Chương 347: Tin Âu Dương tử trận (1)


Số từ: 1500
Nguồn: Vipvandan.vn
Từng khối thi thể ăn mặc khác nhau ngã xuống trong từng tòa kiến trúc sụp đổ, Âu Dương không động vào bất cứ thi thể nào, mặc dù Âu Dương cảm thấy trên người bọn họ chắc chắn đều có bảo bối, nhưng từng khối thi thể từ viễn cổ đến bây giờ cũng không thể bị ăn mòn, quỷ biết bọn họ có thể đứng lên hay không? Những thi thể này cũng không phải thứ hắn có thể đối kháng, so với mạo hiểm đi chọc vào bọn họ, Âu Dương nguyện ý tìm tiểu thái dương hơn.
Trên đường đi, Âu Dương chí ít thấy được mười lăm khối thi thể, những thi thể này nam nữ đều có, thế nhưng đều có một đặc điểm đó chính là thi thể không bị mục nát.
Bước vào trung tâm thành thị, nơi này có một bức tượng, cánh tay trái của bức tượng đã bị lực lượng cực lớn phá hư rơi xuống một bên, cái đầu cũng đã biến mất không thấy, nhưng thông qua phục sức còn lại, Âu Dương có thể phán đoán, bức tượng này chính là chủ nhân của tòa thành thị này, cũng chính là nam tử viễn cổ kia.
- Tiểu thái dương đâu?
Âu Dương hồi ức một chút, nếu như hắn không nhớ lầm, tiểu thái dương có lẽ ở vị trí này, nó phải được tay trái của bức tượng nâng lên, lơ lửng giữa không trung mới đúng.
Dạo qua bức tượng một vòng, cuối cùng Âu Dương rốt cuộc phát hiện tiểu thái dương trong bức họa viễn cổ! Chỉ có điều tiểu thái dương lúc này đã không thể được gọi là tiểu thái dương, bởi vì nó đã bị cắt thành hai khối mảnh vỡ tinh thể hoàng sắc.
Nếu như nối hai tinh thể này lại với nhau, đường kính có lẽ gần một thước. Âu Dương bước nhanh đi tới bên cạnh tinh thể, lại chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
- Đây không phải hại người sao?
Âu Dương nhìn hai khối tinh phiến, hai khối tinh phiến này đã hoàn toàn không còn lực lượng phản ứng gì nữa.
Âu Dương bất đắc dĩ vận dụng chân thực chi nhãn muốn nhìn xem tinh thể này rốt cuộc là cái gì cấu thành, thế nhưng vừa nhìn toàn thân hắn lại run rẩy? Hi vọng vừa tan biến lại được nhen nhóm!
- Trời ạ! Đây là một cây yêu binh!
Nhìn thấy cấu tạo bên trong của tinh thể, Âu Dương thân là một Tu Phục Tông Sư, hắn dám nói đây tuyệt đối là một cây yêu binh, thế nhưng hắn không thể tưởng tượng, rốt cuộc là dạng yêu binh gì có thể sở hữu lực lượng cường đại như vậy, có thể kéo động Phong Bạo Thành cuồng dã như vậy!
- Yêu binh! Chỉ cần là yêu binh là có thể chữa trị!
Âu Dương ngồi xổm xuống bên cạnh tinh thể, không ngừng dùng chân thực chi nhãn, ý đồ tìm ra chỗ cần chữa trị. Nếu như có thể chữa trị tinh thể này, như vậy chứng tỏ hắn có thể làm sống lại Phong Bạo Thành, nếu như có thể đánh lên tinh thể dấu vết của hắn, vậy đại biểu cho hắn sẽ trở thành chủ nhân mới của Phong Bạo Thành!
Nghĩ đến đây, trong lòng Âu Dương như sôi trào.
- Sinh cơ ở đâu! Tại sao không có sinh cơ!
Âu Dương không ngừng xoay quanh tinh thể, nhưng bất luận hắn dùng chân thực chi nhãn của mình quan sát như thế nào, cũng không thể tìm được bất cứ chỗ sinh cơ nào của tinh thể.
- Yêu binh không có sinh cơ! Làm sao có thể! Chân thực chi nhãn của ta nhất định có thể nhìn thấy!
Con mắt Âu Dương huyết hồng, lúc này hắn đã triệt để bị tinh thể này kích thích.
Một giờ sau, Âu Dương chán chường ngồi xuống, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Đây là một cây yêu binh hoàn toàn không có sinh cơ, chuẩn xác mà nói, từ viễn cổ đến nay, năm tháng đã xóa đi tất cả sinh cơ của nó, ngay cả là chân thực chi nhãn cũng không cách nào tìm được chỗ sinh cơ của nó.
- Không! Ta nhất định phải tái hiện cổ thành thiên không, nhất định phải để tinh thể sống lại, nhất định phải làm chủ nhân của Phong Bạo Thành!
