• 360

Chương 505: Tôi đã có người đàn ông của mình


Thấy Phó Thiên Thiên đã sẵn sàng, ông chủ Bạch lại tung hai cú đấm rất mạnh tấn công cô lần nữa.

Cô lại linh hoạt né được.
Nếu không, sau khi đấu xong, tôi cũng để ông đạp một phát vào áo của tôi nhé!
Ông chủ Bạch nhìn cô với vẻ mặt dữ tợn:
Tôi muốn cô ở lại giặt quần áo cho tôi cả đời!

Nói đoạn, ông ta cấp tốc xông về phía cô, chỉ để lại dư ảnh trong mắt mọi người.
Thấy vậy, sắc mặt Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai đều thay đổi.
Bọn họ muốn hô dừng cuộc đấu nhưng trước khi thi đấu, bọn họ cũng không nói là không được dùng vũ khí.
Cú đấm này khiến vai cô đau nhói.
Ban nãy cô đã nhanh chóng né người, chứ nếu bị ông ta đánh chính diện, sợ rằng các cơ quan nội tạng của cô đã bị thương nặng.

Các chủ Quý à, nếu cô nhận thua bây giờ vẫn còn kịp đấy.
Ông ta nhìn thân hình nóng bỏng lại mềm dẻo và cực kỳ mạnh mẽ của cô với ánh mắt tham lam:
Có điều, nếu cô nhận thua thì chỉ cần...
ngủ với tôi một đêm.

Tiếp đến lại đá vào ngực ông ta, làm ông ta bất ngờ lùi về sau vài bước.
Lúc này, trên đôi giày da màu trắng, quần tây màu trắng và áo sơ mi trắng của ông ta đều in đầy dấu giày.
Lúc đó, trên người ông ta không có vũ khí, họ cho rằng ông ta và Phó Thiên Thiên chỉ đấu với nhau bằng tay không.
Không ngờ ông ta lại giấu dao găm ở cổ tay, bây giờ mới lấy ra.
Chợ đen vốn dĩ không phải là nơi nói lý lẽ, nếu bây giờ cô nói với ông ta là không được dùng dao găm thì sẽ không thích hợp.
Lúc lấy con dao găm ra, ông chủ Bạch nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ châm chọc.
Sau hơn hai mươi hiệp, cô nhắm chuẩn cơ hội, đá một phát thật mạnh vào sườn bụng bên phải của ông chủ Bạch, buộc ông ta phải lùi lại hai bước.
Nhìn dấu giày in trên áo sau cú đá của Phó Thiên Thiên, sắc mặt ông ta hơi sa sầm.
Phó Thiên Thiên cau mày nhìn con dao găm trong tay ông ta.
Ông ta vậy mà lại muốn dùng dao găm.
Ông ta đã nóng lòng muốn đè cơ thể đó dưới người mình.
Trước khi Phó Thiên Thiên lên tiếng, Bùi Diệp ở bên kia màn hình camera giám sát sòng bạc chợt lộ ra nét mặt lạnh lùng và luồng sát khí nồng đậm.
Lúc này, Phó Thiên Thiên còn cố tình nói:
Tôi lại giúp ông in dấu giày cho cân xứng nhé!
Ngạo mạn! Quá ngạo mạn! Ông ta xoay cổ tay một cái, trên tay ông ta đột nhiên xuất hiện một con dao găm.
Dưới ánh đèn, con dao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Thế mà Phó Thiên Thiên lại để lại một dấu giày trên chiếc áo ông ta đang mặc.
Dấu giày đó đã chọc giận ông ta.
Ông chủ Bạch là một người cuồng sạch sẽ, còn rất hay mặc đồ trắng.
Nếu có ai đó để lại dấu tay trên quần áo ông ta, ông ta sẽ chặt đứt ngón tay của người đó.
Trong một lần tấn công gần của ông ta, cô vốn định đón đòn đánh của ông ta bèn xoay người, tóm chặt lấy cánh tay của ông ta, đồng thời đạp lên đôi giày da trắng của ông ta, chân kia thì đá vào bắp chân ông ta.
Sau đó cô nhanh chóng bật lên, tung mạnh mũi chân vào căm ông ta.
Nếu ông chủ Bạch sử dụng vũ khí để tiếp tục chiến đấu với Phó Thiên Thiên, cô sẽ bị thiệt nhiều.
Nếu cô tiếp tục đấu với ông ta, e là sẽ mất mạng.
Dĩ nhiên là cô cũng nhìn thấy dấu giày của mình.
Cô nhíu mày khi thấy ông ta nhìn trân trân vào dấu giày đó.
Cả hai đều có tốc độ tấn công nhanh và mạnh.
Những người đứng xem gần như không nhìn thấy được họ đã ra tay như thế nào.
Ông ta rất ghét trên người có vết bẩn, chưa kể còn là vết bẩn lớn như này.
Những người có mặt tại đây đều cực kỳ ngạc nhiên.
Cô bi8ết rõ, hiện giờ nếu cô cứ lấy cứng chọi cứng, thể lực của cô bây giờ chưa đạt đến đỉnh điểm, sẽ không thể đối đầu với ông ta.
Tuy ông t3a rất khỏe, thực lực cũng rất mạnh, nhưng tốc độ của ông ta lại chậm hơn côi một chút.
Mượn lực của cú đá vào ngực ông ta, Phó Thiên Thiên bắn người ra xa hai mét.
Ông chủ Bạch cúi đầu nhìn dấu giày trên quần áo và giày của mình mà tức đến độ bốc khói trên đầu.
Phó Thiên Thiên không dám lơ là, lập tức tập trung nhìn động tác của ông chủ Bạch.
Cô bỗng nhếch khóe miệng.
Mặc dù khuôn mặt của cô không ưa nhìn cho lắm, nhưng cô lại có một thân hình khiến người ta xịt máu mũi.
Hơn nữa, kỹ năng của cô đủ để đọ với ông ta, toàn thân cô toát ra sức cuốn hút chết người.
Dù chỉ là một chút thôi, cô cũng đã phải dựa vào9 sức lực không yếu kém của bản thân né tránh đòn tấn công của ông ta bằng những mánh tinh quái, đồng thời đánh lén ông ta nhân lúc ông ta chưa 6kịp thu tay lại.
Cứ thế, sau khi hai người đánh hơn mười hiệp, Phó Thiên Thiên vốn có thực lực yếu hơn lại chiếm được ưu thế trong lúc 5giao đấu.
Giặt quần áo hả? Không thích! Đòn tấn công của ông ta nhanh hơn khi nãy khiến Phó Thiên Thiên có phần không chống đỡ được, nhất thời trở nên hơi mất sức.
Trong một lần lùi lại phía sau, cô chẳng may bị trúng một đẩm của ông ta vào bả vai.
Cô từng gặp một người cuồng sạch sẽ khác, trên người chỉ dính chút vết bẩn thôi cũng đã như thể lấy đi tính mạng của anh ta rồi.
Cô vô thức nói:
À, dấu giày đó không phải tôi cố ý.
Ha ha, ông ta dám nẫng tay trên của anh! Vậy thì...

đừng trách anh không khách sáo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.