Chương 843: Quyết đấu đỉnh phong tại hải ngoại (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1502 chữ
- 2020-05-09 07:07:50
Số từ: 1497
Nguồn: Vipvandan.vn
Biển rộng điên cuồng rít gào. Tất cả Tiên giới cũng bắt đầu điên cuồng chấn động!
Ma giới, Ma Vương xé nát hư không xuất hiện tại Tiên giới. Hắn cuốn lấy mây đen đầy trời điên cuồng bay về phía hải ngoại. Tiên vương Nghi Quân cũng từ phía xa một đường bay vút về phía hải ngoại. Tất cả Tiên giới đều sôi trào! Rốt cuộc là lực lượng thế nào đang va chạm với nhau tại Tiên giới? Sao có thể đánh tới mức toàn thế giới đều phải run rẩy theo!
- Sau trận chiến ngày hôm nay, Tiên giới sẽ không còn Hải Ngoại Thiên Đảo nữa!
Chiến Vương điên cuồng rít gào. Vào lúc này hắn cũng liều mạng. Bất tử chiến ý rốt cuộc bị hắn kích phát. Giây phút kích phát, lực chiến đấu lập tức tăng lên gấp trăm lần. Hắn thật sự thành thần. Hắn có can đảm nghịch thiên!
Trên cửu thiên, một bóng người nhìn xuống Chiến Vương phía dưới. Trên mặt hắn mang theo một nụ cười lạnh lùng! Hắn chính là người giả Quỷ Vương vẫn ẩn nấp phía sau hậu trường. Sở dĩ hắn không lựa chọn tự mình ra tay không phải bởi vì hắn không thắng được Chiến Vương, mà bởi vì hắn kiêng kỵ một người khác!
Nếu như Chiến Vương bị cường giả bốn phương giết chết, như vậy toàn thế giới sẽ thật sự trở nên hỗn loạn. Đến lúc đó có cường giả bốn phương này hỗ trợ tiêu hao lực lượng của hắn, mình lại ra tay chính là dễ như trở bàn tay. Nếu như mình giết Chiến Vương, vậy mình sẽ bị lộ. Đến lúc đó cũng không ai biết sẽ xuất hiện điều gì bất ngờ.
- Thật ngoan cố! Phát điên sao?
Ngụy Bỉnh Dập đứng ở phía xa nhìn Hải Ngoại Thiên Đảo đã bị đánh tới mức hoàn toàn sụp đổ. Trên biển rộng cuộn lên những đợt sóng cao tới ngàn trượng gào thét đánh về phía bờ biển. Trong chốc lát, vô số thành thị xung quanh biển rộng bị sóng biển hủy hoại. Vô số cường giả chạy tới quan sát đều bị năm đại cường giả chấn động thành tro tàn!
Trận chiến này quá thảm khốc. Sau trận chiến này bất kể là ai thắng ai thua nhất định sẽ vĩnh viễn ở lại trong lòng mọi người vĩnh viễn ghi vào trong sử sách...
Cường giả khắp nơi đều hội tụ tại hải ngoại. Lúc này hải ngoại đang đánh nhau tới mức long trời lở đất. Hai người Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập và Nghi Quân lúc này lại không tới tham gia. Loại chiến đấu này vừa nhìn cũng biết là hai bên liều mạng.
Tuy rằng không biết tại sao bốn người đối diện lại liên hợp lại liều giết một mình Chiến Vương, nhưng có thể nhìn ra được nếu tiếp tục đánh như vậy cho dù Chiến Vương mạnh hơn nữa cuối cùng nhất định vẫn phải bị thua.
- Cho dù hôm nay ta ngã xuống, cũng nhất định phải kéo theo mấy người các ngươi!
Chiến Vương mặc kim giáp trên người phát ra hào quang chói mắt.
Tuy râu tóc đều loạn, nhưng khí phách trên người hắn trước sau chưa từng tan biến. Trái lại trong lúc chiến đấu tư thế càng lúc càng trở nên tập trung.
- Chiến Vương, ngươi thật sự cho rằng bốn người chúng ta không chuẩn bị hậu chiêu gì sao? Nơi này đã bày ra tứ phương trận. Chúng ta càng đánh càng mạnh, nhưng ngươi lại càng đánh càng yếu!
Trên mặt Yêu tổ mang theo một nụ cười mỉm nhìn Chiến Vương. Đúng như như lời hắn nói, tứ phương trận là không ngừng tăng cường người bên cạnh mình, không ngừng suy yếu kẻ địch.
Ở chỗ này lực chiến đấu của Chiến Vương vĩnh viễn không được bổ sung. Trong lúc đó năng lực phục hồi của bốn người Yêu tổ bọn họ lại nhanh hơn bên ngoài gấp mười gấp trăm lần. Dưới tình huống này thắng bại gần như đã không có gì phải suy nghĩ!
- Ha ha ha...
