• 12,777

Chương 216: Anh xứng đáng đứng dưới ánh hào quang, được mọi người tung hô tán tụng


Chờ cô ấy vào phòng ngủ rồi, cô mới quay lại nhìn Thẩm Hành:
Cậu Thẩm, tôi phải đi về đây. Anh...


Nhìn thấy vẻ đề phòng hiện8 rõ trên mặt cô ấy, Thẩm Hành tức đến mức run run khóe miệng:
Đi, đi, đi, ông đây cũng đi cùng cô luôn!

Phương Phương thở p3hào nhẹ nhõm, cười nói:
Vậy để tôi tiễn cậu Thẩm nhé.

Trong phòng ngủ, Giản Thù nằm trên giường, nước mắt lặng lẽ rơi xuống9 thấm ướt cả gối đầu.
Trong ekip thực hiện chương trình game show liên quan đến sự việc của Tần Khả Khả cũng có nhân viên không chịu nổi sự đổi trắng thay đen của đám fan cô ta, vì vậy bèn đứng ra giải thích: Thật ra không phải Giản Thù sợ nguy hiểm mới đẩy sang cho Tần Khả Khả như trên mạng vẫn nói, mà là đại gia đứng sau lưng Tần Khả Khả đã cố ý nhét cô ta vào dự án, Giản Thù mới là người bị thay ra kia.
Cơn bão tố mà chuyện này đã tạo nên, rốt cuộc cũng ngừng lại.
Thế nhưng, lần này cô nhất định phải rời đi.
Cô không thể trở thành gánh nặng của anh, trở thành thứ níu chân anh lại. Cô không đáng để anh phải trả giá nhiều như vậy.
Điều quan trọng nhất chính là, trong giới vẫn đang ngầm truyền tai nhau, rằng mối quan hệ giữa cô và cậu Hai nhà họ Thẩm không hề bình thường, xem ra chuyện vui cũng sắp đến rồi.
Cũng có người nói, tất cả những gì mà cô có được ngày hôm nay, đều là do cậu Hai nhà họ Thẩm cho hết.
Đồn trưởng Diệp nói với cô rằng, sau khi chuyện này kết thúc, đội trưởng Phó sẽ được cử đi làm nhiệm vụ6, phải mất rất nhiều thời gian mới trở về được.
Không phải cô không muốn gặp anh, mà là không dám gặp. Cô rất sợ dù chỉ đứng 5nhìn anh từ xa thôi, bản thân cũng sẽ không nỡ, sẽ không hạ nổi quyết tâm rời khỏi anh nữa.
Giản Thù cạn lời.
Thẩm Hành nhấp một ngụm rượu, nói tiếp:
Tôi biết hiện giờ em đang trên đà thăng tiến, không thích hợp để cưới hỏi, nhưng ít nhất chúng ta cũng phải âm thầm đi làm giấy chứng nhận kết hôn đi chứ? Còn tin kết hôn thì sau này muốn công bố lúc nào cũng được.

Sau khi quay hết một nửa bộ phim cô mới biết nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này chính là Thẩm Hành. Xem ra việc cô vớ được cục vàng này có lẽ không thể không liên quan gì đến anh ta.
Giản Thù đặt quyển tạp chí trên tay xuống:
Thay đồ thôi.

Giản Thù nói:
Tôi có nói anh đứng ngoài cửa chờ tôi đâu?


Chuyện tôi đang nói tới là chuyện này ư? Em đừng có vờ vịt biện hộ như thế có được không?


Chẳng phải bây giờ anh đang hợp tác rất vui vẻ với Cố Chiêu sao?


Đó là chuyện khác. Tôi không cần biết, lúc đó tới tìm tôi em đã nói là sẽ đồng ý với điều kiện của tôi rồi, có ai vừa được giúp xong là đã đổi ý ngay như em không?

Tám giờ tối, vì có một số minh tinh khác cũng tới tham dự nên bữa tiệc cuối phim này còn sắp đặt cả tiết mục đi thảm đỏ.
Vừa xuống xe đã nhìn thấy Thẩm Hành đang đứng chờ ở cửa, huyệt thái dương của Giản Thù lập tức giật run lên.
Sau khi đi qua thảm đỏ bước vào sảnh lớn, Giản Thù lập tức buông tay Thẩm Hành ra.
Thẩm Hành đã sớm quen với chuyện này, vì vậy chỉ thuận tay cầm lấy một ly Champagne rồi miễn cưỡng lên tiếng:
Phụ nữ các em thật đúng là, lúc người ta có ích với mình thì khóc lóc nài nỉ, lúc trở nên vô dụng rồi thì thẳng tay ném đi như giày rách vậy.


