Chương 665: Ma giới
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1801 chữ
- 2022-02-07 12:45:41
Đúng rồi, lão tổ tông ăn rễ cây chưa nhỉ? Ấy, lão tổ tông à, vết thương của người còn chưa khỏi kìa, trên người lại còn thủng một lỗ lớ8n như thế, sao vẫn chưa thấy vết thương có chút chuyển biến tích cực nào? Lão tố thú Phệ Căn:
...
Nó còn biết làm sao cơ chứ, Mục Cẩ3m Vân không gọi nó xếp hàng, cũng chẳng đút cho nó ăn! Lão tổ thú Phệ Căn dốc hết can đảm tiến về phía trước.
Nó vốn dĩ là con9 thú lớn nhất, bây giờ lại thu nhỏ chỉ to bằng bàn tay, y hệt một con giun.
Những người này đều hết sức cung kính lễ độ với Ma quân Phệ Hồn, còn đối với cô tỳ nữ cầm ô bên cạnh Ma quân thì đều làm như không thấy.
Không người nào hỏi nàng là ai, cũng chẳng ai lén đến lấy lòng hoặc dò hỏi tin tức từ nàng.
Nàng chỉ biết tu sĩ của Ma giới đang kéo từng tốp đến đây, vẻ mặt của Ma quân Phệ Hồn cũng bởi vậy ngày càng nghiêm trọng.
Ông ta đưa mắt nhìn chăm chú về phương xa rất lâu.
Tô Lâm An có ở đây hay không?
Tô Tiên chìa ngọc bội trong tay ra.
Từ sau lần đó, ngọc bội trong tay ông ta không còn sáng thêm lần nào nữa.
Gió nổi lên rồi.
Gió bây giờ cũng không hề bình thường.
Lý Chiêu Chiêu không hỏi, Ma quân Phệ Hồn còn tự giải thích,
Những người còn lại đều rất trung thành, dù ta có ra lệnh gì thì bọn chúng đều sẽ phục tùng vô điều kiện.
Giọng nói của ông ta có phần tự đắc, có điều vừa dứt câu ấy thì ông ta lại bỗng im lặng.
Rồi ông ta ngẩng đầu nhìn về phía xa, sắc mặt nghiêm túc nặng nề, trông có vẻ đầy tâm sự.
Lý Chiêu Chiêu vẫn không hiểu cho một cái ô xương thì có gì hay ho, thế nhưng nàng sẽ không cự cãi với giới chủ của Ma giới.
Nếu ông ta muốn che ô thì cứ làm theo vậy, dù sao thì kẻ bị cười nhạo cũng không phải là nàng.
Trong mắt Ma quân Phệ Hồn thì mấy vết thương của Lý Chiêu Chiêu chỉ là chuyện cỏn con.
Ông ta cho nàng một ít đan dược, rồi ném nàng vào mảnh đất dồi dào linh khí để tĩnh dưỡng nửa ngày thì nàng đã hoàn toàn bình phục.
Chọn lựa cả buổi trời, hắn cảm thấy sợi nào cũng rất quý giá, không muốn dùng một sợi nào hết.
Sau khi ném rễ củ cải cho lão tổ tông thú Phệ Căn, thêm cả một ít đan dược được luyện chế từ linh dịch, hắn lại nói tiếp:
Ngươi xuống dưới đi.
Ở bên trong nhà tổ đi, đừng có lượn lờ trước mặt hắn.
Thật ra những kẻ phản bội ông ta không nhiều, chỉ có vài tên.
Lăng Nguyệt vừa chết, tin tức truyền đi thì mấy kẻ còn lại cũng tự nổ nguyên thần, chỉ sợ bị ông ta tìm ra thì có muốn chết cũng không chết nối.
Ngay cả cơn gió thổi sát bên người cũng giống như thổi tới từ trong kẽ nứt, cả lá chắn linh khí cũng không thể chặn lại hoàn toàn, khiến nguyên thần tu sĩ cũng phải chịu đau đớn.
Lý Chiêu Chiêu nhận thức được rõ ràng là trời đất đã biến đổi.
Bây giờ nàng muốn về nhà biết bao.
Nàng muốn sống vui vẻ bên cạnh người thân, cùng cười cùng sống cho đến giây phút cuối cùng.
