Chương 81: Danh vọng của Sở Tương Hợp (1)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1495 chữ
- 2020-05-09 07:03:49
Số từ: 1490
Nguồn: Vipvandan.vn
Tuy rằng người này có mái tóc màu đen, y phục màu hồng, nhưng khuôn mặt của hắn lại là khuôn mặt của một lão nhân. Từ đầu tới cuối trên người hắn đều không có bất kỳ sát khí nào. Trên mặt của hắn trước sau đều lộ vẻ tươi cười.
Đây là điều một kẻ địch không thể có. Cho nên Âu Dương phán đoán, đây chính là quốc sư thần kỳ của Đại Vận, Sở Tương Hợp!
- Tiểu tử, xem ra năng lực của ngươi không chỉ đơn giản là Chân Thực Chi Nhãn!
Sở Tương Hợp nói xong liền kéo Âu Dương đến bên cạnh của hắn. Đồng thời hắn lại bố trí ra một Huyễn Thuật trên tường thành này. Trong huyễn trận này hắn tự tin trong thiên hạ tuyệt đối không có người nào có thể nghe thấy câu nói tiếp theo của hắn...
Nằm trong huyễn trận, Âu Dương nhìn quốc sư của Đại Vận Sở Tương Hợp. Hắn không rõ tại sao Sở Tương Hợp lại lựa chọn nói chuyện với mình trong tình huống như vậy.
- Tiểu tử...
Sở Tương Hợp vừa định nói với Âu Dương về chuyện quan tới năng lực miễn dịch Huyễn Trận của Âu Dương, chợt hắn phát hiện một điểm cổ quái. Trên người Âu Dương toả ra khí tức không giống với khí tức của một bán yêu giả nên có. Đây hẳn là lực lượng của Yêu Chiến Sĩ sau khi yêu hóa mới có thể có được!
- Ngươi... Ngươi đã đột phá?
Lần đầu tiên Sở Tương Hợp trở nên không bình tĩnh. Nếu như nói khi hắn phát hiện Âu Dương nắm giữ năng lực miễn dịch đối với Huyễn Trận, hắn có chút giật mình, vậy bây giờ nhìn thấy Âu Dương có thể tiến giai hắn liền vô cùng kinh hãi!
Một bán yêu giả nắm giữ năng lực miễn dịch đối với Huyễn Trận không đáng sợ. Cho dù yêu đan của hắn có cổ quái hơn nữa, hắn nhất định sẽ không có thành tựu quá cao. Nhưng một quái vật có thể nhanh chóng tiến giai lại nắm giữ năng lực miễn dịch đối với Huyễn Trận? Điều này thật sự quá đáng sợ!
- Vâng...
Âu Dương biết, chuyện như vậy không lừa được người khác. Hắn cũng không định giấu. Hắn chỉ hi vọng giấu được một điều. Đó chính là chuyện liên quan đến việc mình có thể hấp thu lực lượng của người chết.
- Ngươi làm như thế nào?
Sở Tương Hợp hỏi tương tự như Bì Ba. Tuy nhiên hắn nhất định cũng giống như Bì Ba không thể nào nhận được đáp án thực sự.
-Không biết...
Âu Dương làm bộ như rất vô tội quay về phía Sở Tương Hợp lắc đầu. Chuyện giương cung bắn tên là thăng cấp có thể lừa gạt được Bì Ba đã là không tồi. Nếu muốn lừa gạt Sở Tương Hợp, độ khó cũng cao hơn có chút. Lão quỷ này liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra yêu đan của mình có năng lực cắn nuốt. Tuy nói người khác không nhìn thấy năng lực đặc biệt của mình, nhưng nếu như mình dùng lý do cấp thấp như vậy để lừa gạt, không biết chừng lão quỷ này sẽ nhìn ra được điều gì.
- Không biết?
Sở Tương Hợp nhìn vẻ mặt vô tội của Âu Dương. Nói thật, đáp án này khiến hắn không hài lòng. Nhưng hắn nhìn ra Âu Dương không muốn nói. Hắn biết, dưới tình huống như vậy nếu như Âu Dương không muốn nói, hắn hỏi cũng không được điều gì.
- Được rồi, mỗi người đều có bí mật của mình. Nếu ngươi không muốn nói, vậy lão phu sẽ không hỏi nữa. Bây giờ chúng ta đi xuống xem tiểu tử Lăng gia kia một chút!
Trên khuôn mặt Sở Tương Hợp lại khôi phục vẻ tươi cười. Hắn xoay người liền đi về phía trong thành. Nhưng Âu Dương phát hiện, mặc kệ hắn đi đâu, người nơi này đều không phát hiện được sự hiện hữu của hắn.
- Huyễn thuật này quả thật đáng sợ. Một người như thế có thể đi tới bên cạnh ngươi, ngươi lại không hề cảm giác được!
