Chương 332: Truyền thuyết đối kháng viễn cổ (1)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1466 chữ
- 2020-05-09 07:05:08
Số từ: 1461
Nguồn: Vipvandan.vn
Hiển nhiên lần quyết đấu này, Đạm Thai Minh hơn một chút. Ngọc lưu ly thạch cùng phẩm chất, lực lượng kích phát ra của Đạm Thai Minh lại đánh bại lợi tiễn của Âu Dương, thắng bại cơ bản đã rõ ràng.
Động tĩnh bên này đã thu hút một đám Tông Sư từ các nơi chạy tới, tất cả mọi người muốn biết rốt cuộc là ai lại lớn mật bạo nổ ngọc lưu ly thạch dưới Bách Tôn Các.
Khi bọn hắn chạy tới vừa lúc nghe thấy tiếng cười của Đạm Thai Minh truyền ra:
- Ha ha ha ha... Không có gì hơn, để ta thất vọng rồi.
Trong mắt Đạm Thai Minh lộ ra vẻ khinh thường nhìn Âu Dương.
- Hừ, chờ chân chính thắng ta rồi hãy cười, nhưng ta sợ tương lai ngươi cười không nổi.
Lần này Âu Dương thua tâm phục khẩu phục, mặc dù giao đấu với Trương Uân trên Xuyên Vân Thuyền khiến Âu Dương hầu như đã đạt được Tông Sư đỉnh phong, nhưng so với chủ Đạm Thai Minh có thể thắng được ba vị đảo chủ, kỹ thuật kích phát lực lượng của ngọc lưu ly thạch, hắn vẫn kém hơn vài phần, nhưng điều này đối với Tu Phục Tông Sư mà nói tuyệt đối không coi là thắng bại.
- Vậy ta sẽ chờ, đừng để đến lúc đó thua lại nói viễn cổ chữa trị thuật gì đó.
Lần này Âu Dương không mở miệng, dù sao lần tỷ thí này hắn đã thất bại bởi Đạm Thai Minh, lúc này mở miệng biện luận, không bằng chờ đến Tu Phục phong hội, dập tắt uy phong của Đạm Thai Minh để hắn minh bạch mình không phải người ai muốn chọc vào thì chọc.
Đạm Thai Minh mang theo tiếng cười cuồng ngạo lướt qua vô số Tông Sư và ba vị đảo chủ, thậm chí Đạm Thai Minh còn không thèm liếc nhìn những người khác, lúc này hắn đang muốn chân chính quyết đấu với Âu Dương một lần, chứ không phải chỉ đánh một trận nho nhỏ như vậy.
Nhìn thấy va chạm nhỏ giữa Đạm Thai Minh và Âu Dương, hai người cũng không điên cuồng ở chỗ này cuồng vứt ngọc lưu ly thạch, mọi người thở dài một hơi. Hai người này đều là cuồng nhân, một người ẩn tàng Đế đan dám hủy Thần Cốt chiến thuyền, một người là Đạm Thai Khước Tà tương lai, cả hai người đều không dễ đắc tội.
Cũng may hai người này không điên cuồng đại quyết đấu, điều này làm mọi người đều mừng rỡ, bằng không ai biết hai cuồng nhân này có phá hủy cự tháp Bách Tôn Các hay không?
- Không việc gì chứ?
Mễ Bản đi tới bên cạnh Âu Dương, quyết đấu vừa rồi hắn cũng có nhìn thấy, Âu Dương thua một bậc.
- Không có việc gì, một người sinh ra trong chậu vàng căn bản không biết người sinh ra trong khó khăn sẽ có thành tựu lớn thế nào.
Âu Dương rất khinh thường Đạm Thai Minh, một người chẳng qua dựa vào thiên phú tuyệt đỉnh hơn người còn không đủ để Âu Dương cúi đầu.
- Tu Phục phong hội rất nhanh sẽ cử hành, không nên đụng độ với Đạm Thai Minh nữa, có cái gì đợi được đến phong hội giải quyết.
Mễ Bản biết con bài chưa lật của Âu Dương là chân thực chi nhãn, dựa vào chân thực chi nhãn, Âu Dương khẳng định sẽ không thua Đạm Thai Minh.
- Yên tâm...
Âu Dương mỉm cười tự tin, sau đó cùng với Tiểu Nhạc tiến vào Bách Tôn Các tham quan.
Tu Phục phong hội chính là quyết đấu đỉnh phong của tất cả Tông Sư toàn bộ Chân Linh Giới, cứ cách năm mươi năm sẽ quyết đấu một lần, chọn ra người đệ nhất thiên hạ thật sự.
Năm mươi năm trước, Trương Uân dựa vào ý nghĩ kỳ lạ đoạt được quán quân, nhưng đoạt giải quán quân và lập pho tượng còn có một số khoảng cách.
