Chương 82: Nhưng trong cuộc sống của cô chỉ còn lại máu và sự chết chóc
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 642 chữ
- 2022-02-04 06:44:37
Thời gian đó, các trường học khắp thành phố đều lo sợ, Sở Giáo dục còn vì thế mà hủy bỏ tự học buổi tối.
Cảnh sát kh8ông ăn không ngủ kiểm soát tất cả các chốt giao thông, nhưng có canh phòng cẩn mật như thế, thì vẫn có bất ngờ xảy ra. Dườn3g như lúc nào hung thủ cũng có thể bắt nạn nhân đi ngay trước mắt cảnh sát, vừa huênh hoang vừa ngông cuồng.
Hôm nay cô đến đây, người thân của cô có đồng ý không?
Tôi không có người thân.
Ông châm một điếu thuốc rồi mới chậm rãi lên tiếng,
Lâu lắm không gặp, cô đã lớn thế này rồi.
Giản Thù ngồi xuống đối diện ông ta, rũ mắt.
Ngày G9iản Thù gặp nạn là vào cuối năm.
Sau khi chạy ra khỏi nhà, trên đường đi tìm cô, bố mẹ cô bị một tài xế xe tải say 6rượu đâm trúng, cả hai người tử vong tại chỗ.
Một cô bé mười lăm tuổi đáng ra nên được lớn lên trong hạnh phúc và tình yêu thương, nhưng trong cuộc sống của cô chỉ còn lại máu và sự chết chóc.
Đây là lý do vì sao mà dù Diệp Thường Lâm có phải chịu áp lực lớn đến như thế nào cũng không muốn cuốn cô vào vụ án này. Vì nó không chỉ khiến cô nhớ lại những chuyện đáng sợ đau khổ đã qua, mà còn lúc nào cũng nhắc cô lý do khiến bố mẹ cô qua đời.
Làm như vậy thật sự quá tàn nhẫn.
Diệp Thường Lâm im lặng một lát, biết lý do cô đến đây, liền vẫy tay bảo Mạnh Viễn đi ra ngoài, nói với Giản Thù:
Ngồi đi.
Đồn trưởng Diệp là đội trưởng đội cảnh sát hình sự phụ trách vụ án giết người liên hoàn năm ấy, đã đến bệnh viện thăm cô vài lần.
Cô nói:
Cảm ơn đồn trưởng Diệp.
Diệp Thường Lâm thở dài:
Cô có anh trai chứ.
Bàn tay đặt trên đầu gối của Giản Thù nắm chặt lại.
Giản Thù được cứu ra. Khi nằm trên giường bệnh, cô biết tin bố mẹ mình bị tai nạn qua đời. Lúc ấy cô cũng bình tĩnh như bây giờ, không hề có một chút cảm xúc nào, đáy mắt trống rỗng.
Cô không chỉ là người may mắn sống sót, mà còn là người bị hại nữa. Mặc dù cô còn sống, nhưng trên lưng cô lại cõng tính mạng của bố mẹ cô.
Diệp Thường Lâm cười nói:
Cảm ơn cái gì, tôi chỉ làm đúng bổn phận của mình thôi.
Nếu không có anh thì cuộc sống hiện tại của tôi sẽ không được yên ổn như bây giờ. Tôi biết anh phải chịu áp lực rất lớn vì chuyện này, nhưng có một số việc mà tôi nên đối diện.
Nếu họ có thể bắt hung thủ sớm hơn, Giản Thù sẽ không bị hung thủ bắt5 đi khi ở cách nhà chỉ có một con phố, bố mẹ cô cũng sẽ không bị xe đâm chết vì đi tìm cô.
Cuối cùng, vụ án giết người liên hoàn đã khép lại với một cái giá đau đớn.
Năm năm trước anh trai cô đã liên lạc với tôi, cậu ấy vẫn luôn theo sát vụ án, hi vọng có thể giúp cô thoát ra được khỏi quá khứ. Nhờ có cậu ấy khống chế báo chí truyền thông, nếu không thì chuyện lần này cũng không giữ được đến bây giờ mới lộ đâu.
Diệp Thường Lâm lại nói,
Bất kể cô có quyết định gì thì tôi cũng đều hi vọng cô có thể bàn bạc với anh cô trước.
…
Sau khi Diệp Thường Lâm đi ra, trong phòng làm việc chỉ còn lại Giản Thù.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.