Chương 2 : Cả Thế Giới Thua Một Hình Bóng
-
Yến Đường Chi Xuyên Không
- ✟๖ۣۜMộ ๖ۣۜTɦɨêղ✟
- 543 chữ
- 2019-08-31 11:14:57
Ring...Ring...Ring...
- Gọi vừa thôi !
Thiên Hàn quăng cái điện thoại xuống dưới sàn , trên tay là một tấm hình nhàu nát có một cô gái đang mỉm cười . Hắn cười như một thằng ngờ nghệch , bóp nát vỏ lon bia ném xuống sàn , đưa điếu thuốc lên rít nhẹ rồi yên lặng nhắm mắt ...
- Cộc ! Cộc ! Cộc ! Mở cửa ngay Thiên Hàn !
Thiên Hàn dập cái điếu thuốc xuống , lấy lon bia kề lên miệng mà chẳng mảy may để ý đến tiếng đập cửa bên ngoài .
- RẦM !!!!
Hắn để tấm ảnh xuống , không quay đầu mà chỉ nặng nề nói :" Nhât Minh ! Để tao yên ! "
Nhật Minh chạy vội lại , gạt tất cả bia sang một bên . Tay cậu ta xách cổ Thiên Hàn dậy , đấm mạnh vào mặt Thiên Hàn khiến cho hắn ngã dúi dấp .
Không để Thiên Hàn đứng dậy , cậu đạp mạnh Thiên Hàn rồi hét lớn :
- Mày vui đấy Hàn ạ ! Mày như thế này mà coi được à ? Sao tao lại có một thằng huynh đệ ngu xuẩn như mày chứ ! Như nó chết đi mà mày lại như một đống cặn bã chẳng hay chẳng biết ?
Thiên Hàn ngẩng mặt lên , gằn giọng : " Mày nói cái gì , thử nói lại tao nghe xem ! "
- Nó bị bệnh lâu rồi chỉ là không muốn để mày biết thôi , vậy mà mày cứ như một thằng xuẩn ngốc chẳng hay chẳng biết !
Thiên Hàn bật dậy rồi chạy như chẳng còn biết điểm dừng , cả không gian xung quanh hắn như chẳng còn một tiếng động .
Trên một ngọn đồi nhỏ , gió lặng lẽ thổi , cả không gian yên ắng đến buồn bã . Dưới một cây hoa giấy đan xen vào nhau có một chàng trai lặng lẽ đứng đó . Hắn ta im lặng cho đến cuối ngày , trên tay là một chiếc nhẫn bạc có gắn một viến đá quý nhỏ . Hắn ta mỉm cười rồi vuốt nhẹ bia mộ , ngẩng đầu nhìn hoàng hôn rồi nói nhẹ :
- Em có nhớ là em từng nói gì không Như ? Chẳng bao giờ dối gian trong tình yêu . Em đang lừa dối anh đấy , em khiến anh buồn đấy . Nhưng hơn thế nữa , em làm anh thấy có lỗi nhiều lắm , có lỗi ì đã không để ý tới em , không biết em che dấu sự đau đớn sau nụ cười ."
Nắm chặt chiếc nhẫn , Thiên Hàn mỉm cười thủ thỉ :" Nếu ngày mai là nắng , anh sẽ như chiếc bóng của em , em đến đâu anh tới đó . Nếu mai là một ngày mưa , vậy anh sẽ làm một cơn gió , vuốt nhẹ lên mái tóc của em . Một ngày không đợi được em , anh sẽ đợi hai ngày , nếu như em cứ đi mãi , vậy anh sẽ như hoàng hôn đuổi bình minh là em không bao giờ ngừng nghỉ ."
Thiên Hàn nói nhẹ rồi khẽ nhắm mắt thiếp đi ...