Đoạt giải quán quân chỉ có thể chứng minh ngươi là Tu Phục Tông Sư không ai địch lại trong năm mươi năm, muốn được lập tượng trong Bách Tôn Các còn cần làm được một loại áp chế tuyệt đối.
Cái gì là áp chế tuyệt đối? Chính là thắng một cách hoàn toàn, thắng làm cho người ta tuyệt vọng, làm cho năm mươi năm tiếp theo cũng không muốn nhìn thấy ngươi xuất hiện, như vậy ngươi liền sở hữu tư cách lập tượng ở Bách Tôn Các, hơn nữa từ đó về sau ngươi cũng không thể tham gia Tu Phục phong hội nữa.
Trong mấy trăm năm gần đây tạm thời vẫn chưa xuất hiện kỳ tích như vậy, nhưng phong hội lần này đã định trước sẽ không bình thường. Thiên tài Đạm Thai Minh đánh với chân thực chi nhãn Âu Dương. Va chạm của hai người này tuyệt đối là oanh động.
Vô số người đều đang suy đoán rốt cuộc ai có thể đoạt được quán quân lần này, nếu như lần này có thể đoạt giải quán quân, như vậy cơ hội được lập tượng rất lớn, chuyện này đối với Tu Phục Đại Sư mà nói có thể xem là vinh quang thiên đại.
- Ta nghĩ Đạm Thai Minh có lẽ tốt hơn.
Một gã Tu Phục Đại Sư nghiêm mặt nói:
Trong một tháng này Đạm Thai Minh và Âu Dương bốn lần va chạm đều là Âu Dương bại trận.
- Chưa chắc.
Có người phản đối nói:
- Bốn lần va chạm này cũng không ai biết bọn họ xuất ra mấy phần lực, cho nên lấy những cái này phán định thắng thua tuyệt đối không chuẩn xác.
Nghe thấy lời này, mọi người đều gật đầu. Nhưng lúc này thảo luận ai hơn ai kém đã không còn quan trọng, bởi vì sau đêm nay bọn họ có thể nhìn thấy quyết đấu đỉnh phong, việc bọn họ phải làm chỉ là chờ đợi mà thôi.
Tháng mười một, nhiệt độ ở Bách Tôn Đảo đã có chút lạnh lẽo, nhưng cái lạnh này không thể xua tan lòng nhiệt tình của mọi người. Hôm nay chính là Tu Phục phong hội năm mươi năm tổ chức một lần, vô số người dân ở Bách Tôn Đảo cùng với những người ngồi Xuyên Vân Thuyền đến đây tề tụ trong Bách Tôn Đường.
Lần này Tu Phục Tông Sư tổng cộng có ba mươi bảy người, ba mươi bảy người này đại biểu cho đỉnh phong chữa trị thuật của toàn bộ Chân Linh Giới, bọn họ muốn ở đây quyết đấu chọn ra bá chủ năm mươi năm qua.
Âu Dương sớm đã theo Mễ Bản đi tới sân rộng trước Bách Hải Đường. Trong một tháng này lý giải của Âu Dương đối với chữa trị thuật lại sâu sắc thêm một tầng thứ, lúc này đã chân chính bước vào cảnh giới Tu Phục Tông Sư đỉnh phong.
Thời gian một tháng này Đạm Thai Minh cũng nhiều lần khiêu khích, Âu Dương đánh trả vài lần, nhưng cuối cùng đều là bại trận. Cái này cũng không phải Âu Dương tỏ ra yếu kém, mà là thủ pháp của Đạm Thai Minh xác thực cao minh, dưới tình huống không dùng chân thực chi nhãn tỷ thí, Đạm Thai Minh tuyệt đối đã bước vào đỉnh phong trong đỉnh phong. Nếu không có con bài cuối cùng chân thực chi nhãn này, Âu Dương tuyệt đối không có nắm chắc, nhưng sau khi biết tỷ thí cuối cùng của Tu Phục phong hội chính là chữa trị, Âu Dương rốt cuộc hình thành quyết tâm tất thắng.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác thất bại lần thứ năm.
Đạm Thai Minh đứng cách Âu Dương không xa, hắn nhìn Âu Dương, trên mặt lộ vẻ đắc ý, phía sau hắn là một lão giả.
Trong một tháng qua người này chưa từng xuất hiện, nhưng khi Âu Dương nhẹ nhàng đưa mắt nhìn về phía hắn, có thể cảm thụ được một luồng đế uy nhàn nhạt từ trên người hắn.
Đây là một Đại Đế, mặc dù không cường thế bằng U Nguyệt Ảnh, nhưng thật sự là một Đại Đế chân chính.
- Đó có lẽ là một trong trưởng lão Đạm Thai gia, mới bước vào Đại Đế.
Mục Uyển ở phía sau Âu Dương nhắc nhở nói.