Chương 1064: Nghịch thiên hoàn mua người (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1868 chữ
- 2020-05-09 07:08:43
Số từ: 1863
Nguồn: Vipvandan.vn
Vu huynh nghe thấy lời nói của Âu Dương, vô thức cho rằng Âu Dương là hạng nhà giàu mới nổi. Dù sao trong mắt những người tự nhận mình phong nhã, đối với những cô nương xuất sắc ở thanh lâu như Hồng Doanh, thỉnh thoảng đến chơi một lần còn được, không giống như hạng nhà giàu mới nổi nhìn thấy thích là giống như chó điên nhất định phải mua về, như vậy chỉ có thể khiến người ta cảm thấy xem thường.
- Trên thế giới này, thứ gì cũng có giá, còn quy củ... Ha ha, chỉ có người yếu mới tuân theo quy củ!
Ngụy Bỉnh Dập ngồi bên cạnh, nhấm nháp mỹ tửu, dáng vẻ vô cùng an nhàn.
Kỳ thực Ngụy Bỉnh Dập nói không sai, quy củ là cường giả chế định cho người yếu, tỷ như nói Ngụy Bỉnh Dập, ngươi trông cậy hắn tuân thủ quy củ sao? Mặc dù Âu Dương từ đầu đến cuối đi theo hắn, nhưng dọc đường đi hắn vẫn một lời không hợp rút đao sát nhân, loại chuyện này có thể gọi là tuân thủ quy củ hay sao? Khẳng định là không tuân thủ, nhưng ai có thể nói gì Ngụy Bỉnh Dập? Tất cả bởi vì Ngụy Bỉnh Dập là cường giả, hắn là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, hắn đã từng là vương giả thống lĩnh một thế giới, trên thế giới này người có thể giao thủ với Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối không vượt quá hai người, đây chính là thực lực tuyệt đối...
- Ngươi..
Nghe thấy lời nói của Ngụy Bỉnh Dập, Vu huynh và Tần huynh mặc dù có chút tức giận, nhưng bọn họ cũng câm miệng, bởi vì từ một số phương diện mà nói, hai người bọn họ cũng là cường giả, cho nên đại bộ phận quy củ thế tục kỳ thực đối với hai người bọn họ căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì cả.
- Hai vị cũng không phải người thường, không bằng chúng ta cùng nhau cạnh tranh một chút, thế nào hả!
Tần huynh cười ha ha, nhưng hắn vừa dứt lời, Âu Dương ở bên cạnh đã nói ra một câu khiến mọi người xung quanh há hốc miệng:
- Ngươi cũng xứng?
- Ngươi!
Tần huynh vỗ bàn đứng lên, mấy nhân vật đứng bên cạnh hắn giống như bảo tiêu cũng chuẩn bị xuất thủ.
- Mấy vị, đừng quên nơi này là Dục Tiên lâu!
Tú bà nhìn thấy dáng vẻ giương cung bạt kiếm phía dưới vội vã nhắc nhở.
Nghe thấy câu này, Tần huynh quay về phía sau phất phất tay với mấy thủ hạ, hắn không phải kẻ ngu si, Dục Tiên lâu có bối cảnh, chỉ vì mấy câu nói mà đắc tội với Dục Tiên lâu vẫn không đáng.
- Nông dân không có quy củ, Tần huynh hà tất phải chấp nhặt với đám nhà quê như bọn họ.
Vu huynh khinh bỉ nhìn thoáng qua Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập, khi hắn nhìn thấy hai người bọn họ lại càng phẫn nộ, bởi vì Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập từ đầu đến cuối căn bản không thèm liếc mắt nhìn bọn hắn.
Lúc này Âu Dương đi tới trước đài, hắn nhìn Hồng Doanh nhẹ giọng hỏi một câu khiến tú bà cảm thấy có chút sượng mặt.
- Ngươi... muốn về nhà sao?