Âu Dương cảm thán, nếu như không phải mình nắm giữ năng lực miễn dịch đối với tất cả Huyễn Trận, như vậy khẳng định mình cũng không có cách nào phát hiện ra sự tồn tại của Sở Tương Hợp.
Cứ như vậy hắn theo Sở Tương Hợp một đường đi từ tường thành tiến vào trong quân doanh. Dọc đường đi, thậm chí không có bất kỳ người nào phát hiện được Sở Tương Hợp. Sở Tương Hợp không chút kiêng kỵ đi vào bên trong Kiến Phong Thành. Vẻ tiêu sái này khiến Âu Dương ước ao một hồi lâu.
- Xem ra năng lực cảm ứng của tên tiểu tử Bì Ba này không tệ!
Sở Tương Hợp nhìn vào quân doanh nói. Khi hắn nói ra câu này, đã nhìn thấy Bì Ba từ trong quân doanh vọt ra! Trong tay hắn cầm một Đại Khảm Đao liên hoàn, bộ dáng như lâm đại địch.
- Là quốc sư sao?
Con mắt của Bì Ba cảnh giác nhìn bốn phía. Hắn có thể cảm giác được, xung quanh mình đang có một Huyễn Thuật Sư cực kỳ cường đại ẩn nấp. Tuy nhiên hắn không có cách nào xác định được đó có phải là quốc sư hay không!
- Bì Ba! Tiến bộ không ít!
Trong lúc Sở Tương Hợp nói chuyện, hắn đã lộ ra thân thể. Một khắc khi hắn lộ ra thân thể, binh sĩ chung quanh hắn đều giống như nhìn thấy quỷ, mở to mắt nhìn Sở Tương Hợp đang đứng trước mặt bọn họ.
- Tham kiến quốc sư!
Trong lúc nhất thời, tất cả tướng sĩ kể cả Bì Ba đều quỳ một chân trên mặt đất chào Sở Tương Hợp quốc sư, người đã bảo vệ Đại Vận vô số năm!
- Không cần phải làm như thế. Ta không thích. Bảo tiểu tử Lăng gia đi ra đây.
Sở Tương Hợp mỉm cười lắc đầu. Tuy nhiên ở đây, người có thể nhìn thấy hắn mỉm cười cũng chỉ có một mình Âu Dương. Trong lòng Âu Dương không khỏi thầm mắng lão quỷ quá dối trá. Rõ ràng hắn rất hưởng thụ loại cảm giác này còn giả vờ ta không câu nệ.
Sở Tương Hợp dường như có thể cảm giác được sự biến hóa của Âu Dương. Liền thấy hắn chậm rãi quay đầu lại trừng mắt với Âu Dương một cái. Sau đó hắn bước nhanh về phía quân doanh.
Đi theo phía sau Sở Tương Hợp, Bì Ba không ngừng giới thiệu với Sở Tương Hợp về tình hình trận chiến có liên quan với quân đông nam lúc này. Nhưng từ trên mặt Sở Tương Hợp Âu Dương có thể thấy, hắn không mấy quan tâm tới tình hình chiến tranh này.
Quốc sư tới! Chưa tới mười phút, tin tức này đã được truyền khắp Kiến Phong Thành. Quốc sư Sở Tương Hợp, nếu như nói về dáng vẻ của Sở Tương Hợp, nơi này không có mấy người biết. Nhưng Sở Tương Hợp tại Đại Vận đại biểu cho thần! Thần thủ hộ. Tại Đại Vận, Sở Tương Hợp chính là thần trong lòng dân chúng. Cho dù các binh sĩ chưa từng nhìn thấy Sở Tương Hợp, khi nghe được tin tức quốc sư tới, mỗi người đều vô cùng kích động!
Bên trong soái trướng, Âu Dương nghe thấy từ bên ngoài không ngừng vọng vào những tiếng hô quốc sư vạn tuế. Âu Dương có thể cảm nhận được, những tiếng hô này lớn hơn nhiều so với lúc bọn họ gọi tên mình.
Bọn họ gọi tên của mình bởi vì lúc đó mình tỏ ra uy phong. Nhưng bọn họ gọi tên Sở Tương Hợp lại hoàn toàn xuất phát từ nội tâm. Âu Dương hiểu rõ, Sở Tương Hợp này không chỉ có thực lực trác tuyệt. Thanh uy của hắn tại Đại Vận đã vượt qua tất cả. Âu Dương thậm chí có chút nghi ngờ, cho dù là quốc chủ Đại Vận Vương Văn Viễn tự mình tới đây, cũng không chắc có thể vượt qua được Sở Tương Hợp.
Nhưng tất cả những thứ này không phải là điều hiện tại hắn nên nghĩ tới. Lúc này Lăng Túc cũng đã bị Bì Ba phái người dẫn vào trong soái trướng. Vào thời điểm nhìn thấy Sở Tương Hợp, Lăng Túc lập tức quỳ một chân trên đất quay về phía Sở Tương Hợp hành lễ!.