Chương 1127: Thần Tiễn, bảo đảm ngươi có đến mà không có về (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1542 chữ
- 2020-05-09 07:09:00
Số từ: 1537
Nguồn: Vipvandan.vn
Âu Dương biết, hai người này khẳng định sẽ tiếp thu lời bình của hậu nhân, những đánh giá này có tốt khẳng định cũng có xấu. Nhưng chuyện này đối với hai người mà nói cũng không trọng yếu. Đừng nói là hai người này, Âu Dương nghĩ, cho dù là mình một ngày kia ngã xuống, đánh giá của hậu nhân đối với mình chỉ sợ cũng xấu nhiều hơn tốt. Nói tóm lại chính là bốn chữ, được làm vua thua làm giặc.
Ngươi thành công, mọi người đều sẽ tán thưởng ngươi, tựa như Âu Dương hiện tại, Thần Tiễn, Sát Thần, truyền kỳ gì đó. Tất cả đều là tán thưởng Âu Dương. Nhưng nếu Âu Dương chết đi, những người có cừu oán với Âu Dương sẽ nhảy ra nói Âu Dương kỳ thực là một ác nhân hai tay nhuộm đầy máu tươi mà thôi.
- Con người, tại sao lại dối trá như vậy?
Âu Dương tự hỏi mình.
Kỳ thực không riêng gì người khác, ngay cả chính hắn cũng không làm sao giải thích. Nếu như để Âu Dương lựa chọn, hắn cũng không muốn làm thần tiên được mọi người tán thưởng, hắn muốn làm một ma quỷ tiêu diêu tự tại!
- Thần ma chỉ là một ý niệm mà thôi.
Âu Dương bỗng nhiên nói ra những lời này, Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh nghe được những lời này của hắn đều gật đầu. Đạt đến cao độ như bọn họ có cái gì không nhìn thấu? Đạo lý được làm vua thua làm giặc bọn họ làm sao không rõ.
- Bất luận ngươi giết nhiều người hơn nữa, làm nhiều chuyện ác hơn nữa, chỉ cần ngươi có thể đè áp những người khác, như vậy ngươi chính là thần. Nếu như ngươi thất bại, ngươi chính là ma. Hiện tại trong mắt người của tiên giới, ngươi là thần, Thiên Vương là ma. Bởi vì ngươi đang bảo hộ bọn họ, còn Thiên Vương muốn hủy diệt bọn họ. Nếu là có một ngày ngươi mất đi, chỉ còn lại Thiên Vương, bọn họ có thể sẽ vì sống sót tán thưởng Thiên Vương là thần, quên đi tất cả của ngươi, chỉ nhớ rõ ngươi là ma!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Âu Dương, thân là Ma Vương hắn đương nhiên biết rõ tất cả chuyện này.
- Ta đương nhiên biết những điều này.
Âu Dương khẽ gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn tinh không, hắn minh bạch, thế giới mà mình đang ở chính là thế giới như vậy, hắn không thể nào thay đổi thế giới này. Mọi người chỉ có thể không ngừng khiến mình mạnh hơn, khiến mình không đến mức lưu lạc làm ác ma trong miệng người khác.
- Hi vọng ta có thể sống ở một thế giới không có nhiều đạo lý như vậy, mọi người trong thế giới đó đều vì sống sót mà chiến đấu!
Bạch Tinh cũng nhìn tinh không, trong mắt hắn cũng có vài phần chờ mong.
- Nếu thật sự có thế giới như vậy, có lẽ chúng ta đều không thể sống sót.
Ngụy Bỉnh Dập cười ha ha, sau đó không nói nữa, mà chỉ về phía trước nói!
- Đi thôi, chúng ta cách Thiên Nam còn rất xa, tiếp tục chạy đi!
- Đi!
Ba người hét lớn một tiếng, hóa thành ba đạo lưu quang lao về phía Thiên Nam. Dọc theo đường đi, bọn người Âu Dương phát hiện, toàn bộ tiên giới đều đang có hoa tuyết huyết sắc bay lả tả, tất cả mọi người đều đang bàn luận chuyện Thần Tiễn trở về sẽ phát động công kích với thiên đình.
- Ta đoán tiên giới liên quân của phương bắc nhất định sẽ lấy khí thế sấm sét quét ngang toàn bộ thiên đình!
Một lão giả gầy gò phát biểu quan điểm của mình. Theo hắn thấy, hiện nay dưới chiều hướng phát triển của tiên giới liên quân, nhất định sẽ lấy thế sấm sét trực tiếp diệt thiên đình.
- Cũng chưa chắc, thiên đình cũng không phải quả hồng mềm dễ bóp, nếu như thiên đình thực sự không được, như vậy ngươi cho rằng thiên đình còn có thể ở chỗ này sao? Cho nên ta nghĩ cho dù là Thần Tiễn muốn xuất thủ cũng phải rất cẩn thận.
