Chương 139: Tham gia
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1600 chữ
- 2021-12-31 04:41:46
Dưới dòng sông ngầm ở đáy vực, nơi địa hỏa hoạt động, có một hòn đá cổ quái.
Bên ngoài hòn đá có vết kiếm, kiếm ý 8trên đó cũng rất quen thuộc
Nói cách khác là, năm xưa khi Khương Chỉ Khanh hối lỗi dưới đáy vách Tư Quá, hắn cũng3 tìm thấy hòn đá này, nhưng không lấy đi mà thôi
Hiện giờ, Mục Cẩm Vân đã luyện chế ra được đan dược cấp sáu, tu vi của hắn cũng đã đạt đến Kim Đan kỳ viên mãn, ngày đột phá lên Nguyên Anh đã nằm trong tầm tay
Ngọn lửa của Mục Cẩm Vân là Hàn Băng Diễm
Khi hắn luyện đan, xung quanh giống như có một tầng sương mù kết tụ, ngay cả Tiểu Thiền cũng không dám đến quá gần, chỉ có thể đứng chờ ở một bên
Mục Cẩm Vân:
...
Hắn nhíu mày, nụ cười chợt tắt
Tiểu Thiền lè lưỡi vội vàng sửa lại:
Không nhà, không nhả.
Lần này huynh luyện gì vậy?
Chờ hơi lạnh giảm bớt, Tiểu Thiền mới sáp đầu qua liếc nhìn.
Hiện giờ cô bé trở nên cao gầy, thân hình cũng không bằng phẳng như trước, mà đã là một tiểu cô nương có đường cong lả lướt và khuôn mặt thuần khiết tươi vui
Cô bé vừa có thực lực vừa có bề thế, nên được rất nhiều người trong tổng môn yêu quý
Tiểu Thiền nhìn hắn đến mức ngẩn người, sau đó bèn nói:
Huynh, muội cảm thấy huynh đẹp trai hơn tất cả những sư huynh khác trong tông môn.
Mục Cẩm Vân lại cười:
Sao hôm nay muội lại tới đây?
Mặc dù hiện giờ Mục Cẩm Vân không đối xử khiêm tốn lễ độ với mọi người như trước đây, đặc biệt là hắn đã bộc lộ bản chất gian ác của mình trước mặt Sở Tài Nguyên, nhưng Mục Cẩm Vân vẫn đối xử với Tiểu Thiền như trước
Bởi vì hắn biết, Tiểu Thiển vô cùng quan trọng
Cảm thấy mình đẹp hơn người khác? Đẹp đến mức trong thiên hạ không ai sánh nổi.
Nàng có còn nói,
Tên nhóc thối, nhìn nhỏ con thế này mà cũng đẹp trai ra phết
So với ta thì cũng kẻ tám lạng người nửa cân.
nữa hay không? Mỗi lần nghĩ đến nàng, cổ Phệ Tâm trong tim hắn lại đau âm ỉ.
Hơn nữa, hắn còn có nửa cuốn đan thư do lão quái vật để lại, cho nên hắn cũng không xa lạ gì với việc luyện đan.
Từ đó về sau, hắn liền say mê luyện đan
Hắn bảo Tiểu Thiền mang lò luyện đạn và dược thảo tới, ngày nào cũng luyện đan ở dưới đáy vách Tư Quá, còn coi Sở Tài Nguyên là chuột bạch để thử thuốc
Hắn ở đâu, nơi đó chính là cảnh đẹp.
Hắn dừng động tác trong tay
Khi nhìn về phía Tiểu Thiền, tròng mắt đen ẩn chứa nét lạnh lùng sâu thẳm, nhưng trên mặt lại nở nụ cười hờ hững, như uống băng tuyết, như đón nắng mai
Trong lòng Mục Cẩm Vân biết rất rõ.
Nàng chính là tâm kiếp cuối cùng của cổ Phệ Tâm trong cơ thể hắn
Đợi đến khi xóa bỏ được hình bóng của cô gái ấy trong lòng mình, tu vi của hắn mới có thể đột phá mạnh mẽ thật sự, đoạn tuyệt tình yêu, đạt được thành tựu to lớn.
Hắn bèn nói hồi nhỏ hắn học theo người khác.
Thật ra không phải hắn đỏm dáng thật, chỉ là cảm thấy thú vị thôi
Hắn còn muốn biết lần sau gặp mặt, nàng có còn tự tin như trước nữa không
Một lát sau, khi ngọn lửa trong lòng bàn tay Mục Cẩm Vân đã tắt, hắn không thèm mở lò luyện đan ra xem đã tiện tay ném nó qua một bên, sau đó nhìn về phía Tiểu Thiền rồi hỏi:
Chờ lâu chưa?
Năm tháng thực sự rất ưu ái hắn.
Chỉ trong vòng mấy năm, hắn từ một thiếu niên ngây ngô đã được bàn tay của thời gian đẽo gọt công phu, được linh khí của thiên địa hội tụ trên người, giờ đã trở nên vô cùng đẹp trai anh tuấn
Cô bé phát hiện, ca ca nhà mình rất thích người khác khen ngoại hình của hắn
Khen hắn có thực lực mạnh tu hành nhanh, hắn cũng rất hiếm khi nở nụ cười, nhưng khen hắn đẹp trai thì lần nào hắn cũng cười.
Cô bé đã từng cười nhạo ca ca đỏm dáng
Nếu thắng thì có thể đi vào bên trong một bí cảnh thượng cổ để lấy truyền thừa đạn đạo vô cùng lợi hại, hơn nữa bên trong bí cảnh thượng cổ chắc chắn sẽ có rất nhiều bảo vật quý giá.