Trong mắt Chiến Vương mang theo một loại chiến ý mãnh liệt. Giờ phút này hắn đã hiểu rõ, bốn người trước mắt đã có chủ ý quyết phải giết mình. Chiến Vương biết, lần này kẻ đứng sau hậu trường giật dây tất cả những chuyện này khẳng định đều là tên gia hỏa đứng sau lưng kia. Có lẽ mình thật sự sẽ phải ngã xuống.
- Đám ngu muội vô tri. Các ngươi nghĩ rằng các ngươi làm như vậy chính là thuận theo ý trời sao? Thực đúng là một đám ngu muội! Sinh ra cùng một thời đại với các ngươi quả thực là sỉ nhục đối với ta!
Chiến Vương đau lòng. Thật ra từ xưa tới nay, trong thời đại lớn khắp nơi tuy rằng không tách khỏi sự chém giết, nhưng bọn họ đều theo đuổi chí cao vô thượng cuối cùng.
Chuyện giống như bây giờ một đám vương giả đỉnh cấp bao vây tấn công Chiến Vương, muốn lấy tính mạng Chiến Vương, đúng là trước kia chưa bao giờ xảy ra. Còn lần này đám người kia giống như đã phát điên, không chết không dừng.
- Ngu muội? Chúng ta ngu muội? Chiến Vương ngươi to gan lớn mật. Mỗi lần ngươi đều muốn tranh đấu cùng trời. Ngươi không biết như vậy chính là lấy trứng chọi đá sao?
Trịnh Tú Nhi nói một vài lời nghe qua giống như những lời đại nghĩa.
Nhưng nàng vừa nói xong, liền nhìn thấy Chiến Vương quay về phía biển dưới chân đột nhiên phun ra một ngụm nước bọt, vẻ mặt khinh thường nhìn nữ nhân này nói:
- Ngươi cho rằng ta thật sự cái gì cũng không biết sao? Tất cả những điều này chẳng qua đều chỉ là nữ nhân ngươi bị ma quỷ ám ảnh. Ngươi thật sự cho rằng ngươi là ai? Ngươi chẳng qua chỉ là một công cụ để hắn lợi dụng mà thôi. Chờ tới khi ngươi không còn giá trị lợi dụng, hắn sẽ một cước đá văng ngươi đi! Không! Không thể nói như vậy. Có lẽ khi giá trị lợi dụng của ngươi còn chưa hết, ngươi đã phải chết. Bởi vì ngươi đã đắc tội một người không nên đắc tội.
- Âu Dương sao? Ha ha ha ha, chờ ngươi chết ta cũng sẽ khiến hắn phải chết. Tuy nhiên hắn sẽ không được chết sung sướng giống như ngươi. Ta sẽ khiến hắn phải chết trong thống khổ. Ta muốn dằn vặt hắn đến chết!
Trịnh Tú Nhi điên cuồng kêu to. Lúc này Trịnh Tú Nhi đã sớm mất đi cơ trí từng có, chỉ còn lại một sự thù hận.
Cũng chính vì sự thù hận này khiến nữ tử đã từng phong quang vô hạn từng bước hủy diệt thế giới. Nếu lúc trước nàng có thể thả xuống tất cả những điều này, tuy rằng thành tựu không cao bằng ngày hôm nay, nhưng có lẽ cuộc đời nàng sẽ vui hơn nhiều, không đến nỗi sống trong địa ngục trong thù hận như bây giờ.
Nhưng nói ngược lại, toàn gia bị giết chết, làm sao có thể đặt thù hận xuống được? Nếu là Âu Dương, hắn có thể làm được không?
- Hãy bớt nói những lời vô nghĩa đi. Chiến Vương hôm nay ngươi phải đền tội!
Yêu tổ cầm trường thương yêu văn trong tay, phát ra ánh sáng chói lọi khắp bốn phương. Một cây trường thương hóa thành hào quang đầy trời cuốn lấy phong vân xung quanh bầu trời dường như muốn hủy thế giới này.
Chiến đao Thương Long trong tay Trầm Điễn đã thu hồi lại tất cả Long Hồn. Lúc này chiến đao Thương Long đã kích thích lực lượng đến mức cao nhất. Cho dù là lấy thân thể chiến ngọc, trúng phải một đao này cũng phải trọng thương.
Tam Xoa kích của Hải Hoàng giống như ba ngọn núi lớn. Mỗi khi cuốn lấy, lực lượng biển rộng ngưng tụ bên trên. Tất cả biển cả ngoài khơi bị Tam Xoa kích cuốn lấy trên dưới không ngừng chập trùng giống như muốn hóa thành một con rồng lớn sống lại.
Trịnh Tú Nhi bình tĩnh nhất. Trong mắt của nàng ta phát ra từng đợt lam quang. Từng ác linh chợt hiện ra trên không trung.Những ác linh này không giống như những ác linh Âu Dương đã gặp phải. Những ác linh này không hề có lực sát thương, nhưng chúng nó làm lại không ngừng làm suy yếu thứ chúng nó quấn lên.