Cậu Thẩm làm nhà đầu tư nên cũng sẽ đến ạ...

Giản Thù không còn gì để nói.
Hôm nay Giản Thù mặc một bộ váy dài màu hồng phấn, cổ xẻ chữ V, lớp voan mỏng thắt thành dây váy rủ xuống hai bên, càng tôn lên làn da trắng như tuyết của cô. Trên cổ tay cô là một chiếc đồng hồ dây da.
Đây là chiếc đồng hồ duy nhất mà cô đã đeo để tham gia vô số hoạt động trong mấy tháng nay.
Mười ngày sau, Giản Thù kín đáo quay trở lại đoàn làm phim.
Tuy Tần Khả Khả vẫn chưa tỉnh lại, nhưng những ngày qua đã có không ít tin đồn lần lượt được tung ra, phía cảnh sát cũng đã xác minh, những người lúc trước bịa chuyện Giản Thù đe dọa tống tiền trên mạng thật ra đều là do Tần Khả Khả sai khiến, bên cạnh đó cảnh sát còn công bố cả những đoạn hội thoại giữa hai bên và ghi chú chuyển khoản nữa.
Cô là nữ chính của bộ phim, do đó không thể tránh khỏi khâu này được. Thẩm Hành tính toán rất chuẩn nên đã chờ cô ở đây.
Thấy cô bước tới, Thẩm Hành phong độ giơ cánh tay ra nói:
Khoác vào đi.


Bảy tháng sau.
Phương Phương đưa chiếc còn lại cho nhân viên cầm về:
Đúng rồi chị Giản Thù, bữa tiệc hôm nay không chỉ có đoàn làm phim của chúng ta tham gia thôi đâu, mà rất nhiều nhân vật có tiếng trong giới cũng sẽ đến nữa. Bọn họ đều đến để cổ vũ cho đạo diễn Giang đấy.


Chị biết rồi.

Anh ấy xứng đáng được đứng dưới ánh hào quang, được người người tung hô tán tụng, chứ không phải bị cô kéo xuống địa ngục ẩm ướt tăm tối, chịu đựng những lời lăng mạ vốn không nên thuộc về anh.
Giản Thù cắn chặt răng, làm thế nào cũng không thể ngừng khóc được, cứ nghẹn ngào mãi không thôi.
Phương Phương cầm hai chiếc váy dạ hội tới, hỏi:
Chị Giản Thù, chị muốn mặc chiếc nào cho buổi tiệc ăn mừng đóng máy hôm nay ạ?

Giản Thù ngước mắt lên nhìn, tiện tay chỉ vào một chiếc.
Lúc bước trên thảm đỏ, cô đi giày cao gót nên hơi bất tiện, Thẩm Hành thấy vậy bèn thả chậm bước chân, phối hợp với tốc độ của cô.
Đám phóng viên liên tục chụp ảnh. Có thể nói, Giản Thù là nữ minh tinh đang rất được săn đón hiện nay, những thương hiệu mà cô đang tham gia quảng bá đều là những thương hiệu quốc tế. Chẳng những vậy, cô lại vừa kết thúc một bộ phim của đạo diễn Giang, con đường phía trước vô cùng rộng mở.
Đội trưởng Phó ơi...
Tạm biệt nhé!
Giản Thù thở dài một hơi, nói:
Thẩm Hành, tôi đã nói rồi, tôi sẽ dùng những cách khác đã báo đáp anh.


Những thứ khác mà em có thể cho tôi là gì? Tôi thiếu tiền, thiếu việc làm hay là thiếu nhà? Chúng ta thực tế một chút đi được không?

Giản Thù day day thái dương:
Cho dù trong lòng tôi đã có người khác anh cũng không quan tâm đến ư?


Thẩm Hành khẽ cong khóe môi nở nụ cười:
Hiện giờ trong lòng em có anh ta, tôi có thể hiểu được. Nhưng nếu sau khi kết hôn mà tôi vẫn không thể thay đổi được suy nghĩ của em, vậy nghĩa là sức hấp dẫn của tôi có vấn đề thật rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.