nhật bố người em còn lại cũng đều tham gia cấm quân dưới trướng của các vị tướng quân khác, ba đứa em gái của thần thì có một người đã lấy chồng hai người còn lại thì vẫn chưa có gả cho ai ..."

Long Cán chăm chú nghe Trịnh Siêu nói, càng nghe càng kinh hãi đây thật sự là một gia đình quân phiệt lớn, sức ảnh hưởng trong quân đội vô cùng mạnh mẽ nắm giữ 3 trong số 13 cánh quân thiên tử đặc biệt hơn nữa là có một người là điện tiền chỉ huy sứ chỉ huy cấm vệ quân là cánh quân đông nhất và mạnh nhất trong 13 cánh quân, thật không hiểu sao tiên đế lại có thể cho một gia tộc nắm giữ nhiều binh quyền như thế phải chăng có cố sự gì đó trong quá khứ khiến tiên đế tin tưởng mà giao binh quyền cho Trịnh gia, nên biết đạo làm đế vương là không thể tập trung quá nhiều quyền lực vào trong tay một gia tộc nhất là binh quyền, thứ mà vương triều nào cũng là vật nóng bỏng tay.

Qua cuộc nói chuyện đại khái Long Cán cũng biết được phần nào tính cách của Trịnh Siêu, đây là một con người thật thà ngay thẳng nếu không khi nhà vua hỏi về gia đình cũng không đem hết mọi truyện nói ra một cách dễ đang như vậy được, cũng có thể là vì đã thề trung thành với mình nên mới nói ra tất nhiên những điều mà Trịnh Siêu nói đều không phải quá bí mật chỉ cần Long Cán chịu khó điều tra tìm hiểu sẽ biết hết được, có lẽ đây cũng là cách lấy lòng hoặc Trịnh Siêu đang muốn chứng minh rằng mình thật lòng muốn quy phục hắn nên nói ra một cách thoải mái chăng, đấu chỉ là đánh giá bán đầu muốn đi sâu tìm hiểu về người này cần phải có thời gian nhưng trước mắt cứ cho là như thế đi nếu có dị tâm thì một gia tộc như thế hiện tại Long Cán cũng không dám trở mặt khi chưa thực sự trừ bỏ được hoàn toàn phe của Chiêu Linh thái hậu. Trước tiên cứ chấp nhận sự trung thành này đã mọi việc đợi về bàn với Đỗ thái hậu rồi tính sau.

Quãng đường đi đến võ trường nhờ cuộc trò chuyện chẳng mấy chốc mà kết thúc, đây là một khu đất trống rộng khoảng trừng một sân bóng đá nằm ngay cạnh hoàng thành, ngay từ khoảng cách vài trăm mét đoàn người cũng đã có thể nghe thấy tiếng la hét của binh sĩ, tiếng hí của ngựa chiến và tiếng binh khí va chạm chát chúa tất cả những âm thanh này tạo nên một không khí sôi động khoác hoàn toàn với hoàng cung vốn trầm lặng và trang nghiêm.

Bước tới cổng võ trường hai tên lính gác cổng thấy Trịnh Siêu đến ngay lập tức cung kính cúi mình chào, nhìn hai binh sĩ gác cổng Long Cán không hoài nghi nếu không phải Trịnh Siêu đến mà thay vào một người khác muốn mạnh mẽ xông vào thì họ sẽ không do dự mà dùng hai đầu giáo sắc bén trên tay xiên thành một xâu thịt, ngay lập tức biến kẻ xấu số kia thành cái xác không hồn mà không hề nháy mắt, đây chính là nhận định của Long Cán khi thấy ánh mắt đầy sát khí của họ, ánh mắt chỉ có ở những kẻ từng thấy máu, lạnh lùng tỏa ra ánh sáng giống dã thú. Long Cán không lạ gì ánh mắt này vì kiếp trước hắn khi làm Công an đã quá quen thuộc với những tên tội phạm giang hồ cộm cán, những kẻ vố quen sống trong thế giới giết tróc nằm trong những gó tối só sỉnh của thế giới hiện đại, người không chết thì ta chết.

#############

Tác giả : xin lỗi mọi người vì thời gian qua mình bận đi thực tập tại Bắc Ninh do công việc quá nhiều nên không có thời gian viết, cũng biết có nhiều bạn đợi nhưng quả thật là ko có time thật, vừa bận công việc vừa bận yêu đương nhưng giờ thì vừa về trường lại vừa bị crush đá nên time rất nhiều mình sẽ viết tiếp mong anh em Thoòng cảm và tiếp tục ủng hộ truyện của mình :)

=>> xin thân ái và chào quyết thắng :))
 
Sử Thượng Tối Cường Người Ở Rể
nó end rồi ông giáo ạ...End rồi, nó end vào đêm qua /khoc
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xuyên Việt Về Thời Nhà Lý.