Muốn về nhà sao... Những lời này đối với một số người mà nói vô cùng đơn giản, dù sao tuyệt đại đa số mọi người đều có nhà, chuyện về nhà này cũng không xem là đại sự gì cả.
Nhưng chính là một câu nói đơn giản như vậy, trong mắt Hồng Doanh đã có lệ quang, bởi vì nàng minh bạch, có người nghe hiểu ý nghĩa chân chính trong tiếng đàn tỳ bà.
- Công tử, nơi này là Dục Tiên lâu!
Tú bà tử lại lần nữa nhắc nhở, trong Dục Tiên lâu không phải không có người tìm phiền toái, nhưng người bình thường không dám làm quá mức, bằng không người này nhất định sẽ biến mất một cách kỳ lạ.
- Dục Tiên lâu? Ha ha, nếu như ngươi với chúng ta nơi này là thiên đình, chúng ta còn có thể sợ hãi một chút!
Thái độ ngông cuồng của Ngụy Bỉnh Dập cuối cùng cũng lộ ra, xác thực, hiện nay tại toàn bộ Thiên Nam, chuyện có thể hù dọa Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập chính là cường giả thiên đình tề tụ, nếu nói như vậy, hai người tuyệt đối không nói nhiều, xoay người trốn đi!
Hai nhân vật tổ cấp nghe ra rất phong cảnh, nhưng nhân vật tổ cấp không thể chịu chết một cách vô ích. Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập đều minh bạch điểm này, một Dục Tiên vẫn không thể khiến hai người bọn họ sợ hãi.
Nghe thấy câu nói của Ngụy Bỉnh Dập, rất nhiều người xung quanh đều phá lên cười. Trong suy nghĩ của phần lớn bọn họ, hai vị này quả thực chính là gia hỏa không biết sống chết, bọn họ cho rằng đây là đâu? Đây là thôn quê của bọn họ sao?
- Hai vị có phải lần đầu tiên đến Dục Tiên lâu chúng ta không!
Tú bà cũng đã nhìn ra, hai người này có lẽ lần đầu tiên tới nơi này, bằng không đã biết danh hào của Dục Tiên lâu tuyệt đối không thể gây chuyện ở đây.
Đừng thấy Dục Tiên lâu được mở ở một thành thị nhỏ mà xem thường, trên thực tế Dục Tiên lâu có quan hệ rất mật thiết với thiên đình, bằng không tại Thiên Nam bọn họ làm sao có thể kiêu ngạo như vậy?
- Không sai, chúng ta cũng không phải đến tìm phiền toái, chúng ta chỉ là muốn mua người!
Âu Dương cũng không muốn ra tay giết người ở đây, dù sao nơi này là địa bàn của thiên đình, bọn họ còn đang bị truy sát, một khi bị ngăn chặn sẽ phiền phức, cho nên thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, so với đi cướp chi bằng lấy ra thứ thích hợp trao đổi.
- Hai vị, Dục Tiên lâu từ trước đến nay chưa có tiền lệ bán người, cho nên chỉ có thể xin lỗi hai vị!
Trong mắt tú bà đã có vài phần không kiên nhẫn, nếu như không phải hai người kia lần đầu tiên đến đây, hơn nữa cũng không làm ra hành vi gì quá kích, bà ta đã sớm cho người mời hai gia hỏa này ra ngoài.
Cũng may bà ta không làm chuyện này, bằng không, phỏng chừng lúc này Dục Tiên lâu đã biến mất, một khi Ngụy đại gia phát uy, tuyệt đối có bản lĩnh giết chết tất cả những người ở đây trong nháy mắt.
Tú bà tử không biết loại "nhân từ" này của mình đã cứu mạng rất nhiều người ở đây.
- Theo ta thấy, trong Dục Tiên lâu không có thứ gì không mua được!
Âu Dương nói đến đây, trong tay hắn đã có một viên tiểu đan dược ngân sắc. Khi viên đan dược này mới được lấy ra cũng không khiến bất cứ kẻ nào chú ý.
