Chương 170: Lễ tình nhân vui vẻ
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 937 chữ
- 2022-02-04 06:46:41
Giản Thù gật đầu, vừa gọi một món đã nghe thấy có người gọi tên cô.
Cô vô thức ngẩng đầu, lại nhìn thấy nhà sản xu8ất đã bước qua đây.
Tần Khả Khả đưa mắt nhìn Giản Thù, rồi cực kỳ bình tĩnh thu tầm mắt về, vẻ mặt có chút bí hiểm.
Đến Giản Thù còn thầm nghi ngờ không biết có phải gần đây cô ta chịu đả kích gì đó, hay là muốn làm lại từ đầu hay không mà thái độ hoàn toàn khác hẳn với thường ngày.
Nhà sản xuất vội vàng đứng dậy, chào hỏi vô cùng nhiệt tình:
Đội trưởng Phó, trùng hợp vậy, cậu cũng ăn cơm ở đây à?
Phó Thời Lẫm đưa tay che miệng ho một tiếng:
Ừm.
Giản Thù liều mạng nháy mắt ra hiệu với anh.
Phó Thời Lẫm im lặng một lúc rồi đáp:
Được.
Lúc này, Tần Khả Khả luôn e dè như đóa hoa cao ngạo trên đỉnh núi giống như biến thành một người khác vậy. Cô ta nở nụ cười dịu dàng, đứng dậy đổi chỗ với một nhân viên trong đoàn ngồi cạnh Phó Thời Lẫm.
Nhà sản xuất rót cho Phó Thời Lẫm một ly rượu, cảm thán nói:
Nói ra thì vẫn chưa có cơ hội cảm ơn đội trưởng Phó đã giúp đỡ công việc của đoàn làm phim chúng tôi đâu. Tôi mời cậu một ly, bày tỏ lòng cảm ơn.
Lễ Tình nhân của cô, bữa tối dưới ánh nến của cô!
Ngoại trừ một vài người trong đoàn làm phim đi chơi lễ, thì đa số đều có mặt ở đây, bao gồm cả Tần Khả Khả.
Nghe thấy cô quyết đoán phủ nhận, nhà sản xuất cũng tin ngay. Dù gì lúc ở phim trường, việc Giản Thù thường ở một mình, thường xuyên ăn một mình cũng không phải chuyện bất ngờ gì.
Nếu đổi lại lúc bình thường, chắc chắn ông ta sẽ không nói gì cả, nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, lại thêm việc nhân viên trong đoàn không thông báo với cô nữa, lúc này thấy Giản Thù ngồi một mình lẻ loi ở đây, nhà sản xuất khó tránh khỏi việc tự trách, nói thế nào cũng phải gọi Giản Thù qua ngồi cùng đoàn làm phim.
Anh nói:
… Đúng vậy.
Vừa đúng lúc đoàn làm phim chúng tôi ăn liên hoan ở đây, hay là đội trưởng Phó ngồi cùng chúng tôi nhé?
Giản Thù chợt sững người mất vài giây.
Nhà sản xuất nói:
Sao cô lại ngồi đây một mìn3h? Họ đều ngồi hết bên kia rồi, đi thôi.
Không phải!
Giản Thù lập tức phủ nhận.
Những hành động gần đây của tên điên Thẩm Hành đã khiến đoàn làm phim hiểu lầm sâu sắc rồi, nếu như bây giờ người khác cho rằng họ cùng đi ăn cơm thì cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Giản Thù không rõ đầu cua tai nheo ra làm sao:
Hả?
Nhà sản xu9ất thấy vẻ mặt ngỡ ngàng của cô, khó tránh khỏi cảm thấy kỳ lạ:
Hôm nay đoàn làm phim tổ chức tiệc liên hoan mà, cô khôn6g nhận được thông báo sao?
Lúc nãy cô chỉ để ý xem chỗ nào ít người, hoàn toàn quên mất chuyện này.
Nhà sản xuất cảm thấy có chút gượng gạo, bèn hỏi:
Vậy cô đến ăn cơm với cậu Thẩm à?
Lúc này một nhân viên trong đoàn vội vàng chạy qua xin lỗi:
Buổi chiều lúc tôi đến t5hông báo cho chị Giản Thù, thấy anh Thẩm ôm một bó hoa hồng ở đó đợi chị ấy, tôi cứ tưởng…
Bây giờ Giản Thù mới kịp phản ứng, nhà hàng mà họ tìm được ở gần chỗ đoàn làm phim, ngây ra như phỗng.
Giản Thù phát điên. Cô ra hiệu rõ ràng như vậy mà anh không nhìn ra sao?
Nếu như chỉ có mình cô, ăn vài miếng là có thể chuồn đi rồi, nhưng anh cũng tới, sao người trong đoàn làm phim có thể thả anh đi chứ.
Đội trưởng Phó là người nổi tiếng trong đoàn làm phim, ánh mắt của tất cả mọi người lập tức bị thu hút về phía bên kia.
Phó Thời Lẫm cũng nghe thấy tiếng gọi, bèn nhìn qua.
Giản Thù hoàn toàn không thể từ chối, chỉ đành cầm đồ đi cùng ông ta qua đó.
Trước khi đi, cô nhìn về phía cửa, mặt đầy vẻ tiếc nuối.
Nhà sản xuất nhìn trái ngó phải, không thấy anh có bạn đi cùng, lại hỏi tiếp:
Đội trưởng Phó… đi một mình sao?
Phó Thời Lẫm đưa mắt nhìn Giản Thù, cô giương mắt nhìn anh, khẽ lắc đầu.
Giản Thù cứ như vậy mở to mắt nhìn đội trưởng Phó ngồi xuống phía đối diện, cảm xúc lập tức như quả bong bóng bị xì hơi, cầm lấy chiếc dĩa đâm vào thức ăn trên đĩa.
Ngày lễ Tình nhân đầu tiên trong đời cô đã bị phá hủy như thế đấy.
Cô lục tìm điện thoại, định gửi tin nhắn cho đội trưởng Phó, vừa đúng lúc anh lại bước vào.
Tin nhắn của Giản Thù còn chưa kịp gửi đi, một nhân viên trong đoàn đã nói:
Ấy, đó không phải là đội trưởng Phó sao?
Phó Thời Lẫm nâng ly rượu lên, bình thản nói:
Tôi lái xe, không tiện uống rượu.
À, phải, phải, phải.
Nhà sản xuất khẽ vỗ vào đầu mình,
Tôi sơ ý quá, các anh thường xuyên làm nhiệm vụ, uống rượu sẽ làm lỡ việc, uống trà, uống trà đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.