• 12,612

Chương 165: Lỡ người nhà anh phản đối chuyện của hai người thì sao?


Cố Chiêu đang nói chuyện với người bên cạnh. Nhìn thấy Giản Thù, anh thấp giọng nói với đối phương một câu, rồi cùng bước về phía cô. 8


Tiểu Thù, đây là cậu Hai của Tập đoàn Thẩm thị, Thẩm Hành.


Không, không, không, tôi không nói cô là con cờ để trao đổi, cô cũng đừng nghĩ cuộc giao dịch này tồi tệ như thế. Cố Chiêu muốn cô được gả cho một người có thể đối xử tốt với cô, điều này tôi rất hiểu. Tôi cũng bảo đảm, sau khi kết hôn nhất định sẽ đối xử tốt với cô. Chẳng phải cô thích đóng phim sao, chờ sau khi cô gả vào nhà chúng tôi, cô vẫn có thể tiếp tục sự nghiệp của mình, tôi sẽ giúp đỡ cô trên mọi phương diện, cho đến khi cô không muốn làm nữa thì có thể về nhà.

Giản Thù cong môi cười:
Cảm ơn anh Thẩm nói với tôi nhiều như vậy, nhưng tôi rất yêu bạn trai tôi.

Giản Thù lịch sự chào hỏi:
Chào anh Thẩm.

Thẩm3 Hành nhếch môi cười, suy nghĩ một lúc rồi nói:
Em gái của tổng giám đốc Cố xinh thật đấy, gen nhà hai người tốt ghê!


Tôi tên Giản Thù, cảm ơn.
Ngữ khí nói chuyện của Giản Thù rất thờ ơ, không lạnh lùng không nhiệt tình. Cô cũng không nhận ly rượu trên tay anh ta mà tự mình lấy một ly khác.
Thẩm Hành nhướng mày, lắc rượu trong ly:
Được thôi, gọi là gì cũng được, tên chẳng qua chỉ là cách xưng hô ấy mà. Tôi tự giới thiệu trước nhé, lúc nãy anh cô cũng nói với cô rồi, tôi tên Thẩm Hành, năm nay ba mươi tuổi, ừm, trong nhà cũng coi như có chút tiền. Nếu không, chắc anh cô cũng không giới thiệu tôi cho cô, có đúng không?

Cũng 9không biết câu nói này là cố ý hay vô ý, ánh mắt của Giản Thù hơi khựng lại.
Nhưng dường như Cố Chiêu không nghe ra ý tứ sâu 6xa trong đó, chỉ liếc nhìn điện thoại:
Hai người trò chuyện trước nhé, tôi có việc rời đi một lát.


Cô gái ơi, cô ngây thơ thật đấy. Nếu cô nói với anh ta có tác dụng thì hôm nay chúng ta cũng không gặp mặt rồi.

Giản Thù mím chặt môi, không nói chuyện.
Thẩm Hành lại nói:
Các cô gái như cô đúng là trẻ người non dạ, mấy cái thứ tình tình yêu yêu đó có ăn được không. Tôi nói rõ trước nhé, cô và tôi kết hôn là giúp đỡ lẫn nhau, hai bên cùng có lợi, có thể mang lại lợi ích vô hạn cho đối phương. Còn về tình yêu mà cô muốn, sau khi kết hôn chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm cũng được.

Chuyện Cố Chiêu là con riêng của Hứa Viễn Chinh, bây giờ trong giới ai cũng biết. Điều Thẩm Hành thật sự nhìn trúng không phải là lợi ích Cố Chiêu có thể mang lại cho anh ta, mà là Hứa thị.

Tên cảnh sát quèn đó sao?

Ánh mắt Giản Thù nhìn anh ta trở nên lạnh lùng như băng.
Cho dù bây giờ Hứa thị có thừa nhận Cố Chiêu hay không, Hứa Viễn Chinh chỉ có một cô con gái, Hứa thị rơi vào tay Cố Chiêu chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Cuộc hôn nhân này đơn thuần là sự kết hợp của hai thế lực lớn mạnh. Thẩm Hành là người kinh doanh, đồng thời còn là một người kinh doanh biết giữ mình sạch sẽ. Anh ta có người tình cố định, trước giờ chưa từng làm loạn bên ngoài, không có những scandal tình ái lằng nhằng, cũng không có cái danh Sở Khanh, chơi bời trác táng.
Ý chế giễu trong lời nói của anh ta thật sự quá rõ ràng, Giản Thù có muốn không để ý cũng khó.
Cô lạnh lùng nhấp một ngụm rượu sâm banh:
Xem ra, mắt nhìn người của Cố Chiêu thật sự quá tệ, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn phải người tệ nhất.

Thẩm Hành đưa tay lên tỏ ý xin lỗi:
Tôi không hề có ý xem thường cảnh sát, người đầy tớ của dân, vì dân phục vụ mà, tôi cảm kích họ còn không kịp nữa. Trước khi cô đến, Cố Chiêu đã nói chuyện này với tôi rồi, nhưng mà cô nên hiểu, nếu như anh ta chấp nhận anh bạn trai của cô thì đã không sắp xếp buổi xem mắt này.


Tôi sẽ đi nói với anh ấy.

Giản Thù cầm ly rượu, im lặng không trả lời.

Tôi nghe nói vì tìm đối tượng kết hôn tốt cho cô, anh cô đã điều tra hết những cậu ấm của thành phố Vân, cuối cùng cái suất này lại rơi xuống đầu tôi, tôi thật không biết nên cảm thấy vinh hạnh hay buồn bã nữa. Nói thật lòng, tôi chưa từng nghĩ sẽ tiến vào nấm mộ hôn nhân sớm như vậy.

Cho nên, Cố Chiêu mới tìm đến anh ta.
Nghe những lời anh ta nói, Giản Thù cảm thấy rất buồn cười:
Anh Thẩm nghĩ nhiều quá. Việc làm ăn của Cố Chiêu không liên quan gì đến tôi, tôi không phải con cờ trao đổi trong tay anh ấy, cũng không thể mang lại lợi ích gì cho các người.

Thẩm Hành khựng lại:
Cô có ý gì?

Giản Thù khẽ cười:
Có lẽ anh Thẩm không nguyện ý đến đây xem mắt với tôi, nhưng anh lại vẫn cứ đến. Hơn nữa, ở trước mặt Cố chiêu, anh tỏ ra rất có hứng thú với tôi, anh ấy vừa đi, mỗi câu nói của anh lại đều là đang chế giễu tôi và anh ấy. Lá mặt lá trái, trước một đằng sau một nẻo như vậy, anh Thẩm không cảm thấy bản thân mình rất tồi tệ sao?

Bị chỉ trích thẳng thừng như vậy nhưng Thẩm Hành vẫn không tức giận, chỉ nhướng mày:
Cô nói không sai, vậy cô biết tại sao tôi vẫn quyết định đến buổi xem mắt này không?


Tôi không biết, cũng không quan tâm.
Giản Thù nói,
Mà anh Thẩm cũng không cần hiểu lầm, tôi hoàn toàn không có ý định xem mắt cũng như kết hôn với anh, tôi có bạn trai rồi.

Giản Thù khẽ chau mày, đ5ã hiểu được đại khái.
Thẩm Hành lấy một ly rượu sâm banh trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh đưa cho cô:
Em gái tổng giám đốc Cố à? Hay tôi gọi cô là Tiểu Thù nhé?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.