Chương 157: Trong đám đông có một ánh mắt âm u lạnh lẽo đang nhìn cô chằm chằm
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 700 chữ
- 2022-02-04 06:46:34
Trong cuộc đời cô, lần đầu tiên cô gặp phải chuyện xấu hổ thế này.
Giản Thù lấy tay bọc lại, đang định thử dùng sức lần nữa thì tay bỗng trố8ng không, chai nước bị người ta lấy đi mất.
Phó Thời Lẫm nhẹ nhàng vặn nắp chai nước rồi đưa cho cô.
Hả?
Phó Thời Lẫm giải thích:
Mọi người đều đang bận, không đi được.
Giản Thù im lặng một lúc mới nói:
Đội trưởng Phó, nguyên nhân gì khiến anh từ một cảnh sát hình sự trẻ tuổi và xuất sắc nhất trở thành người nhàn rỗi nhất đội cảnh sát vậy?
Phó Thời Lẫm cạn lời.
Anh liếm môi dưới, phát hiện hôm nay Giản Thù nói chuyện đầy mùi thuốc súng, rõ ràng trong lòng đang kìm nén bực bội.
Đoàn làm phim quá đông người, nếu anh cứ tiếp tục ở đây, khó tránh khỏi sẽ có lời ra tiếng vào.
Cô quay đầu, thấy đạo diễn vẫn chưa hô cắt, bèn tiếp tục chạy về phía trước.
Đám người quá đông đúc, chen lấn, Giản Thù gần như không nhìn thấy nam diễn viên đó nữa. Cô đứng tại chỗ thở dốc, đảo mắt nhìn xung quanh tìm kiếm.
Flycam dừng trên đỉnh đầu cô, giọng nói của đạo diễn vang lên:
Đúng rồi, đúng rồi, cứ như thế, sau đó nhìn về phía bên trái của cô…
Giản Thù thật sự cảm thấy nếu còn NG thêm hai lần, cô sẽ tàn phế mất.
Đạo diễn cầm loa hét lớn:
Nào, mọi người chuẩn bị. Đây là lần cuối cùng, phát huy trạng thái tốt nhất của mọi người đi, cố gắng hoàn thành cảnh này luôn.
Sau khi máy quay bắt đầu ghi hình, Giản Thù đuổi theo nam diễn viên đóng vai hung thủ chạy ra ngoài, lúc trèo qua lan can, bỗng nhiên lòng bàn tay cô bị một vật nhọn nhô ra bên trên cào xước khiến cô khựng lại mất một chút.
Giản Thù đón lấy, lẩm bẩm:
Tr3ò chuyện xong với người theo đuổi anh rồi à?
Bởi vì lúc nãy vừa chạy hết sức nên cả gương mặt cô đỏ bừng, mấy sợi tóc lòa xòa dính mồ hôi,9 dán sát vào chiếc cổ trắng ngần thon thả.
Cổ áo sơ mi đồng phục cảnh sát màu xanh dương nhạt bị mồ hôi thấm ướt, màu sắc đậm hơn trước nhi6ều.
Anh qua bên kia đây, có chuyện gì thì nhắn tin cho anh nhé.
Giản Thù trừng mắt nhìn bóng lưng của anh, càng nhìn càng tức tối.
Xem ra hiệu quả của một sợi dây buột tóc vẫn quá nhỏ, cô nên làm thế nào để những người khác vừa nhìn là biết anh có bạn gái rồi nhỉ. Nếu không, lúc nào cũng sẽ có đám ong bướm như Tần Khả Khả bổ nhào vào.
Phải rồi, vừa nãy hình như cô quên hỏi Tần Khả Khả đã nói gì với đội trưởng Phó.
Giản Thù lại cầm chai nước lên, dốc cả nửa chai xuống bụng xong mới đứng dậy, đi sang bên cạnh làm công tác chuẩn bị.
Trong khoảng thời gian sau đó, vì đủ mọi nguyên nhân, đạo diễn lại NG thêm mấy lần nữa.
Phó Thời Lẫm khẽ cười, một tay cho vào túi quần, nghiêng người hỏi cô:
Em ghen đấy à?
Giản Thù ngửa đầu uống hai ngụm nước rồ5i mới nghiêm túc nói:
Đội trưởng Phó, hình như em quên nói với anh nhỉ. Em thích ăn cay, không thích ăn chua.
Nói xong, cô vặn chai nước lại, ngẩng đầu hỏi,
Sao anh lại đến đây, lúc sáng có thấy anh nói gì đâu.
Nhiệm vụ đột xuất.
Giản Thù vừa định quay đầu, lại chợt nhìn thấy trong đám đông có một đôi mắt âm u lạnh lẽo đang nhìn cô chằm chằm.
Cô ngẩn người trong giây lát, kinh nghiệm đánh nhau nhiều năm khiến cô lập tức phát giác nguy hiểm sắp ập tới.
Vào khoảnh khắc gã đàn ông đó đến gần, cô nhanh chóng tóm lấy cổ tay hắn ta, đạp mạnh vào đầu gối hắn. Gã đàn ông không kịp đề phòng, ngã sõng xoài xuống đất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.