• 453

Chương 150: Chẳng phải cô đã chết rồi sao?


Cô nhìn thấy xa xa có một sát thủ vừa định ra tay với một quân nhân bên quân đội thì một vệ sĩ bất thình lình đi tới tóm lấy cổ tay của hắn.

Khi đối phương phản ứng lại, lập tức muốn phản kháng, vệ sĩ kia liền cấp tốc rút con dao trong tay áo của tên sát thủ ra, chạm vào tai hắn, nhanh chóng rút chiếc tai nghe không dây màu da trong tai hắn ra.

Quân nhân quân đội tưởng rằng mình đã chết chắc.

Nhưng một giây sau, người của đội vệ sinhà họ Bùi đột nhiên xuất hiện ứng cứu.

Vệ sĩ kia giao tên sát thủ cho bên quân đội, rồi giơ ngón tay cái lộn ngược với những chiến sĩ quân đội, sau đó quay người rời đi.

Trong một góc ở tầng hai của trung tâm thương mại, một người đàn ông tuấn tú, dáng người cao lớn mặc bộ trang phục của nhân viên bán hàng, nhìn xuống từ bên trong cửa sổ thủy tinh.

Hắn chiếm vị trí tốt nhất nên nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng bên ngoài trung tâm thương mại.

Một bên tai hắn đeo tai nghe màu da, nếu không nhìn kỹ thì hoàn toàn không biết đó là một chiếc bộ đàm mini.

Nhìn số lượng các chiến sĩ bên quân đội giảm dần, khóe miệng hắn nhếch lên độ cong giễu cợt, sau đó dựa vào tường, cong ngón tay khẽ vuốt tóc bên thái dương.

Chậc chậc, không có đội của Từ Xa, chẳng qua chỉ là đám người mất đoàn kết.

Hiện giờ...

bọn họ chỉ có thể luống cuống tay chân nhìn đồng đội của mình giảm dần.

Dần dần, ngay cả sự phán đoán cơ bản cũng mất, người nào người nấy đều trông gà hóa cuốc.

Lúc này, bọn họ sẽ trở thành thịt cá nằm trên thớt, mặc cho người ta chém giết.

Hắn thích thú nhìn về phía đầu đường xa xa.

Còn hơn mười phút nữa là Tần Hàng sẽ tới ngã tư đó.

Đến lúc ấy, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng thì cơ thể của Tần Hàng sẽ biến thành những lỗ máu.

Và hắn sẽ có thể nhận được tiền thù lao của người thuê hắn.

Lại một phút nữa trôi qua, hắn nghĩ rằng người của quân đội vẫn sẽ tiếp tục giảm bớt, nhưng khi ánh mắt hắn quét về phía quảng trường, đôi con ngươi liền co lại.

Mấy tên đồng bọn mới vừa rồi vẫn còn ở trong tầm mắt hắn, đột nhiên không còn thấy bóng dáng đâu.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hắn nhíu mày, cong ngón giữa, khẽ ẩn vào bộ đàm trong tai.


A Mộc...
Hắn vừa dứt lời, trong bộ đàm bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu đau đớn và một loạt tạp âm chói tai.

Âm thanh chói tại đó khiến hắn lấy tai nghe ra xa một chút, sau đó mới nhét lại tai nghe vào tại lần nữa.


A Mộc, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bấy giờ, người đàn ông tên A Mộc đang bị Phó Thiên Thiên giẫm một chân lên lưng, nằm bò trên mặt đất không hề nhúc nhích, đã hôn mê sau bồn hoa ở quảng trường.

Một vệ sĩ đi qua, nhìn người đàn ông đã bị Phó Thiên Thiên đánh gãy hai cái răng và đang bị cô giẫm lên, không nỡ nhìn thẳng lại quay đầu đi chỗ khác, giả vờ không nhìn thấy mà rời đi luôn.

Còn Phó Thiên Thiên cầm chiếc bộ đàm mini trên tay.


Đội trưởng Dạ Xoa, đã lâu không gặp.
Một giọng nữ trong trẻo mà lạnh lùng phát ra từ trong bộ đàm mini.

Một cảm giác lạnh buốt khiến người ta lạnh thấu xương đột nhiên từ gan bàn chân của Dạ Xoa lan thẳng lên đỉnh đầu, khiến cả người hắn nổi gai ốc.

Cảm giác quen thuộc này là...


Tử Xa?


Giọng nói lạnh lùng của Phó Thiên lại truyền tới lần nữa:
Rất vui khi anh vẫn còn nhớ rõ tên tôi.
Cả người Dạ Xoa sợ hãi khẽ run lên.


Chẳng phải cô đã chết rồi sao?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.