Chương 10: Thiên Nguyệt Hồ
-
Yêu Tinh Đánh Nhau
- Sakura1360
- 2870 chữ
- 2019-08-25 04:25:13
- Đừng hỏi ta là ai, cũng đừng hỏi tại sao ta có thứ này. Chỉ cần trả lời câu hỏi của ta ngài có biện pháp tìm ra cao cấp ma thú sao?
Người phụ nữ không đợi ông la hét liền mở miệng nói trước. Bà nói không nhanh, cũng không cố tình lớn giọng nhưng lại rất kiên quyết khiến người không thể phản bác.
Tổng chỉ huy muốn gào thét nhưng ông thật sự là không có cách.
- Chẳng lẽ phu nhân có cách?
- Thiên Nguyệt Hồ. Giỏi nhất là nguỵ trang và ẩn nấp. Không dùng biện pháp đặc biệt không thể nhận ra.
Tổng chỉ huy hút một hơi khí lạnh. Có thể làm tổng chỉ huy đương nhiên ông đã được dạy quá hầu hết tất cả tên gọi, tập tính, sở trường cũng như điểm yếu của các loại cao cấp ma thú đẻ tuỳ cơ ứng biến. Thế nhưng thật không may Thiên Nguyệt Hồ không nằm trong số đó. Không phải vì loài ma thú này trước giờ chưa từng bị ghi nhận mà đơn giản vì sở trường ẩn nấp, nguỵ trang khiến cho đến hiện nay vẫn chưa có ai nghiên cứu rõ ràng tập tính của nó.
Nếu cao cấp ma thú lần này thật là Thiên Nguyệt Hồ vậy thì có lẽ ông thật sự phải dùng đến cấm chú.
- Nếu ngài không có biện pháp thì hãy nghe biện pháp của tôi. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu.
Tổng chỉ huy thở dài. Đến nước này thì nghe một chút biện pháp của bà ta cũng tốt. Thấy ông không phản đối, người phụ nữ đưa tay ra, trong lòng bàn tay là một viên đá sáng lấp lánh.
- Dùng thứ này có thể dụ Thiên Nguyệt Hồ xuất hiện. Nhưng người làm mồi dụ sẽ rất nguy hiểm nên tốt nhất phải là một người có truyền thừa kĩ năng, tốt nhất là thiên hướng tốc độ.
Tổng chỉ huy trợn tròn mắt. Trước mắt ông là một viên cao cấp ma hạch. Trung cấp ma thú trở lên mới có thể ngưng tụ ra ma hạch nên viên ma hạch này xuất hiện liền là một cao cấp ma thú bỏ mình. Một cao cấp ma thú có thể dẫn cả một đàn thú chứng tỏ cao cấp ma thú số lượng rất ít. Ma hạch lại có thể trợ giúp tu luyện. Trong quân cũng có được phát ma hạch nhưng chỉ là sơ cấp. Làm tổng chỉ huy ông cũng mới chỉ tiếp xúc quá trung cấp ma hạch!
Ông nhìn kĩ lại người phụ nữ tầm thường này. Đối phương có thể lấy ra một viên cao cấp ma hạch đã đủ làm ông chấn động nhưng ông vẫn cần cẩn thận.
- Bà chắc chắn nó có tác dụng sao?
- Đây là cao cấp Thiên Nguyệt Hồ ma hạch.
Không cần giải thích thêm gì nữa. Ma thú đối với đồng loại ma hạch là không thể cưỡng lại. Ăn một đồng cấp ma hạch có thể giúp chúng rút ngắn tu luyện thật nhiều năm, đặc biệt là cao cấp ma hạch chỉ có thể là từ cao cấp nhất ma thú trong thân thể lấy ra. Ma thú này và siêu cấp ma thú chỉ kém một chút. Có thể ăn cao cấp ma hạch tương đương với đem cơ hội trở thành siêu cấp ma thú từ ba phần tăng lên sáu phần. Gấp đôi cơ hội! Cho dù biết là cái bẫy cũng sẽ không ma thú nào từ chối.
Tổng chỉ huy cũng không phải kẻ ngu đần nên rất nhanh ra quyết định.
- Celery, Thiên đường có ai là tốc độ không?
- Đương nhiên.
Không cần nói nhiều, viên cao cấp ma hạch của Thiên Nguyệt Hồ đã được một chiến sĩ cầm đi. Anh ta biến thành nguyên hình là một Cực Tốc Ưng rồi cẩn thận cầm lấy viên ma hạch. Nếu như bình thường anh ta có thể vui sướng chết nếu được cầm một viên cao cấp ma hạch nhưng bây giờ thì chỉ có lại trầm trọng.
