Chương 1150: Kết thúc đại thời đại (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1548 chữ
- 2020-05-09 07:09:06
Số từ: 1543
Nguồn: Vipvandan.vn
Tiên giới lúc này, cùng với sự hủy diệt của thiên đình, âm vân bao trùm trên bầu trời tiên giới cũng bắt đầu tiên tán. Hoa tuyết vẫn bay lả tả, nhưng trên hoa tuyết đã có điểm điểm nhật quang vây quanh những đám mây.
Nếu là trước đây cảnh tượng này hầu như hàng năm đều có thể thấy, thế nhưng hiện tại tiên giới nhìn thấy cảnh tượng này lại có vẻ vô cùng đáng quý.
Rất nhiều phàm nhân của tiên giới đã quỳ xuống mặt đất bắt đầu khẩn cầu, bọn họ khẩn cầu phúc thọ an khang, khẩn cầu bình an. Sau khi trải qua hạo kiếp lớn như vậy, tiên giới đã bước sang một trang sử mới!
- Chiến tộc của ta ngủ say rồi!
Âu Dương bỗng nhiên phát hiện, liên hệ của mình và trăm vạn Chiến tộc phảng phất như bị cái gì chặt đứt, trăm vạn Chiến tộc phảng phất như bỗng nhiên biến mất, điều này khiến Âu Dương có chút không rõ.
- Yêu tộc cũng vậy, rất nhiều đại yêu phảng phất như bị lực lượng gì đó khống chế quay về ngoại hải! Các ngươi nhìn ngoại hải!
Bạch Tinh chỉ vào ngoại hải, lúc này vị trí bọn họ xuất hiện vừa vặn chính là vị trí của thiên đảo ngoại hải, ngoại hải vốn đã bị phá hư sạch sẽ, nhưng lúc này thiên đảo ngoại hải lại bắt đầu đoàn tụ, chỉ trong chốc lát, thiên đảo ngoại hải mỹ lệ không gì sánh được lại một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người.
- Ma giới của ta cũng trở về bình tĩnh, rất nhiều ma tướng không nên xuất thế cũng đã ngủ say!
Ngụy Bỉnh Dập cũng mở to hai mắt nhìn, trong một khắc thiên đình tiêu tán lại phát sinh chuyện như vậy, đây là chuyện hắn không dám tưởng tượng.
- Đại thời đại trôi qua rồi! Ha ha ha ha! Đại thời đại rốt cuộc cũng trôi qua rồi!
Vô số người của tiên giới đều bộc phát ra tiếng hoan hô. Cái này đại diện cho đại thời đại giết chóc và hủy diệt đã kết thúc! Thế giới này lại một lần nữa khôi phục lại thế giới vốn có của bọn họ, không còn là thời đại tràn ngập giết chóc và hủy diệt khắp nơi.
- Đại thời đại kết thúc rồi! Cường giả vốn không nên xuất hiện lại một lần nữa ngủ say! Tiên giới cũng bắt đầu được thiên địa chữa trị, lại một lần nữa khôi phục thành dáng vẻ vốn có của tiên giới!
Bạch Tinh nhìn tất cả phát sinh trước mặt, trên mặt hắn mang theo mấy phần phiền muộn.
- Ngươi làm sao vậy?
Ngụy Bỉnh Dập không rõ, vì sao đại thời đại kết thúc, Bạch Tinh lại phiền muộn như vậy, lẽ ra không nên, lẽ nào nói tiểu tử này thích cuộc sống như vậy.
- Ta không sao, nhưng sợ rằng ta cũng phải ngủ say!
Trên mặt Bạch Tinh mang theo mấy phần bình yên, khi hắn vừa xuất khẩu, Ngụy Bỉnh Dập và Âu Dương đều biến sắc! Đúng vậy, nếu như dựa theo tình huống đại thời đại trước đây, bọn họ có lẽ cũng sẽ rơi vào trong giấc ngủ say. Dù sao thế giới này không thể dung nạp tồn tại của bọn họ.
- Lẽ nào lão tử cũng phải ngủ say?
Ngụy Bỉnh Dập cũng có chút buồn bực, nếu như nói mình phải ngủ say, vậy mình khổ sở kết thúc đại thời đại làm cái gì? Để tìm một chỗ có thể ngủ thoải mái sao?
- Không đúng, chúng ta sẽ không ngủ say!
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng. Hắn chỉ vào mình nói:
- Những tổ cấp cường giả trước đây, bọn họ đều là lực lượng truyền thừa đời đời. Nói cách khác bọn họ căn bản không thuộc về thế giới này, cho nên cuối cùng bọn họ cần rơi vào giấc ngủ say. Nhưng chúng ta thì khác.
- Chúng ta khác thế nào?
Ngụy Bỉnh Dập có chút không rõ ý tứ của Âu Dương, nhưng hiện tại hắn rất muốn biết, hiển nhiên hắn cũng không muốn rơi vào giấc ngủ say, dù sao không ai muốn sau khi đại thắng lại lập tức đi ngủ cả.
