Chương 593: Ức người
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1507 chữ
- 2020-05-09 07:06:32
Số từ: 1502
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhưng Âu Dương không vì việc này mà cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì Di Vong Sâm Lâm không phải là mục tiêu của hắn, một số yêu thú đáng sợ này cũng không phải là mục tiêu của hắn, mục tiêu của hắn vẫn là Di Vong chi thành!
Được gọi là thành thị phồn hoa nhất! Nơi này có tiên linh chi khí và huyết tinh chi khí nồng đậm hơn các thành thị khác! Nơi này là chỗ vui chơi của vô số người đầu tư, nơi này cũng là nơi có những người có tiền có thế, nơi này là vũ đài tốt nhất cho những người có khát vọng thành danh.
Mà nơi này cũng là ác mộng cho những người không có thực lực. Ở nơi này, lôi đài tử vong danh chấn thiên hạ, ở nơi này bất kỳ người nào cũng có thể bước lên lôi đài tử vong, có điều đại đa số người đi lên lôi đài tử vong đều mang tâm trạng vui chơi, thắng một trận liền chọn lựa ly khai.
Dù sao phần thưởng lôi đài này vẫn rất cao, một con quỷ nghèo nếu đánh thắng hai trận đã có được một số tiên thạch bằng thu nhập của đệ tử tinh anh trong đại tông phái!
Cho nên rất nhiều người thiếu tiền sẽ chạy đến nơi này khiêu chiến, sau đó cầm tiên thạch rời đi! Đương nhiên, số người cầm tiên thạch rời đi chỉ là số ít, đại đa số mọi người đem tính mạng đặt tại nơi này. Ở nơi này kiếm được tiêu thạch chỉ là một mục tiêu thứ nhất, còn mục tiêu khác mà hiện tại Âu Dương muốn làm! Đó chính là khiêu chiến thiên tràng! Sau khi ký hiệp ước với lôi đài tử vong liền tiến vào trong sự bảo vệ của lôi đài tử vong trở thành người nội bộ. Người như vậy chỉ có thể chết trận trên lôi đài mà ở dưới lôi đài, cho dù ngươi chọc tới Chúng Thần Điện, cho dù Hoàn Nhan Liệt đích thân đến cũng tuyệt đối không có bất cứ biện pháp bắt ngươi! Bởi vì lôi đài tử vong do rất nhiều thế lực liên hợp tạo nên.
Từ khi bắt đầu có tiên giới, có con người, đã có lôi đài tử vong, có bao nhiêu lão quái vật thủ hộ lôi đài tử vong vẫn còn là một câu đố! Muốn đẩy lôi đài tử vong xuống dường như không có khả năng.
- Quả nhiên là thành thị phồn hoa! Đi trong Di Vong chi thành, Âu Dương phát hiện trên phố lớn ngõ nhỏ, cả trai lẫn gái già trẻ lớn bé, có đi có bay, đủ loại người, ăn mặc cũng không giống nhau. Âu Dương thậm chí phát hiện có một số người ăn mặc rất giống thế giới trước khi mình xuyên không, nhưng Âu Dương hiểu rõ, đây khẳng định không phải là người ở thế giới kia của mình.
Bản thân thế giới kia quá nhỏ, thế giới địa cầu có lẽ cũng chỉ bằng một phân nhánh của Chân Linh giới, bằng với một tiểu thế giới mà thôi
Mà mình ở thế giới kia cũng không có điều gì lo lắng, cho nên trái đất thế nào đã sớm không có bất kỳ liên quan nào đến bản thân nữa.
Âu Dương một đường đi tới hướng phía trung tâm thành thị, trên đoạn đường này Âu Dương đều quan sát mọi người, so sánh với Chân Linh Giới,người ở Tiên giới rất rất nhiều, mà có thể xuất hiện tại nơi này cũng không hẳn chỉ là những nhân vật đẳng cấp Phi Tiên, đoạn đường mà Âu Dương đi qua phát hiện rất nhiều người ngay Ý Chí cũng đều không có.
Những người này hẳn là hậu nhân của một số cường giả, nhưng bọn hắn không có khả năng thiên phú, chỉ có thể lựa chọn làm một số buôn bán nhỏ sống tới cuối đời trong thành thị này.
- Xin hỏi lôi đài tử vong có phải ở trung tâm thành phố hay không?
Âu Dương đi rất lâu sau đó cuối cùng cũng kéo được một người mở miệng dò hỏi.