Nhưng rất nhanh, đan dược ngân sắc phảng phất như có linh tính, giãy thoát khỏi tay Âu Dương muốn bay lên không trung, lần này khiến những người xung quanh thật sự giật mình! Phải biết rằng, loại đan dược có linh tính này tuyệt đối không phải đan dược bình thường, loại đan dược này thông thường đều sở hữu công hiệu cực kỳ thần kỳ.
- Nghịch thiên hoàn!
Bỗng nhiên, có người mở miệng kêu lên, sau đó một bóng người màu đen từ phía sau bàn chui ra, vẻ mặt hắn không thể tin tưởng nhìn viên đan dược không ngừng giãy dụa như muốn đào tẩu lơ lửng trong hư không xung quanh Âu Dương! Người khác không nhận ra đây là cái gì, nhưng hắn nhận ra! Đây là một viên nghịch thiên hoàn có thể tạo nên một Tiên Tôn!
Nghịch thiên hoàn, dùng nghịch thiên hoàn mua một người? Đừng nói là mua một người, cho dù mua toàn bộ những người ở đây cũng đủ.
- Nghịch thiên hoàn?
Rất nhiều người nghe thấy nam tử hắc y kêu lên hắc y, bọn họ đều quay đầu nhìn về phía viên nghịch thiên hoàn lơ lửng bên cạnh Âu Dương.
Vừa nhìn bọn họ đều nhớ lại những ghi chép liên quan đến nghịch thiên hoàn.
Ngân sắc! Vô vị, bản thân đan dược thông linh, gặp người thì trốn! Không sai, những điều này đều có chút tương tự với đan dược trong tay Âu Dương. Nhưng đột nhiên xuất hiện nghịch thiên hoàn vẫn khiến người ta cảm thấy có chút không thể tin.
Đan dược có thể tạo nên một Tiên Tôn? Dùng đan dược như vậy mua một người? Nói khó nghe một chút chính là mua một kỹ nữ? Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng?
Dù sao đi nữa mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, tất cả những người ở đây đều xem Âu Dương là một kẻ bại não. Nhưng bọn họ làm sao có thể hiểu được nhân vật ở tầng thứ như Âu Dương? Tiên Tôn? Không sai, ở tiên giới Tiên Tôn rất mạnh, nhưng đối với Âu Dương mà nói Tiên Tôn lại không là gì? Nói khó nghe, từ khi Âu Dương trở về tiên giới đến bây giờ, Âu Dương cũng không tính được có bao nhiêu Tiên Tôn đã chết trong tay hắn.
Chỉ tính lần trước giết chết Trịnh Tú Nhi, ma khí của Ngụy Bỉnh Dập quét ngang đã giết chết không ít Tiên Tôn, cho nên thứ đồ chơi như Tiên Tôn ở trong mắt Âu Dương căn bản không tính là gì...
Rốt cuộc có phải thực sự là nghịch thiên hoàn!
Tần huynh cho đến lúc này còn có chút không thể tin, dù sao trong mắt hắn Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập chính là hai kẻ nhà quê, làm sao có thể xuất ra nghịch thiên hoàn, hơn nữa hai người bọn họ không phải tên ngốc sao? Không sợ bị người khác cướp mất nghịch thiên hoàn sao?
- Ngươi!
Âu Dương chỉ tay vào nam tử hắc y nói:
- Nếu ngươi có thể nhận ra nghịch thiên hoàn, như vậy chứng tỏ ngươi không phải người bình thường, ngươi có thể làm chủ được không?
- Có thể cho ta xem qua một chút được chứ?
Nam tử hắc y này cũng chỉ là một Tiên Đế, dù sao Dục Tiên lâu không phải là tổng bộ của bọn hắn, có một Tiên Đế tọa trấn ở đây là đủ rồi.
- Cầm lấy!