Thứ anh ta cầm trong tay không chỉ là một viên cao cấp ma hạch mà còn là tính mạng của cả một thành phố! Anh ta không được phép có một chút sai sót cho dù là nhỏ nhất!
Binh lính không biết chuyện gì xảy ra nhưng đột nhiên đám ma thú như bị thứ gì thu hút sự chú ý. Vốn phối hợp chặt chẽ cũng lộ ra sơ hở rất nhiều. Bọn họ không rảnh bận tâm lí do vì sao đàn ma thú sao lãng nhưng có kẽ hở liền là cơ hội. Nhân dịp ma thú không chú ý trong chớp mắt đó, các binh sĩ bùng nổ xông lên đánh chết một đám lớn ma thú.
Đến lúc này đàn ma thú mới dường như phản ứng kịp, tiếp tục lao vào cắn xé nhưng không ai thấy ở một góc nào đó, một ma thú nhỏ nhắn lặng lẽ chuồn mất. Nó không bỏ đi mà rất có mục đích hướng về một chỗ.
Yale rất lo lắng vì dù hắn bay trên trời nhưng lại không phân biệt được trong đàn thú đông đúc kia đâu mới là con mồi y phải câu. Thiên Nguyệt Hồ giảo hoạt lại giỏi nguỵ trang nên bất kì ma thú nào đến gần hắn đều có thể là nó. Thế nhưng hắn lại không thể nhầm lẫn vì mồi câu chỉ có một, nếu hắn thất bại thì hậu quả là không chịu nổi. Đang lúc hắn còn phân vân thì đá ma pháp truyền tin của hắn sáng lên.
- Không cần lo lắng, cứ tự nhiên thả lỏng. Thiên Nguyệt Hồ tuy giảo hoạt nhưng không biết bay.
Một giọng nữ trầm ấm nhẹ nhàng vang lên trấn an tâm thần náo động của hắn.
- Các chiến sĩ Thiên đường đã khống chế ma thú biết bay rồi. Nếu Thiên Nguyệt Hồ muốn ma hạch nó sẽ phải tự mình ra tay. Khi đó cậu chỉ cần có thể tránh thoát đòn tấn công bất ngờ đầu tiên coi như chúng ta thắng. Thế nên đừng căng thẳng quá nếu không sẽ không thể phản ứng kịp được.
Giọng nói vẫn tiếp tục nhẹ nhàng trấn an hắn.
- Hít thở sâu, bình tĩnh và tập trung tất cả giác quan để nhận biết không gian xung quanh. Hãy xem nhẹ mọi thứ khác. Cậu là Cực Tốc Ưng. Không trung là lãnh địa của cậu. Kể cả cao cấp ma thú cũng không thể đánh bại cậu trong chính lãnh địa của mình.
Giọng nói như mang ma lực, mỗi câu nói ra hắn lại bình tĩnh một chút. Phảng phất như giọng nói đó là một bàn tay nhẹ nhàng lau sạch nỗi sợ hãi ra khỏi tâm trí hắn.
- Cậu nhất định có thể làm được mà.
Câu cuối cùng vừa nói ra liền khiến hắn tự tin bùng nổ. Bản thân hắn cũng không biết tại sao nhưng hắn lại cảm thấy hắn chưa bao giờ tự tin đến thế. Hắn cảm giác hiện tại hắn có thể làm được mọi thứ. Cho dù là khiến hắn mặt đối mặt chiến đấu với cao cấp ma thú hắn cũng có thể ngang hàng đối đãi chứ không phải chỉ là nhìn lên một thực thể mạnh hơn mình gấp nhiều lần.
Đột nhiên, một chấn động nhẹ vang lên. Do rất tập trung nên hắn bằng tốc độ nhanh nhất bắt được chấn động này và thân thể trước đầu não của hắn đưa ra mệnh lệnh. Một cú lướt nhẹ trên không trung và hắn nhẹ nhàng tránh thoát đòn đánh của Thiên Nguyệt Hồ.
Rất nhiều năm sau này, cho dù mỗi khi nghĩ lại hắn đều tìm mọi cách phân tích lí giải nhưng hắn vẫn không tìm ra lí do khiến mình có thể phát huy vượt bậc như vậy. Hắn né tránh tự nhiên như thể đó là bản năng. Nhưng trong suốt một thời gian rất dài sau đó, cho dù hắn đem truyền thừa luyện đến cao cấp thì khi hoạt động hắn vẫn không tìm lại được cảm giác toàn thân phối hợp tự nhiên như vậy nữa.
