Chương 326: Mưa gió lại nổi
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1677 chữ
- 2022-02-04 05:53:54
Bản lĩnh trang điểm của nàng không có đất dụng võ, cuối cùng chỉ đành ấm ức bỏ qua.
Khi đang chải chuốt, nàng cũng luôn 8để ý xung quanh.
Đợi đến khi nhà tổ bay tới vực bằng Bắc Cực, đồng thời có thể xuyên thẳng đi trên bầu trời thì Tô Lâm 3An thở phào nhẹ nhõm.
Nào như hiện giờ, còn có không ít kẻ đang ngồi lên đầu gã, lúc nào cũng tỏ thái độ với gã.
Vừa nghĩ đến tỷ tỷ Thu Nguyệt, trong lòng Trương Tê Nguyệt lại dấy lên những cảm giác phức tạp.
Gã có thể chất thuần dương, mà tỷ tỷ của gã vừa khéo có thể chất thuần âm.
Rõ ràng trong lòng cực kỳ sợ hãi, nhưng trên mặt nàng ta vẫn giữ nụ cười lấy lòng, cơ thể cũng hơi cúi xuống dán vào lưng Trương Tễ Nguyệt, cọ nhẹ lên lưng gã.
Trương Tễ Nguyệt nổi cơn một trận, những thứ đập được thì gã đã đập rồi, lúc này còn muốn giải tỏa thì hẳn phần lớn sẽ chọn phụ nữ.
Nếu như có thể khiến gã yêu thích thì sẽ được không ít lợi lộc.
Ma Quân Phệ Hồn cũng là một vị giới chủ, tất nhiên là phép thần thông của ông ta bất phàm hơn rồi.
Kết quả sau khi dùng niệm lực cảm ngộ linh chủng, Trương Tề Nguyệt bỗng phát hiện, phép thần thông này, lại cực kỳ giống với thân pháp mà nữ tu ở hạ giới kia đã thi triển.
Chẳng trách phân thân của gã cũng thấy quen quen...
Tỷ tỷ được sủng ái, gã nên vui mừng.
Nhưng từ trước đến nay Thần quân vẫn không hề cho tỷ tỷ một danh phận, điều này khiến Trương Tễ Nguyệt cực kỳ bất an.
Nếu như họ kết thành đạo lữ thật sự thì địa vị của gã ở Huyết Nguyệt Giới mới có thể vững vàng được.
Gã đã quen thói lười nhác, bảo gã tự tu luyện thì gã chẳng có kiên nhẫn, chỉ có cách tiếp nhận linh chủng là vừa nhanh lại vừa tiện.
Thuộc hạ đã chọn được mấy phép thần thông.
Gã lấy ngay một phép thần thông tên là Mê Tung Bộ, vì đây là phép thần thông mà Ma Quân Phệ Hồn đã tu luyện ngày trước.
Phần thân bị gọt thành nhân côn, không thấy nổi ngũ quan trên mặt.
Tình trạng thê thảm đến cỡ ấy khiến gã cũng thấy sợ hãi theo, sau đó là lửa giận ngút trời! Phần thân của ai, lại dám đối đầu với gã? Gã lập tức vẽ lại tướng mạo của người đàn ông trong ký ức của tinh huyết lên ngọc bích, đưa cho tổ chức tình báo của Huyết Nguyệt Giới là điện Tinh La điều tra.
Nào ngờ nội các Tinh La nức tiếng trên trời dưới đất không gì không biết lại không có chút tin tức gì về người đàn ông đó.
Gã còn có thể chất thuần dương, dù chỉ song tu cũng có thể gia tăng được chút tu vi.
Đây cũng là tìm kiếm phú quý từ trong nguy hiểm.
Sắc mặt Trương Tễ Nguyệt sa sầm.
Lúc này, Trương Tễ Nguyệt suy nghĩ kỹ càng hơn.