Âu Dương đứng dậy, nhìn hai khối hoàng sắc tinh thể trên mặt đất, hắn biết muốn hồi sinh tinh thể này, sợ rằng chỉ có Tu Phục Thần Sư nghịch thiên sửa mệnh, trọng tố bản nguyên mới có thể làm được.
- Có một ngày! Có một ngày ta nhất định phải trọng tố tinh thể, hồi sinh cổ thành thiên không, nhất định phải trở thành chủ nhân của cổ thành thiên không!
Đây là mục tiêu của Âu Dương, chỉ có điều mục tiêu này quá xa xôi.
Nhẹ nhàng xoa tinh thể, Âu Dương biết tinh thể này cũng không phải chỉ cần trọng tố là có thể phục sinh. Năm tháng đã xóa đi sinh cơ của nó, xóa đi tất cả lực lượng của nó. Trở thành Thần Sư chỉ có thể chữa trị nó, nhưng muốn hồi sinh lực lượng của nó, Âu Dương nghĩ cần viễn cổ lực!
- Tứ phương chiến kỳ! Nếu như có thể sử dụng tứ phương chiến kỳ, như vậy nhất định có thể hồi sinh tinh thể này!
Âu Dương vẫn biết tứ phương chiến kỳ cường đại, nhưng tứ phương chiến kỳ vẫn ở bên cạnh huyết sắc yêu đan, hắn căn bản không thể sử dụng, tiền đề để sử dụng tứ phương chiến kỳ chính là bước vào Đại Đế, trở thành Đại Đế đỉnh phong!
Âu Dương đứng dậy, trên mặt lộ ra một nụ cười chờ mong. Thế nhưng chờ mong là chờ mong. Âu Dương cũng không tiếp tục tập trung tâm tư vào tinh thể hoàn toàn hủy diệt này nữa. Hắn muốn đi thăm dò cổ thành thiên không một vòng, nói không chừng còn có bảo vật gì đó lưu lại.....
Âu Dương dùng thời gian mười ngày đi thăm dò tất cả các nơi, ngoại trừ khu vực của các thi thể là hắn không bước tới, những nơi khác hắn đều tìm từng góc, nhưng Phong Bạo Thành chết tiệt này đừng nói là cự bảo, cho dù là một món pháp bảo cũng không tìm được.
Ngồi chồm hổm trong tòa đại điện bỏ hoang, Âu Dương chuẩn bị nghỉ ngơi nửa tháng rồi sẽ ra ngoài, Đạm Thai gia không phải đang tìm kiếm hắn trên Mê Hồn Hải sao? Cứ để cho bọn họ tìm, cho bọn họ một tháng để bọn họ phát chán thì thôi.
Một tháng, tròn một tháng, trên Mê Hồn Hải Đạm Thai gia giống như đã phát điên! Bọn họ đã phái ra tất cả nhân thủ tìm kiếm dấu vết Âu Dương, nhưng Âu Dương giống như chưa từng xuất hiện trên nhân gian, hoàn toàn biến mất trong một tháng!
Lâm Hải Cảnh, một đầu mục của tổ chức Thiên Hồn ngồi ở một quán trà không bắt mắt lắm, nói với đầu mục đối diện mình:
- Ngươi nói hắn chạy đi đâu? Đạm Thai gia phong kín Mê Hồn Hải, cho dù là Lâm Hải Cảnh đều bị triệt để phong kín, lẽ nào hắn bốc hơi khỏi nhân gian rồi.
- Không biết, nhưng Đạm Thai gia nói có lẽ hắn chưa chạy ra khỏi Mê Hồn Hải, về phần trốn ở nơi nào thì không biết...
- Liên tục giết chết hai gã Đại Đế, Đế đan của hắn có lẽ cũng tiêu hao không ít lực lượng, hiện tại có lẽ đã rơi xuống Đại Đế đỉnh phong rồi?
- Chắc chắn là đã rơi khỏi Đại Đế đỉnh phong, nhưng có lẽ vẫn đang còn ở cảnh giới Đại Đế, nếu như hắn vận khí tốt có thể may mắn vượt ra khỏi Mê Hồn Hải, nhiều nhất cũng chỉ có thể còn lại Pháp Thân đỉnh phong, mà lần này người tới đây săn bắn toàn bộ đều là Pháp Thân, nếu như hắn thực sự rơi xuống Đại Đế chi cảnh. Hắn chắc chắn sẽ chết.
Trên mặt người nói chuyện mang theo lòng tin cường liệt.
- Ngươi xem những tên đó cũng muốn đục nước béo cò.
Tên còn lại chỉ tay vào đám tôm tép Thánh Thể tứ ngũ giai cũng học người khác chạy tới muốn liệp sát Âu Dương, trên mặt hắn không khỏi hiện ra vẻ khinh thường.
- Bọn họ nguyện ý chịu chết, không ai quản được.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Yêu Cung.