Chương 2195: Khịt mũi coi thường


Mấy chục loại hoa và cành lá trong vườn trăm hoa bay thẳng về phía cô rồi đáp xuống dưới chân cô.

Sau khi xác nhận đã hải đủ linh 8dược mình cần, Hề Nguyệt mới nhìn về phía Lưu Oanh tiên tử:
Ta hái xong rồi.

Vẻ mặt Lưu Oanh tiên tử cứng đờ, một lúc lâu sau3, cô ấy mới lúng túng lên tiếng:
Hề... Hề Nguyệt tiên tử, sao cô không vào vườn hái hoa?

Hề Nguyệt thản nhiên nhìn cô ấy, u9ng dung đáp:
Bọn họ vốn dĩ không phải thầy thuốc, phải vào trong vườn mới có thể hái được linh dược mình cần, đương nhiên rất bình thườn6g. Nhưng ta là thầy thuốc Thiên Y cốc, linh dược bình thường nhắm mắt cũng hái được, tại sao phải lãng phí thời gian vào hải?

Rất nhiều nam tu ủng hộ Vân Phỉ Phỉ bên dưới đều khịt mũi coi thường cô:
Trình độ luyện đan như vậy mà còn không biết xấu hổ nói mình là thầy thuốc của Thiên Y cốc. Kém xa Vân đại tiểu thư.

Lưu Oanh tiên tử không quan tâm đến những lời bàn tán của mọi người dưới khán đài, chỉ khẽ vung tay lên.
Thời gian luyện đan đương nhiên là rất nhàm chán, nhưng vì chỉ có nửa canh giờ nên trôi qua rất nhanh.
Nhưng điều khiến mọi người không ngờ đến là Hề Nguyệt lại là người cuối cùng kết thúc luyện đan, sử dụng vừa khít nửa canh giờ.
Cô5 vừa dứt lời, bầu không khí lập tức lặng hẳn đi.
Sau đó, Liễu Phiêu Phiêu đứng gần Hề Nguyệt nhất không nhịn được mà bật cười.
Trên quảng trường cũng có không ít nữ tu có thiện cảm với cách làm và cách nói chuyện thẳng thắn của Hồ Nguyệt, nhìn cô cực kỳ thuận mắt.
Nhưng nhiều hơn cả là các nam tu vô cùng bất mãn:
Cái quái gì thế, trông xấu xí thì cũng thôi đi, ngay cả dáng người uyển chuyển cũng không có, người như vậy có tư cách gì so sánh với tiểu thư Vân Phỉ Phỉ?

Vừa dứt lời, trước mặt các nữ tu đều từ từ xuất hiện một lò luyện đan.
Bởi vì có vài nữ tu không phải chuyên tu luyện đan, trong cơ thể không có lửa đạn nên thậm chí Thiên Y cốc còn rất có lòng chuẩn bị dị hỏa cho bọn họ sử dụng.

Đúng thế, tiểu thư Vân Phỉ Phỉ chính là nữ thần của ta, vừa rồi dáng vẻ cô ấy ở trong vườn trăm hoa thật sự quá đẹp.

Lưu Oanh tiên tử nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, cô cười vang:
Giờ đã kết thúc phần hái hoa, xin mời các vị tiên tử bắt đầu luyện đan dược. Thời gian luyện đan là nửa canh giờ, chỉ cần có hiệu quả bổ linh là được. Bây giờ mời mọi người bắt đầu!

Tiếp đó, giống như hiệu ứng lây truyền, tất cả nữ tu trên sân khấu cũng bật cười khanh khách như chuông bạc.
Người duy nhất không giữ được vẻ bình tĩnh lạnh lùng, sắc mặt tái hắn đi chỉ có một mình Vân Phỉ Phỉ.
Đúng lúc này, còn có một nữ tu nhanh mồm nhanh miệng, thốt lên bằng một chất giọng không nặng không nhẹ, đủ khiến tất cả mọi người đều nghe được:
Hề Nguyệt tiên tử là thầy thuốc của Thiên Y cốc, ta nhớ Vân Phỉ Phỉ tiên tử cũng vậy đúng không? Sao Hề Nguyệt tiên tử có thể nhắm mắt hái được hoa về, một vài người nào đó lại không làm được nhỉ?


Phụt... Rõ ràng là muốn thể hiện trước mặt các nam tu, chẳng khác gì chúng ta mà còn phải cố tỏ ra là mình cao quý đẹp đẽ lắm. Ngươi xinh đẹp thanh cao có bản lĩnh thì đừng đi vào vườn trăm hoa như Hề Nguyệt đi!

Phù trận trên sân khấu được khởi động, vườn trăm hoa biến mất, lò đan trước mặt các vị nữ tu đã biến thành một chiếc khay màu bạc có khắc hoa văn tinh xảo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Y Phẩm Phong Hoa.