• 453

Chương 408: Giấu tài


Phó Tâm Sênh:
Được.


Hai người cùng bước lên võ đài, mọi người phía dưới thích thú đứng xem.

Thành viên kia hồi hộp nhìn Phó Tâm Sênh:
À, à, tôi sẽ chỉ dùng 30% sức lực, nhưng quyền cước không có mắt, lát nữa cậu cẩn thận nhé.
Phó Tâm Sênh cảm thấy buồn cười trước lời nhắc nhở, cô ung dung nhìn anh ta:
Không sao, anh cứ dùng hết sức đi.

Nhưng cho dù anh có dốc toàn lực thì cũng không phải là đối thủ của tôi.
Người đó nhíu mày.

Sau đó, tiếng hô hiệu lệnh của Phó Thiên Thiên vừa dứt, anh ta lập tức vung nắm đấm tấn công Phó Tâm Sênh.

Phó Tâm Sênh vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn anh ta đến gần mình.

Khoảnh khắc hai người gần kề, Phó Tâm Sênh đột nhiên tung nắm đấm đánh trúng bụng anh ta.

Cùng với tiếng vật nặng rơi xuống, thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi lập tức va vào hàng rào bằng dây thừng bên rìa võ đài, rồi ngã xuống sàn mất mấy giây vẫn không bò dậy được.

Thấy cảnh này, các thành viên khác vô cùng kinh ngạc, trong ánh mắt còn có vẻ không dám tin.

Bọn họ không ngờ quyền cước của Phó Tâm Sênh lại giỏi như vậy.

Vừa rồi cậu ấy chỉ dùng một cú đấm đã...

hạ gục anh ta.

Lúc này, ánh mắt của các thành viên của đội vệ sĩ đã thay đổi khi nhìn Phó Tâm Sênh.

Thành viên bị đánh bại thảm hại đi xuống võ đài.

Thêm nhiều thành viên khác nóng lòng muốn đầu với Phó Tâm Sênh.

Sau đó, Phó Tâm Sênh lần lượt so tài với từng người trong bọn họ theo thứ tự trước sau.

Có lẽ bởi vì đã lâu không vận động nên sau khi so tài với mọi người, cơ thể Phó Tâm Sênh càng linh hoạt hơn, cả người cũng càng lúc càng phấn chấn.

Toàn bộ những thành viên kia đều bị Phó Tâm Sênh đánh bại từng người một.

Tuy nhiên, Phó Tâm Sênh vẫn luôn làm theo lời Phó Thiên Thiên là đều không dùng hết sức mỗi lần ra tay, để những thành viên đó cảm thấy đau, nhưng không để bọn họ bị thương đến xương cốt.

Kết quả nằm ngoài dự đoán khiến các thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi càng lúc càng hào hứng, từng người thay phiên nhau lên võ đài.

Mặc dù mới đầu, Phó Tầm Sênh càng đấu càng hăng, nhưng sau khi so tài được một thời gian thì đã bắt đầu thấm mệt.

Cuối cùng, Phó Thiên Thiên chỉ chọn vài thành viên có thực lực khác nhau để thi đấu với Phó Tâm Sênh, sau đó kết thúc cuộc so tài.

Sau khi trận đấu kết thúc, các thành viên của đội vệ sĩ đã nhìn Phó Tâm Sênh với con mắt khác.

Bọn họ vốn dĩ chỉ cho rằng cô chỉ là một nhân viên làm việc vặt bình thường, nhưng không ngờ kỹ năng của cô lại tốt đến vậy, còn đánh bại tất cả bọn họ.

Đây không phải là điều mà một người bình thường có thể làm được.

Hóa ra, những người bình thường xung quanh bọn họ đều là những người giấu tài.

Kể từ đó, các thành viên của đội vệ sĩ lễ phép với chú quét dọn sân huấn luyện và thím đầu bếp hơn trước rất nhiều.

Một người làm công việc vặt mà còn tài giỏi như thế này, nói không chừng chủ quét dọn sân huấn luyện và thím đầu bếp cũng là cao nhân cõi khác đến chỗ của bọn họ để lịch kiếp.

Chập tối, Bùi Diệp đến đội vệ sĩ để đón Phó Thiên Thiên.

Cô thu dọn một chút rồi đến phòng thay đồ đổi sang bộ quần áo ban đầu của mình rồi đi.