- Chúng ta vốn thuộc về thế giới này, cho dù lực lượng của chúng ta vượt qua cực hạn của thế giới này, chúng ta cũng sẽ không ngủ say!
Bạch Tinh hình như minh bạch ý tứ của Âu Dương, trên mặt hắn mang theo mấy phần kinh hỉ nói.
- Chúng ta vốn thuộc về thế giới này! Âu Dương thuộc về thế giới này. Tất cả mọi thứ của hắn đều là tự mình tu luyện. Còn ta mặc dù được truyền thừa, nhưng ta cũng không phải Yêu Tổ, ta còn là Bạch Tinh. Ngụy Bỉnh Dập ngươi cũng như vậy, ngươi cũng là từng chút một tu luyện đến tổ cấp, ông trời không có tư cách lấy đi lực lượng của chúng ta.
Bạch Tinh rất chắc chắn nói.
Suy đoán của Bạch Tinh kỳ thực cũng gần như sự thực. Tổ cấp cường giả trước kia, trên cơ bản khi gặp đại thời đại sẽ sống lại, nhưng đại thời đại qua đi bọn họ vẫn sẽ quay lại giấc ngủ say. Chuyện này chủ yếu là vì bọn họ căn bản không thuộc về thời đại này, bọn họ chỉ có thể tái hiện trong mảnh tường ghép của thời đại nào đó.
- Ta có thể giải thích đơn giản hơn một chút!
Âu Dương cuối cùng dùng phương thức đơn giản nhất tiến hành giải thích.
- Chúng ta có thể cắt thời đại thành hai chỉnh thể. Thời đại là giao nhau tiến hành. Nói như thế, ví dụ như tiểu thời đại mà chúng ta đang ở là một chỉnh thể, sau khi tiểu thời đại này tồn tại trăm vạn năm, dưới nhân tố được chế định đặc biệt nào đó sẽ chuyển thành hình thức đại thời đại. Khi hình thức này mở ra, cường giả thuộc về hình thức đại thời đại cũng sẽ sống lại. Nhưng thời gian của đại thời đại rất ngắn, sau khi thời gian ngắn ngủi này trôi qua, chúng ta sẽ một lần nữa tiến vào tiểu thời đại. Như vậy hai thế giới giao nhau tiến hành. Tỷ như nói chiến tộc của ta, bất luận chiến tộc cường đại cỡ nào, bọn họ đều chỉ có thể tồn tại trong đại thời đại, khi đại thời đại qua đi bọn họ sẽ rơi vào giấc ngủ say, bởi vì đây là pháp tắc. Nhưng chúng ta thì khác.
Khi Âu Dương nói đến đây, chỉ cần không phải kẻ ngu si trên cơ bản cũng đều có thể minh bạch ý tứ của hắn.
- Ý của ngươi là nói chúng ta vốn thuộc về tiểu thời đại, mặc dù ở đại thời đại chúng ta cũng tranh đấu một phen, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn thuộc về tiểu thời đại?
Ngụy Bỉnh Dập cũng minh bạch.
- Chính là ý tứ như vậy, nói cách khác, chúng ta sẽ không ngủ say!
Dù sao không ai muốn sau một giấc ngủ say một trăm vạn năm, một lần nữa được phóng xuất, sau khi làm ầm ĩ một phen lại một lần nữa ngủ say.
Như vậy có khác gì lao ngục, bình thường đều là giam giữ, tới thời gian hóng gió thì tập thể ra ngoài phá hư một phen, thế nhưng đến cuối cùng vẫn bị giam giữ. Vậy ngươi không phải giống như người bình thường!
- Ha ha ha ha! Lão tử chỉ biết lão tử sẽ không ngủ say!
Ngụy Bỉnh Dập cũng vui vẻ. Đại thời đại qua đi, thời đại thuộc về bọn họ phủ xuống.
- Vậy có phải Thiên Vương cũng sẽ ngủ say?
Bạch Tinh bỗng nhiên phát hiện một trọng điểm. Thiên Vương cũng thuộc về đại thời đại. Hiện tại đại thời đại kết thúc, một lần nữa tiến vào tiểu thời đại của bọn họ, vậy ý tứ có phải là Thiên Vương cũng sẽ ngủ say, bọn họ cũng có thể không cần lo lắng!
- Nói như vậy chẳng phải Âu Dương không cần tự hại mình?
Câu nói của Bạch Tinh khiến trên đầu Âu Dương xuất hiện hắc tuyến... Cái gì là tự mình hại mình, mình chẳng qua là đi một con đường phức tạp hóa mà thôi, sao lại tự hại mình.
- Chúc mừng ngươi, bạn thân, rốt cuộc ngươi không cần tự hại mình.
Ngụy Bỉnh Dập còn biểu thị hữu hảo chạy tới nắm tay Âu Dương, hiện tại tâm tình của hắn đặc biệt tốt. Sau trận đánh vừa rồi mặc dù ba người bọn họ đều bị tổn thương, nhưng đối với bọn họ mà nói cái này cũng không tính là cái gì.