Thế nhưng đó là chuyện của tương lai. Còn hiện tại thì hắn vẫn đang trong trạng thái sung sức nhất. Liên tiếp né tránh những đòn đánh của Thiên Nguyệt Hồ đồng thời dẫn dụ nó rời xa đàn thú. Tuy rằng Thiên Nguyệt Hồ biết rời đi là rất nguy hiểm nhưng bản năng thèm khát đối với cao cấp ma hạch, còn là đồng loại ma hạch khiến nó không kiềm chế được. Nó hơi chút chần chừ rồi quyết đoán phóng ra, đuổi theo tên yêu tinh chết tiệt đang mang theo thứ hấp dẫn lớn lao đối với nó kia.
Kế hoạch thành công thuận lợi ngoài ý muốn khiến cho những binh lính được phân công vây bắt Thiên Nguyệt Hồ hơi có chút phản ứng không kịp rồi mới lấy lại tinh thần nhanh chóng theo lên.
Tuy rằng phần lớn tâm thần đều để cả vào viên cao cấp ma hạch nhưng Thiên Nguyệt Hồ không hổ danh là cao cấp ma thú giảo hoạt nhất. Nó nhanh chóng nhận ra có một đám yêu tinh cũng đang vây đi lên với ý đồ vây bắt nó. Nhưng một đám yêu tinh trong mắt nó cũng chả có ý nghĩa gì. Một đám thậm chí còn không có truyền thừa càng chả có ý nghĩa gì nên chỉ đánh giá một chút rồi Thiên Nguyệt Hồ liền khinh thường không để ý đến đám tép riu đó nữa.
Từ trên nhìn xuống, Yale vô cừng mừng rỡ khi nhận ra thái độ khinh thường của Thiên Nguyệt Hồ. Nó coi thường những người này nhưng không biết chính là bọn họ muốn nó khinh thường. Chỉ khi nó khinh thường thì mới dễ dàng làm cho họ vây quanh nó mà không biết trong tay họ mới thật sự là đòn sát thủ còn hắn chỉ là mồi nhử mà thôi.
Thiên Nguyệt Hồ chủ yếu tập trung vào Yale nên tuy nó thấy vòng vây càng ngày càng áp sát nhưng nó cũng không quá để ý. Nó chỉ tập trung đối phó Yale mà thôi. Thiên Nguyệt Hồ thiên phú kĩ năng là không gian quấy nhiễu. Chính nhờ thiên phú này mà nó dễ dàng nguy trang mà không người có thể phát hiện ra. Nhưng khi tấn công thì thiên phú này biểu hiện thành đao không gian. Đao không gian không nhìn thấy được nên Yale chỉ có thể bằng nhận biết biến động mà tiến hành né tránh.
Trong khi Yale chật vật né tránh thì những người khác đã vào đúng vị trí. Nhận được tín hiệu, Yale giả bộ như bị đánh trúng rớt xuống, đồng thời cũng làm rơi ma hạch. Thiên Nguyệt Hồ mừng rỡ nhảy dựng lên nuốt vào trong bụng. Nó tính toán chạy trốn vào rừng tìm một chỗ an ổn mà tiêu hoá chiến lợi phẩm nhưng nững binh lính đã vòng quanh chặn đứng đường lui của nó.
Thiên Nguyệt Hồ tức giận định dùng đao không gian mở ra một lối đi nhưng khi nó vận dụng năng lượng thì đột nhiên từ trong bụng, một đoàn năng lượng trào ra chạy khắp toàn thân nó. Luồng năng lượng cực mạnh của ma hạch đang từng bước cường hoá thân thể nó thế nhưng đồng thời cũng làm nó đứng im một chút.
Tuy chỉ là một chớp mắt nhưng với những binh sĩ đang nhìn chằm chằm từng động tĩnh của nó thì thế đã là quá đủ. Cùng một lúc, hơn hai mươi đường đao không gian bay về phía Thiên Nguyệt Hồ. Đây vốn là thiên phú kĩ năng của nó nên Thiên Nguyệt Hồ không quá bận tâm nhưng những đường đao này không bắn vào người nó mà tập trung bắn vào khoảng không gian ngay trên đầu nó.
Hơn hai mươi đường đao không gian va chạm cùng một chỗ tạo thành một vụ nổ lớn. Tuy ảnh hưởng của đao không gian với Thiên Nguyệt Hồ không lớn lắm nhưng vụ nổ lại tạo ra một thứ cực kì nguy hiểm: kẽ nứt không gian.
Thứ các binh sĩ dùng để chế tạo đao không gian là một loại sơ cấp bùa chú. Tuy hệ không gian khan hiếm nên giá trị của nó cao hơn các loại bùa chú khác cùng cấp nhưng so với cấm chú thì hoàn toàn không có giá trị gì.
