• 302

Chương 651: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (9)


Linh Quỳnh không muốn thảo luận những chuyện này, trực tiếp vòng vo chủ đề:
Chuyện bảo người tra, tra được thế nào?


Phi Vũ 8tranh thủ thời gian bẩm báo:
Buổi lễ Tế Nguyệt là buổi lễ rất quan trọng do Thiên Hạc tông lưu truyền xuống, quá trình cụ thể là gì 3bên ngoài cũng không rõ ràng lắm. Nhưng người đã từng đã tham gia, đều không ngoại lệ, bây giờ đều là tiếng tăm lừng lẫy hoặc chúa tể9 một phương.


Sau ba tháng nữa buổi lễ Tế Nguyệt mới bắt đầu.
Linh Quỳnh đã thay y phục, nhanh chân đi ra ngoài.
Phi Vũ ôi một tiếng, đuổi theo sát. Có chuyện gì, ngày mai không được sao?
Không cần đi trễ như vậy.
Đừng nhìn mặt ngoài Vân Cung là một môn phái tu chân đàng hoàng, trong sạch.
Thật ra Quân Quyết có thể làm không ít chuyện sau lưng, nam chính hắc hóa cũng không phải nói đùa đâu.

Thiểu chủ, chúng ta phải đi sao?
Linh Quỳnh nhìn không dời mắt bé cưng nhà mình luyện kiếm:
Hãy nói sau, không phải còn sớm à.

Bảo hẳn dùng luyện, tiến đến đọc sách cho ta nghe.
Đầu ngón tay Linh Quỳnh chỉ vào người dưới hoàng hôn.
Dung Tô Ngôn:
? ?
Dung Tô Ngôn không thể hiểu nỗi Linh Quỳnh nói dắt là dắt thế nào.
Vẫn là Linh Quỳnh tự mình đi qua, lôi kéo tay của chàng, đặt trên mu bàn tay nàng, cùng nàng cầm kiếm chàng mới hiểu được.
Dung Tô Ngôn không nói chuyện, tiểu cô nương quay đầu trùng chàng nói:
Ta cho ngươi biết Dung Tô Ngôn, nếu ta không học được, bị đói bụng, người sẽ chịu trách nhiệm! !


Thiếu chủ, ta biểu diễn cho người một lần trước?


Được.
Hai tay Linh Quỳnh chống cốt kiểm, giống như không có xương, muốn ngã không ngã.
Dung Tô Ngôn chỉ biểu diễn mấy chiếu phía trước, Linh Quỳnh đứng ở bên cạnh không biết có nhìn kỹ hay không.

Bây giờ?


Đúng, bây giờ.
Linh Quỳnh gật đầu:
Không phải ta nói, người học không được không cho phép ăn cơm sao. Nếu ngay cả ta cũng không học nổi, vậy chứng minh ngươi không học được.

Dung Tô Ngôn để sách xuống, đứng dậy, nhìn người trên giường êm không có bất cứ động tĩnh gì.
Dung Tô Ngôn ngồi ở trên bậc thang bên cạnh giường êm, lấy một quyển sách, bắt đầu đọc từng chữ từng câu.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên đọc sách cho nàng nghe, hai hôm trước đã từng đọc hai lần.
Cho nên Dung Tô Ngôn coi là xe nhẹ đường quen.

Thiếu chủ thử một chút?


Ờ.

Linh Quỳnh quơ quơ cốt kiếm, đi đến ở giữa, đưa tay vung kiếm. Trước đó ở bên ngoài, hiển nhiên Linh Quỳnh nhìn không đủ nghiêm túc, cực kì qua loa, chiêu thức đều mềm nhũn, vốn không có khí thế.
Nàng ấy vẫn cho là Thiếu chủ thích , giống như nàng thích một món đồ.
Nhưng đúng là vị Dung công tử kia rất đẹp. Nếu trên mặt không còn máu ứ đọng, gương mặt kia càng khiến người ta giật nảy.
Linh Quỳnh liếc nàng ấy, cong môi cười.
Cách mấy giây Phi Vũ lại nói:
Thân phận thiếu chủ tôn quý, nếu ngài thích, trực tiếp để hắn đến hầu hạ ngài, làm gì hành hạ như thế?

Phi Vũ ở lâu tại Tinh Nguyệt phong rồi, cũng không thấy việc này có gì không đúng. Thân phận thiếu chủ tôn quý như thế, có thể được thiếu chủ coi trọng, phục vụ thiểu chủ, đó là may mắn.
Linh Quỳnh thở dài:
Ngươi không hiểu.
Bố thèm thân thể chàng, thế nhưng không bơm vàng thì đừng mơ đến nhóc đáng thương.
Muốn học lại không học nổi, chàng dạy thế nào?
Hình như Linh Quỳnh kịp phản ứng, từ trên giường êm bước xuống, cũng không mang giày, trực tiếp đứng ở trước mặt chàng:
Bắt đầu đi.