Rõ ràng là Ma quân Phệ Hồn sẽ không giết nàng, thế nhưng ông ta thích phát cáu, không vui thì lại dọa dẫm nàng một phen, cứ như thể làm thể sẽ ép buộc người khác được vậy.
Một người đã lớn tuổi như ông ta, sao suy nghĩ lại ngây thơ thế nhỉ?
Ban đầu Lý Chiêu Chiếu trú ngụ trong một pháp bảo của Ma quân Phệ Hồn.
Bên trong đó là một thế giới nhỏ với non xanh nước biếc, được ông ta đặt tên là Trường An Cư.
Dường như có một con thú lớn đang ẩn nấp trong bóng tối, bất kỳ lúc nào cũng có thể nhảy bố về phía bọn họ.
Ngay cả Nam Cung Ly còn chết thì những người khác có thể làm gì chứ?
Hiệu quả của rễ cây linh mộc bảo vệ và đan dược phát huy rất chậm.
Chỉ e đợi đến khi gặp lại Tô Lâm An, bộ dạng của nó vẫn be bét máu thịt thế này.
Ta và Tô Lâm An, có mối giao tình cùng ở trong mộ6t chậu hoa.
Lão tố thú Phệ Căn nói.
Mục Cẩm Vân nhìn vết thương của lão tổ thú Phệ Căn.
Ma quân Phệ Hồn mỉm cười nhìn Lý Chiêu Chiêu, vẫn không nói gì.
Lý Chiêu Chiêu cảm thấy toàn thân càng lúc càng lạnh, mắt cá chân còn đột nhiên bị siết chặt.
Sau khi chắc chắn tình cảnh của nàng hiện giờ rất tốt, củ cải đại tiên ở lại thêm một lúc rồi mới rời đi.
Vậy ngươi gọi nàng ta đi.
Tô Tiễn khẽ hất bàn tay, ngọn đèn bay khỏi tay ông ta, lơ lửng ở trước mặt.
Tô Lâm An thấy chuyện bên phía Nam Ly Nguyệt đã được giải quyết xong, bèn tập trung niệm lực chủ yếu ở chỗ Lý Chiêu Chiêu.
Kẻ bên cạnh Lý Chiêu Chiêu chính là Ma quân Phệ Hồn Tô Tiễn.
Sau khi vết thương của Lý Chiêu Chiêu lành lại, Ma quân Phệ Hồn bèn gọi nàng ra ngoài và dắt theo bên cạnh, để nàng che ô cho mình.
Năm xưa Ma quân Phệ Hồn muốn Tô Lâm An làm tỳ nữ ôm ô cho ông ta nhưng không thành công.
Điều này khiến người ta cảm thấy những người dưới trướng Ma quân Phệ Hồn đều biết thân biết phận, nhất mực nghe theo mệnh lệnh từ ông ta, không hề có lòng dạ gì khác.
Trước đây Ma giới đã từng loạn lạc một thời gian, cái định nào nên nhổ thì đều bị nhổ rồi.
Ông ta đã tiến hành một đợt thanh trừ lớn ở Ma giới, giết những kẻ cần giết.
Lý Chiêu Chiêu:
Không.
Bây giờ quả thật là nàng ấy không có ở đây.
Lúc trước khi Ma quân Phệ Hồn bàn chuyện với người ta, thật ra củ cả đại tiên đã đến một lần.
Có lẽ Ma quân vẫn luôn canh cánh trong lòng về chuyện đó, thế nên ông ty bảo Lý Chiêu Chiều đi theo che ô cho mình.
Bất kể là trong nhà hay ngoài trời, trời mưa hay nắng, Lý Chiêu Chiêu luôn đi theo sau ông ta, xòe ô Bạch Cốt.
Chắc chắn Tô Lâm An sẽ cảm thấy hắn không chăm sóc tốt cho nó.
Hắn rút một sợi tóc ra, vẻ mặt cực kỳ không nỡ.
Lúc trước ngọc bội của Lý Chiêu Chiều bị Ma quân Phệ Hồn đoạt mất, có điều trên người Lý Chiêu Chiêu cũng không phải chỉ có món trang sức củ cải ấy.
Bây giờ, nàng mà có thời gian thì sẽ cho niềm lực đáp xuống mặt dây chuyền của Lý Chiêu Chiêu.