Mà người bị Âu Dương kéo nghe được câu hỏi của Âu Dương đầu tiên là sửng sốt, sau đó quan sát Âu Dương trên dưới một phen, toàn thân Âu Dương trên dưới không có một tia linh khí, nhìn qua chẳng khác gì người thường, nhưng người này lại không vì Âu Dương là người thường mà xem thường Âu Dương.
Phải biết rằng, tại Di Vong chi, hỏi đường đến lôi đài tử vong chỉ có hai loại người, một loại chính là muốn kiếm tiền, người giống như vậy đều có thực lực tương đối cường, loại khác chính là thiếu gia có thế lực lớn đến nơi này bài bạc.
Hiện tại người này nhìn Âu Dương không có bất kỳ tu vi gì, cảm giác đầu tiên chính là Âu Dương là thiếu gia nhà gia thế chạy tới bài bạc, đối với thiếu gia nhà thế gia, bình thường đều ăn chơi trác táng, như vậy người bình thường sẽ không đi trêu chọc, bởi vì trêu chọc một cường giả ngươi chỉ cần đợi cường giả này truy sát, nhưng nếu đắc tội với với thế gia, ngươi phải đối mặt chính là con thịnh nộ của gia tộc thế gia.
Gia thế không quan trọng, nhưng đắc tội với nhà gia thế chính là đắc tội với bộ mặt thế gia, những gia tộc lớn như vậy liệu có bỏ qua cho ngươi không!
Cho nên người này đối với Âu Dương rất lễ phép chắp tay nói.
- Đúng, chính tại trung tâm thành thị, có cần ta dẫn đường cho người không?
Người này nói chuyện đã sử dụng kính ngữ.
Nghe thấy người này nói, Âu Dương đầu tiên là sửng sốt, có điều lấy sự thông minh của Âu Dương trong nháy mắt hiểu rõ có chút đạo lý trong chuyện này. Âu Dương khẽ mĩm cười nói.
- Không cần,ta có thể tự đi được.
Âu Dương sau khi nói xong liền xoay người dời đi, cũng không nói lời cảm tạ với người này, bởi vì chỉ có như vậy mới phù hợp với một tên ăn chơi trác táng nên có.
Mà người nọ cũng không vì thái độ Âu Dương như vậy mà tức giận, dù sao trong mắt hắn Âu Dương chính là một tên ăn chơi trác táng, một tên ăn chơi trác táng có thái độ như vậy là bình thường.
Âu Dương theo dòng người một đường theo hướng trong trung tâm Di Vong chi thành mà đi, cả Di Vong chi thành không tính là quá lớn, không khác với thành thị ở tiểu thế giới, thậm chí có thành thị không to bằng Chân Linh Giới.
Nhưng Âu Dương không vì nguyên nhân này mà cảm thấy Tiên giới không tốt, ngược lại lớn nhỏ không bằng, nhưng số lượng lại vượt hơn. Ở Tiên giới Âu Dương được biết, Chúng Thần Điện tại khu tây bắc có trên dưới mười vạn tòa thành, đây quả thật là con số khổng lồ cỡ nào.
Mà xây dựng nhiều thành trì như vậy cũng không còn cách nào khác, suy cho cùng dị tộc không biết khi nào thì đánh tới, đến lúc đó người tiên giới cần phải dựa thành để chiến, bởi vì dị tộc sẽ trừ khử ngoại giới, nếu như không có nhiều thành thị như vậy, đến khi dị tộc đánh tới như vậy Tiên giới chỉ thủ không ngừng.
Nhưng cho dù có nhiều thành trì như vậy, mỗi năm số người ở bên ngoài chết trong tay dị tộc cũng không dưới trăm vạn người! Trong số đó không có nhiều người thường, bởi vì dù sao người thường cũng không tùy tiện đi ra khỏi thành! Người thông thường sẽ chết là đệ tử tông phái ra ngoài rèn luyện!
Một đường đi thẳng tới trung tâm của thành thị, đầu tiên phản chiếu vào mắt đó là một tòa kiến trúc nửa hình tròn giống như nhà thi đấu La Mã cổ, kiến trúc này không tính là lớn, nhìn qua chỉ chiếm hơn một vạn thước vuông mà thôi, nhìn thấy một màn này Âu Dương có chút kinh ngạc.
Lôi đài tử vong nổi danh như vậy sao chỉ có lớn một chút vậy? Điều này không phù hợp với những gì mà hắn nghe được từ Triệu Cương.
Triệu Cương nói cho Âu Dương biết, trận chiến đỉnh phong của Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên năm đó, lôi đài tử vong đã từng dung nạp hơn một ức người tới theo dõi.