Dung Tô Ngôn giao cắt kiểm cho Linh Quỳnh, chàng tùy tiện tìm một cây côn gỗ thay thế.
Rõ ràng là nàng...
Toàn bộ quá trình Dung Tô Ngôn đều có chút hoảng hốt, trở lại căn phòng của mình mới hồi phục tinh thần lại.
Chàng xoa tay mình, dường như nơi đó còn lưu lại nhiệt độ làn da tinh tế tỉ mỉ của thiếu nữ.

Vâng.

Phi Vũ gọi Dung Tô Ngôn vào trong điện.
Linh Quỳnh tựa vào giường êm trên đại điện, lười biếng giống con mèo nhỏ quý báu được nuông chiều.
Dung Tô Ngôn đọc rất nghiêm túc, chợt cảm giác sau vai bị đả một cái:
Này.

Chàng quay đầu đã nhìn thấy bàn chân chống lên bả vai mình, nữ hài nhi không xỏ giày vớ, mũi chân trắng nõn đang chống lên bả vai chàng.
Dung Tô Ngôn rủ ánh mắt xuống.
Dung Tô Ngôn:
? ? ?

Làm sao muốn chàng phụ trách?
Cũng không phải chàng không cho ăn cơm.

Nhớ chiêu thức chưa?


Trước mặt nhớ kỹ.
Thời gian ngắn như vậy, chàng cũng chỉ có thể nhớ kỹ chiêu thức.

Được, ngươi dạy ta

Xem ra bé cưng còn có thể cứu.

Đi Tàng Thư Các.


Thiếu chủ, trễ như vậy?

Dung Tô Ngôn nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình nửa ngày, cuối cùng lắc đầu.
Nghĩ đến mục đích mình vào nội môn, đáy mắt Dung Tô Ngôn lại kiên định không ít.
Một bên khác, Phi Vũ đang hầu hạ Linh Quỳnh tắm rửa.
Linh Quỳnh có thể tùy ý ra vào Tàng Thư Các, nhưng hơn nửa đêm chạy tới, đệ tử thủ các đều rất ngẩn ngơ, còn chỉ có thể cung cung kính kính đón nàng vào.
Linh Quỳnh để Phi Vũ giúp đỡ nàng tìm

Tìm gì vậy Thiểu chủ?

Linh Quỳnh từ thùng tắm đi ra, không mặc y phục, đi đến ở giữa:
Ngươi hỏi lúc trước Vì sao chàng lại bị phân đến ngoại môn?

Phi Vũ:
Ta đã nghe ngóng, là bởi vì Dụng công tử bị phế linh căn, vốn nên bị đuổi xuống núi, không biết sau đó tại sao lại không, bị trực tiếp phân đến ngoại môn.

Bị phế linh căn, nói cách khác hẳn không thể tu luyện?

Ừm, cũng không biết ai ác độc như vậy, vậy mà phế linh căn người ta...
Dung công tử đẹp như thế, nếu linh căn không bị phế, nhất định có thể thể hiện tài năng.
Linh Quỳnh sờ cằm suy tư, khó trách trước đó tấm thẻ bài kia nhiều dược liệu như vậy.
Linh Quỳnh đả một cái là lùi về dưới váy.

Hôm nay người học được thế nào?
Linh Quỳnh hỏi chàng thành quả luyện tập.

Ta...

Những tin tức đã truyền ra, các tông môn đều đang chọn 6người trước khi đi tham gia.
Vân Cung và tông môn có nội tình thâm hậu khác không giống nhau, nó còn ít năm, lịch sử chỉ rải 5rác mấy năm.
Cho nên Vân Cung là một tay chủ nhân của nó thành lập, một mình Quân Quyết định đoạt.

Thiếu chủ, không phải ngài để Dung công tử chiếm hời sao?
Phi Vũ vừa thêm nước vừa nói. Linh Quỳnh ghé vào bên thùng tắm, hơi nước mờ mịt, hấp làn da nàng đỏ bừng:
Làm sao người biết không phải ta chiếm hời của hắn.

Phi Vũ:
!!!

Phi Vũ ngẫm lại chuyện mấy ngày nay, bừng tỉnh ngộ ra:
Thiếu chủ, trước đó ngài nói thích Dụng công tử, là... là thích kiểu kia sao?

Gian phòng lặng im một trận.
Cuối cùng Dung Tô Ngôn chỉ có thể đánh vỡ bầu không khí kỳ lạ này:
Thiểu chủ?


Hửm?
Linh Quỳnh nhìn chàng:
Làm gì?
Dung Tô Ngôn:
...

Dung Tô Ngôn:
Thiếu chủ, tư thế không đúng.


Làm sao không đúng? Không phải vừa rồi người làm như vậy sao?


Tay cao một chút.

Quần Quyết không nói cho Linh Quỳnh muốn đi Thiên Hạc tông, đoán chừng là không có ý định mang nặng đi trải nghiệm.
Nói không chừng Quân Quyết dự định làm gì đó tại buổi lễ Tế Nguyệt long trọng...
Chậc chậc chậc.

Thế này?


Không phải...


Đó là như thế nào?
Linh Quỳnh có chút không kiên nhẫn được nữa, hai đầu lông mày đều bực bội, ra lệnh:
Ngươi dắt ta một lần


Phương pháp tái tạo linh căn.



Hả?
Phi Vũ ngây ra:
Ngài muốn giúp Dung...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.