.
Nếu huynh tham gia, thì không cần đợi đến tròn mười năm mới có thể thoát khỏi vách Tư Quá.
Tiểu Thiển nói đầy kích động,
Ta đã bàn với đại ca, nếu huynh tham gia thì huynh ấy sẽ nhắc đến thiên phú đạn đạo của huynh trước mặt lão tổ, sau đó huynh có thể ra ngoài trước thời hạn.
Nhưng muốn tham gia cuộc so tài đan đạo, thì phải thi đấu với những đan dược sư trong tông môn trước, họ chính là những đệ tử của đỉnh Ngọc Hành.
Đỉnh Ngọc Hành của Lượng Kiếm Sơn cũng là ngọn núi chuyên về dược, chủ tu của đệ tử trên đó là đan đạo, kiếm đạo chỉ là phụ tù
Nghe thấy lời của Tiểu Thiền, ánh mắt của Mục Cẩm Vân trở nên lạnh lùng hơn.
Trước kia Hạ Lâu Lan chém gãy kiếm của hắn
Hiện giờ, ngọn lửa này vẫn còn ở đây, và Mục Cẩm Vân hắn đã phát hiện ra nó
Trong cơ thể của Mục Cẩm Vân có hàn độc rất mạnh nên không sợ giá rét
Hắn thu phục được ngọn lửa hàn bằng này một cách dễ dàng, đã có được điều kiện mấu chốt nhất để luyện đan
Thêm một nhát kiếm nữa là có thể phá hủy hòn đá này, nhưng hắn k9hông làm như vậy.
Bên trong hòn đá là một ngọn lửa màu trắng.
Linh hỏa cấp chín Hàn Băng Diễm được coi là6 ngọn lửa có phẩm cấp cao nhất trong linh hỏa
Chỉ khi ở trước mặt Mục Cẩm Vân, cô bé mới có dáng vẻ hoạt bát hiếu động như trước kia
Luyện bừa thôi
Muội muốn ăn thì lấy đi, lần này không có độc.
Được, vậy muội ăn rồi nhả thật nhiều linh châu cho huynh.
Tiểu Thiền hào hứng nói.
Dù sao thì cũng nghe nói, vị lão tổ của Tàng Kiếm Sơn này vô cùng tập trung vào luyện kiểm, không quan tâm đến bất cứ gì khác như đan đạo khí đạo, dùng một kiếm phá vỡ vạn pháp, cho nên hắn cũng không cần linh hỏa gì đó trợ giúp
Chắc là vì nguyên nhân này nên hắn mới không đem ngọn lửa này đi.
Lý do là gì không quan trọng, quan trọng là kết quả
Ca ca nhà mình mắc bệnh sạch sẽ, mỗi lần cô bé nói nhả linh châu cho hắn ăn, sắc mặt của hắn đều trở nên vô cùng cổ quái
Qua nhiều lần Tiểu Thiền cũng hiểu ra, cô bé bật cười khanh khách:
Sạch lắm đấy.
Đợi đến khi nhặt hết thuốc trong lò luyện đan, Tiểu Thiền mới nói:
Huynh, muội nghe nói hai năm sau có tổ chức một cuộc so tài đan đạo, luyện đan sự năm trăm tuổi trở xuống mới được tham gia
Những linh thú khác đều rất gần gũi và quý mến cô bé, mà cô bé còn có thể chuyển hóa linh khí, trong lòng Mục Cẩm Vân hiểu rất rõ tầm quan trọng của Tiểu Thiển.
Quan trọng đến mức hắn muốn lừa dối cô bé lâu hơn, thậm chí là mãi mãi
Nhớ huynh.
Tiểu Thiền cười nói
Nghe nói nó còn có cơ hội trở thành một ngọn lửa không thua kém gì 5thiên hỏa,
Năm đó tại sao Khương Chỉ Khanh lại không mang ngọn lửa này đi?
Chắc do Khương Chỉ Khanh không cần dùng đến nó
Cô bé là nữ tu của Lượng Kiểm Sơn danh tiếng lẫy lừng, người ái mộ nhiều như cá dưới sông
Cô bé đối xử với mọi người vô cùng lễ phép, nhưng mọi người lại cảm nhận được sự xa cách trong sự lễ phép đó
Ngay cả đồng môn trước kia ở Tàng Kiếm Sơn cũng cảm thấy Tiểu Thiền đã thay đổi rất nhiều, không hoạt bát như trước kia, mà thêm mấy phần trầm tĩnh và hờ hững, cả người tỏa ra tiền khí khiến người khác có cảm giác không thể với tới.
Cũng chính vào lúc đó, lão quái vật thừa cơ chạy trốn, còn tạo ra ảo ảnh kiếm nát hồn tan, khiến hắn cảm nhận được nỗi đau đớn
Mà lần đó hắn vừa bị gãy kiểm, lại còn bị phạt ở dưới đáy vách Tư Quá hối cải mười năm.
Đến nay, đã sáu năm trôi qua.
Hắn âm thầm thể trong lòng, đợi hết hạn mười năm được ra ngoài, hắn sẽ giết Hạ Lâu Lan
Vì vậy mấy năm nay, hắn dựa vào nửa cuốn sách đan đạo do lão quái vật để lại, luyện chế ra rất nhiều loại độc dược vô sắc vô hình
Chỉ cần tìm thấy một chút cơ hội, là có thể lấy đi tính mạng của Hạ Lâu Lan mà thần không biết quỷ không hay.
Dù sao thì phía sau Hạ Lâu Lan còn có chưởng môn của Lượng Kiếm Sơn chống lưng
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.