Gã đã làm mưa làm gió nhiều năm như vậy mà vẫn luôn sống rất tốt, đó là bởi gã biết người nào chọc được, còn người nào không.
Nếu như nữ tu ở hạ giới có quan hệ với Ma Quân Phệ Hồn, vậy thì đúng là gã không thể dây vào nổi! Vừa nghĩ như vậy, Trương Tê Nguyệt đã chạy ngay đi cầu cứu tỷ tỷ để nàng hỏi tỷ phu xem, có phải có người phụ nữ ở châu Vân Lai kia quan hệ gì đó với Ma quân Phệ Hồn hay không.
Nếu như không phải, gã mới có thể yên tâm tiến hành bước tiếp theo.
Thế nhưng đã đợi bao lâu mà vẫn không thấy hồi âm, Trương Tễ Nguyệt cũng nổi trận lôi đình.
Nhưng gã không thể thúc giục, bởi vậy chỉ có thể nổi giận ở trong phòng, khiến đám người hầu sợ run lẩy bẩy, sợ rằng chỉ cần bất cẩn chút thôi sẽ mất mạng ngay tức khắc.
Gã kéo người phụ nữ ở phía sau ra đằng trước, giải phóng toàn bộ lửa giận trong lòng lên người nàng ta, hành hạ nàng ta một trận.
Mà cùng lúc ấy, Trương Thu Nguyệt cũng đang được giới chủ Huyết Nguyệt Giới - Lăng Nguyệt ôm vào lòng.
Ta nói hôm nay sao nàng lại ngoan ngoãn tới tim ta, lại là vì đệ đệ vô dụng của nàng hay sao?
Hắn vỗ lên tấm lưng Trương Thu Nguyệt,
Nàng bảo ta phải nói nàng thế nào mới được đây.
Sắc mặt Trương Thu Nguyệt ửng đỏ, tóc đen xõa ra như thác, trên cơ thể nhỏ nhắn đã in đầy vết hôn đỏ.
Ở gần vực bằng Bắc Cực có cực nhiều kẽ hở không gian, khi nàng và Mục Cẩm Vân tới đây cũng chẳng 9dám bay trên trời, chỉ sợ rằng sẽ bị kéo vào một kẽ nứt nào đó hoặc bị gió bão xé xác.
Nhưng giờ nhà tổ lại bay cực kỳ 6ổn định.
Điều này chứng tỏ nó có năng lực xuyên qua hư không.
Vốn là hai loại thể chất hấp dẫn lẫn nhau, nhưng lại là tỷ đệ ruột thịt.
Mà thể chất thuần âm lại cực kỳ hiếm có, đã bao nhiêu năm rồi mà gã vẫn chưa gặp được một ai...
Nghĩ đến những điều này, ánh mắt Trương Tễ Nguyệt lại càng âm u hơn.
Đó là vết tích mà trận chiến kịch liệt vừa rồi để lại.
Nó, nó là đệ đệ ruột của thiếp.
Thiếp, chỉ có mỗi một người thân này thôi...
Nàng nói ngắt quãng, vừa nói xong lại bị Lăng Nguyệt vỗ mạnh một hồi, để lại mấy dấu tay.
Tiếp sau gã lại nhớ đến nữ tu mà phần thân của mình vẫn chưa bắt được, là bởi nữ tu đó có một môn thân pháp cao thâm.
Lòng gã bốc hỏa, ra lệnh cho thuộc hạ đi tìm một phép thần thông thân pháp cao thâm về cho gã tu luyện.
Gã còn một cơ hội dung hợp linh chủng, vẫn chưa quyết định xem nên trồng linh chủng gì, giờ thì đã xác định được rồi.
Chỉ là, bọn họ thật sự có thể rời khỏi châu Vân L5ai một cách thuận lợi hay sao? Nàng ngẩng đầu nhìn trời, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, vẻ sầu lo mơ hồ ẩn trong mắt.
Mà vào lúc này, trong cung Cực Lạc ở Huyết Nguyệt Giới, Trương Tễ Nguyệt đã quăng đập đồ đầy mặt đất.