Một người khác cũng phát biểu ý kiến của mình.
Người còn lại lắc đầu nói:
- Kỳ thực thiên đình hiện tại cũng là người người cảm thấy bất an, ta hoài nghi nếu như hiện tại liên quân phương bắc quy mô tiếp cận, toàn bộ thiên đình sẽ tan rã.
- Tuyệt đối không có khả năng, thiên đình không yếu như vậy, Thần Tiễn rất mạnh, nhưng thiên đình có tứ đại cường giả, dưới tình huống như vậy, nếu như thực sự chiến đấu, Thần Tiễn cũng rất vướng tay chân, nếu như ta là Thần Tiễn ta có thể...
Một người mập mạp cười xấu xa nói.
- Làm sao ngươi biết?
Một đám người vây quanh người mập mạp, hiển nhiên bọn họ đều muốn biết tại sao hắn lại nói như vậy.
- Các ngươi mời ta uống rượu, ta sẽ nói cho các ngươi biết!
Tên mập mạp rất vô sỉ, chỉ chỉ vào chén rượu đã uống cạn trước mặt mình, ý tứ nói, rót đầy cho ta, ca ca sẽ nói cho các ngươi cái gì mới là vương đạo chân chính.
- Hừ...
Một đám người khinh bỉ nhìn thoáng qua tên mập mạp, sau đó chuẩn bị xoay người rời đi.
Nhưng khi bọn họ chuẩn bị muốn rời khỏi, lại có một thanh âm xuất hiện. Chợt nghe thanh âm này nói:
- Tiểu nhị, lấy cho vị bằng hữu này một bình rượu ngon, tính tiền cho ta.
Mọi người nhìn về phía thanh âm phát ra, đây là một thanh niên dáng vẻ thư sinh, trên bàn hắn đặt một cây trường thương không ngừng tản mát ra tinh quang, hắn lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, bên cạnh còn có một người thanh niên và một người trung niên.
Không sai, ba người này chính là đám người Âu Dương đang trên đường đến Thiên Nam. Ba người bọn họ cũng không phải đồ ngốc trực tiếp sát lên thiên đình, bọn họ cũng không cho rằng thiên đình ngốc đến mức không nghĩ ra bọn họ sẽ thực thi trảm thủ. Cho nên bọn họ dừng lại trong Nam Tiên thành gần thiên đình nhất, cũng là nơi được xưng tụng là phồn hoa nhất thiên đình, tạm thời nghỉ ngơi một thời gian, sau đó tìm hiểu thiên đình rốt cuộc có chỗ dựa gì, cầu một kích tất sát.
Tên mập mạp nghe thấy có người thực sự mời hắn uống rượu cũng cười ha ha, sau đó ra lệnh cho tiểu nhị rót rượu cho mình. Nhưng tất cả mọi người phát hiện nhãn thần của tiểu nhị cũng không thành thật, từ nhãn thần của hắn mọi người phát giác, hắn hình như đang nhìn một tên lừa đảo và mấy đứa trẻ bị lừa đáng thương.
- Thái độ của ngươi như vậy là sao, nói cho ngươi biết, đại ca của lão tử chính là cường giả thiên đình!
Tên mập mạp cũng nhìn ra khinh bỉ của mọi người, hơn nữa hắn cũng biết, toàn bộ Nam Tiên thành đều biết hắn là kẻ lừa đảo, nếu không phải vì đại ca hắn, phỏng chừng hắn đã sớm bị người ta cắt chân vô số lần, thậm chí đã bị phân thây.
- Tiểu tử ngươi cuồng cái gì, hiện nay tự thân thiên đình cũng khó bảo toàn!
Một lão đầu ở bên cạnh mở miệng khinh thường, trong mắt hắn mang theo ý tứ trào phúng nồng đậm. Đương nhiên, nếu là trước đây, hắn khẳng định không dám nói như vậy, bởi vì hắn rất có thể vì câu nói này mà mất mạng, thế nhưng lúc này thiên đình thật sự đã khó bảo toàn, thiên đình căn bản là vô lực đi đối phó với những người không phục. Hiện giờ bọn họ đang toàn lực phòng bị phương bắc.
- Hừ!
Tên mập mạp cũng minh bạch lúc này mình xác thực đã không còn phong cảnh như trước, trước đây mình ở chỗ này uống rượu còn cần người ta mời khách sao? Mình chỉ cần ngồi ở chỗ này, ông chủ của tửu quản đã phải cung kính đến hầu hạ mình, làm sao có thể xuất hiện tình huống tiểu nhị khinh thường mình như vừa rồi chứ.
- Vị huynh đệ này, vừa rồi ngươi còn chưa nói hết, chúng ta thật sự rất muốn biết! Hơn nữa rượu của chúng ta, ngươi cũng uống rồi. Nếu không thể cho chúng ta một đáp án vừa ý, ta sẽ có cách khiến ngươi nôn ra hết số rượu ngươi vừa uống vào!