Vì là sơ cấp bùa chú nên chỉ cần giàu có một chút đều có thể mua được phòng thân nhưng đơn thuần đao không gian va chạm không có khả năng tạo ra kẽ nứt không gian. Chỉ khi tính toán chính xác số lượng, vị trí, thời điểm mới có thể gây ra nhưng những tính toán này lại quá mức khó khăn. Chưa kể địa hình mỗi nơi một khác nên cùng một công thức có thể thành công ở nơi này nhưng nơi khác lại sẽ thất bại.
Vì khả năng thất bại quá cao nên bình thường không người sẽ lựa chọn phương pháp này trong giây phút nguy hiểm vì nó quá yêu cầu may mắn. Thế nên hôm nay khi nghe tổng chỉ huy yêu cầu bọn họ làm thì bọn họ còn không quá tin tưởng. Nhưng làm binh lính thì phải phục tùng mệnh lệnh, đồng thời dù cho thất bại thì kết quả so với hiện tại cũng không tồi tệ hơn nhiều lắm được nữa cho nên họ cũng nhắm mắt tuân theo.
Thế nhưng khi họ làm đúng theo chỉ thị, tại đúng thời gian, đúng địa điểm đem bùa chú văng ra thì kết quả khiến họ ngạc nhiên.
Kẽ nứt không gian không lớn nhưng sức hút của nó thì không thể tính được. Cho dù Thiên Nguyệt Hồ dùng toàn thân cộng thêm ma hạch năng lượng vẫn không thể tránh thoát vận mệnh bị kẽ nứt không gian hút vào xé nát. Vì là kẽ nứt nhỏ nên lực ảnh hưởng cũng nhỏ. Sau khi không còn gì cung cấp năng lượng, kẽ nứt từ từ khép lại.
Tại nơi vừa xảy ra vụ nổ, ngoại trừ Thiên Nguyệt Hồ biến mất thì không có già khác thường nữa. Thế nhưng ngay khi Thiên Nguyệt Hồ bị xé nát, trên chiến trường cách đó không xa, các chiến sĩ lập tức cảm nhận được áp lực giảm xuống.
Đàn ma thú vừa còn phối hợp ăn ý, mất đi chỉ huy lập tức tán loạn chỉ biết vâng theo bản năng. Mùi máu nồng nặc trên chiến trường khiến bọn chúng điên cuồng.
Tuy sức mạnh từng ma thú tăng lên nhưng không còn hợp tác, trận chiến lập tức trở lại như lần thú triều đầu tiên. Chiến tranh thảm khốc nhưng thương vong giảm đáng kể.
Nhìn thấy tình hình này, tổng chỉ huy cùng người lãnh đạo ba đội quân nhẹ nhõm thở ra. Trận này bọn họ được cứu rồi!
Trong khi mọi người vui vẻ đến muốn nhảy cẫng lên ăn mừng, người phụ nữ kia lúc này liền lặng lẽ quay người rời xa tường thành.
Tuy mọi người rất vui vẻ nhưng vẫn chưa ai quên vị công thần này. Vài vị binh lính muốn tiến lên ngăn bà lại nhưng tổng chỉ huy vẫy tay ra hiệu cho họ dừng lại cho bà đi.
- Không hỏi bà ấy là ai sao?
Celery nghi hoặc nhìn tổng chỉ huy.
- Đó là anh hùng của ngày hôm nay. Nếu bà ấy đã muốn đi tức là không muốn cùng chúng ta giải thích nhiều. Chặn bà ấy lại đặt câu hỏi chính là xúc phạm anh hùng.
Dù rất tò mò nhưng mọi người vẫn nghe theo tổng chỉ huy tỏ vẻ tôn kính và lòng tôn trọng với người đã cứu mạng họ.
Trong lúc mọi người đều nhìn theo người phụ nữ đó, không ai chú ý đến người lãnh đạo của Thiên quốc lặng lẽ gọi lại phụ tá của mình dặn dò điều gì đó. Ông nhìn theo thân ảnh bà đi xa. Trong mắt là một mạt đen tối khó hiểu. Trong miệng ông lầm bầm một câu không ai nghe rõ, chỉ có phụ tá nhìn khẩu hình đoán ra được. Nhưng chính vì đoán được mới càng làm cho hắn đổ mồ hôi lạnh.
- Tinh thần tăng phúc!
Có lẽ nếu là bất cứ ai khác thì có lẽ nhất thời cùng không phản ứng được những từ ngữ này có ý nghĩa gì. Thế nhưng hắn đi theo một vị mang theo nhiệm vụ bí mật như người chỉ huy Thiên quốc nên những từ ngữ này ý nghĩa của nó lại quá mức rõ ràng. Và cũng vì rõ ràng nên nó mới lại càng đáng sợ vì những từ này từ thủ trưởng của hắn thốt ra chỉ có thể có một ý nghĩa: Cyprus phu nhân!
-----Hết chương 10-----