Gã ngồi trên trường kỷ ở trong tâm điện, tóc tai bù xù, bên cạnh có một nữ tu chỉ mặc độc một cái yếm đang cẩn thận e dè hầu hạ hắn, nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.
Hồi bấm công tử, phu nhân Thu Nguyệt vẫn ở trong điện Nguyệt Thần.
Sao Thần quân nỡ thả năng đi nhanh như vậy được.
Nữ tu đang hầu hạ cẩn thận đầm vai cho gã, dịu giọng nói.
Nàng ta quỳ trên giường, trên người cũng chỉ mặc đúng một chiếc yếm thêu hoa mẫu đơn.
Phía tỷ tỷ vẫn chưa truyền tin gì tới sao?
Trương Tễ Nguyệt đợi lâu đến mức đã hơi mất kiên nhẫn.
Chẳng qua chỉ hạ phàm một chuyển, thể mà gã lại mất đi một phân thân và một tầng tu vi, đến ngay cả hồn châu ngưng tụ từ máu trong tim cũng chẳng thoát khỏi để trở về, bị nuốt mất ngay.
Nếu không phải cuối cùng hình như kẻ đó đã gặp bất trắc nên chưa luyện hóa hôn châu được hoàn toàn, để cho một tia tinh huyết trốn ra được thì gã cũng chẳng biết cụ thể đã có chuyện gì xảy ra! Phân thân của gã đã bị người ta hành hạ cho đến chết.
Sức lực ấy khiến nàng đau đến mức cơ thể co rụt lại, run rẩy kêu lên:
Thân quân, Thân quân, nhẹ chút.
Động tác của nàng khiến Lăng Nguyệt thở hổn hển một hơi,
Cơ thể này của nàng, ta đã chơi nhiều năm vậy mà cũng không chán.
Ánh mắt của Thu Nguyệt trở nên ảm đạm.
Nàng hiểu rõ, đối với vị giới chủ này mà nói, nàng chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Chỉ vì nàng có thể chất đặc biệt giúp thải bổ, cho nên mấy năm nay mới được hắn ưu ái.
Vì vậy, nàng chỉ có thể nhân lúc hắn vẫn còn sủng ái mình, giành lấy chút lợi ích cho bản thân.
Đợi lát nữa ta hỏi giúp nàng.
Lăng Nguyệt đáp,
Nếu như không liên hệ được, thì đừng tùy tiện ra tay.
Hắn dừng lại một lát rồi nói tiếp:
Ma Quân Phệ Hồn kia, tu vi không kém ta đâu.
Đệ đệ kia của nàng tuy thích gây chuyện thị phi, nhưng cũng tự biết thân biết phận, biết được ai dây vào được ai thì không.
Chỉ cần nó không gây ra chuyện gì lớn thì cứ kệ nó thích làm gì thì làm.
Hắn duỗi tay nắn bóp cơ thể Thu Nguyệt,
Ai bảo ta lại thương nàng đến vậy cơ chứ.
Thu Nguyệt rên khẽ rồi thuận thế ngả vào lòng hắn, lại dịu dàng kêu lên mấy tiếng,
Thần quân, Thần quân...
Dáng vẻ ý loạn tình mê.
Hai người lại lăn giường một đêm.
Đến khi trời sáng, Lăng Nguyệt mới lấy phù truyền âm ra liên lạc với Ma quân Phệ Hồn.
Hắn vốn chỉ định thử xem chứ cũng không nghĩ tới là có thể liên lạc được, nào ngờ phù truyền âm này lại sáng thật.
Ma Quân Phệ Hồn lại không bế quan? Hắn nói rõ tình hình một lượt, chỉ nghe thấy Ma Quân Phệ Hồn lạnh lùng nói:
Châu Văn Lai? Chẳng có ấn tượng gì.
Nói đoạn, ông ta cắt đứt tín hiệu ngay lập tức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.