Sau khi cô rời đi, Phó Tâm Sênh cũng nhận được điện thoại của Triệu Niên.

Một tháng trước, Bùi Diệp đã giúp Du Khả Tâm tạo ra một vụ tai nạn khiến cô bất ngờ thiệt mạng, vì vậy tổ chức đã không đuổi giết cô nữa.

Nay chuyện đã trôi qua được một tháng và Du Khả Tâm cũng đã thay đổi danh tính, vẻ ngoài và vân tay.

Cho nên bây giờ Phó Tâm Sênh và Triệu Niên gần như gặp nhau mỗi ngày, thậm chí còn gặp gỡ một cách táo bạo hơn trước rất nhiều, dám cùng nhau đi dạo phố.

Nhận được điện thoại của Triệu Niên, Phó Tâm Sênh không kịp đi thay quần áo đã sẵn sàng ra khỏi cửa.

Trước khi đi, cô chào tạm biệt các thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi.

Thái độ của bọn họ đối với cô cũng vô cùng khách khí.

Sau khi ra khỏi sân huấn luyện, Phó Tấm Sênh liền lên xe của Triệu Niên.

Trước khi cô ra ngoài, Triệu Niên thoáng ngạc nhiên trước thái độ của các thành viên trong đội vệ sĩ nhà họ Bùi đối với cô.


Này, sao bọn họ đột nhiên lại kính trọng em như vậy?
Anh ta ngạc nhiên hỏi.

Phó Tâm Sênh mỉm cười:
Hôm nay em đã đánh với bọn họ một trận.
Triệu Niên lập tức gật đầu hiểu ý:
Thảo nào.
Nói rồi anh ta khởi động xe.

Khi chiếc xe chạy qua trước cửa sân huấn luyện, Phó Tâm Sênh tiện tay tháo bỏ tóc giả của nam giới trên đầu mình ra, để lộ mái tóc dài bên dưới.

Triệu Niên nhìn động tác của cô với vẻ cưng chiều:
Tâm Sênh, tối nay em muốn đi ăn ở đâu?
Phó Tâm Sênh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, hai mắt bỗng nhiên lóe sáng:
Triệu Niên, tối nay chúng ta đi cắm trại đi.

Được! Nói đến cắm trại, anh có một nơi rất tuyệt.

Bây giờ anh sẽ đưa em đến đó.


Phó Tâm Sênh hớn hở gật đầu:
Vâng, vâng, vâng!
Xe chạy thêm một đoạn nữa, Triệu Niên trở nên nghiêm túc, nói:
Tâm Sênh, chuyện anh nói với em lúc trước, em đã nói với mợ chủ chưa?
Nhắc đến chủ đề này, Phó Tâm Sênh hơi run.

Cô né tránh ánh mắt của anh ta.


À, thật ra thì, Triệu Niên, em cảm thấy cuộc sống hiện tại của chúng ta rất tốt.

Công việc của anh bây giờ rất ổn, tiền lương rất cao.

Tiền lương của em ở đội vệ sĩ nhà họ Bùi cũng không thấp.

Cuộc sống của hai ta tốt hơn mức sống của người bình thường rất nhiều.

Chúng ta không cần phải theo đuổi cuộc sống tốt hơn.

Như thế này đã thật sự rất tốt rồi.
Triệu Niên trìu mến thoáng nhìn sang Phó Tâm Sênh, sau đó lại quay đầu nhìn phía trước, tiếp tục lái xe
Anh biết, nhưng Tâm Sênh à, anh muốn cho em cuộc sống tốt hơn, để em không cần phải ăn nhờ ở đậu người khác như vậy nữa, để em được sống cuộc sống của bà chủ giàu có.

Vừa hay bây giờ anh có một cách, chỉ là còn thiếu một khoản tiền.

Chỉ cần sau này anh thắng, anh nhất định sẽ trả lại khoản tiền đó cho mợ chủ.


Phó Tâm Sênh lộ rõ vẻ mặt khó xử.


Nhưng mà số tiền anh cần cũng không phải là nhỏ.

Làm sao em nói với chị Thiên Thiên được?
Triệu Niên thuyết phục:
Chẳng phải em từng nói với anh rằng cô ấy đã nói cho em biết nguyên nhân hồi đó em bị lừa bán là do cô ấy sao? Bởi vì cô ấy áy náy với em, nên...

cô ấy chắc chắn sẽ cho em.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.