Nàng cúi đầu nhìn thì bỗng thấy một bàn tay xương bò lên từ dưới lòng đất, túm chặt lấy mắt cá nhân của mình.
Lý Chiêu Chiêu:
...
Thật ra nàng chẳng sợ chút nào.
Trước đây Tô Tiễn bị tâm ma quấn lấy, bây giờ còn bị niệm lực cắn trả, nếu ông ta bất cẩn để cảm xúc mất kiểm soát thì Lý Chiêu Chiêu sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Tô Lâm An không yên tâm về cô nàng.
Lý Chiêu Chiêu chỉ có thể nhìn theo.
Nàng nhìn thấy mặt trời chiều dần lặn xuống khe núi ở đằng xa.
Thế nhưng Ma quân Phệ Hồn vẫn cảm thấy mình rất tốt bụng.
Ông ta giơ ngọn đèn lên, cười khẽ và nói:
Trước đây ấy à, Củ cải đại tiện nhà người rất thích dạ minh châu vừa to vừa sáng.
Vào lúc mặt trời lặn hoàn toàn, ánh sáng phía chân trời cũng bị bóng tối nuốt chửng.
Mặt trời đã xuống núi mà ánh trăng lại chưa xuất hiện, bầu trời tăm tối đến đáng sợ, khiến người ta cảm thấy như mình đang ở trong một cái hố đen.
Ông ta vẫn đứng đó, đợi Lý Chiêu Chiêu gọi nàng.
Lý Chiêu Chiêu tỏ ra hơi khó xử,
Mấy ngày nay Củ cải đại tiện rất bận.
Tuy niệm lực có thể làm nhiều việc cùng lúc, nhưng Tô Lâm An cũng đã nói gần đây tình hình phức tạp, có rất nhiều lúc nàng cần phải tập trung toàn bộ tinh thần để ứng phó.
Lý Chiêu Chiêu không biết chuyện gì đã xảy ra.
Tuy rằng nàng luôn ở cạnh Ma quân Phệ Hồn, nhưng lúc bọn họ trò chuyện với nhau thì nàng không nghe được bởi vì thần thức quá yếu.
Trong khi nàng còn đang nghĩ ngợi, một cây đèn bỗng xuất hiện trong tay của Ma quân Phệ Hồn.
Chân đèn có dạng sen năm cánh, bên trong không thắp nến mà đặt một viên minh châu to bằng nắm tay.
Thương tích của nó quả thật r5ất nặng, cơ thể bị thiên thạch đập vào nên lồi lõm khắp nơi.
Vết thương lớn nhất chính là cái lỗ thủng cũng do thiên thạch tạo ra, khiến cơ thể nó suýt chút nữa đã đứt thành hai khúc.
Hắn còn phải ở đây trông coi vài ngày rồi mới hội hợp với Tô Lâm An được, tâm trạng dĩ nhiên sẽ không tốt.
Đối với lão tố thú Phệ Căn - kẻ được cho sợi tóc của Tô Lâm An thì hắn lại càng không có thái độ vui vẻ gì, bảo nó đi cho khuất mắt.
Đương nhiên, cũng chẳng ai dám cười nhạo ông ta.
Hai ngày nay nàng đã đi khắp nơi cùng Ma quân Phệ Hồn, nhìn thấy rất nhiều nhân vật quan trọng mà trước đây nàng căn bản không thể gặp được, người có tu vi thấp nhất cũng đã là Thiên Tiên trung kỳ.
Viên minh châu ấy soi rọi khiến gương mặt ông ta càng trắng hơn.
Đột nhiên ông ta xoay người đối mặt với Lý Chiêu Chiêu, dọa nàng sợ đến nỗi đầu ngón chân cũng có quắp lại.
Lý Chiêu Chiêu
ừ
một tiếng.
Nàng đã sống với Tô Lâm An rất lâu, biết rõ sở thích của Tô Lâm An.
Lý Chiêu Chiêu cũng có mấy bộ quần áo xinh đẹp với màu sắc tươi tắn, được mua khi dạo chợ cùng Tô Lâm An thuở còn ở châu Vân Lai.
Nàng đã không còn mặc chúng nữa, mà là giấu kín dưới đáy rương.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.