• 360

Chương 506: Tôi thua!


Da dẻ của người phụ nữ này thật đẹp, ông ta thật sự càng muốn có được cô.

Ông chủ Bạch vung con dao găm trong tay, tiếp tục 8áp sát Phó Thiên Thiên với ý định cắt qua bả vai cô.
Chết tiệt, sao ánh đèn đó lại đột nhiên chiếu vào mắt ông ta, làm ông ta lại bị trúng đòn của Phó Thiên Thiên? Vì phải chịu sự nhục nhã vô cùng to lớn này, lát nữa ông ta nhất định phải lột da người đã điều khiển đèn.
Ông ta đảo lưỡi một vòng trong khoang miệng rồi nhổ ra một một bãi nước bọt có lẫn máu tanh.
Phát hiện ra điều đó, Phó Thiên Thiên nắm chắc cơ hội, cấp tốc lao lên khi ông ta đang khựng l6ại, tóm lấy cánh tay của ông ta.
Lúc ông ta muốn đánh trả, cô bấm vào huyệt giữa cổ tay và giẫm vào mu bàn chân ông ta, sau5 đó nhanh chóng tung người lên.
Không ngờ ông chủ của bọn họ lại thua.
Điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Lúc này, chỉ cần con dao của cô cứa nhẹ một cái là có thể cắt đứt cổ họng và động mạch cố của ông ta, giết chết ông ta.
Một lát sau, Phó Thiên Thiên dửng dưng nói:
Ông chủ Bạch, ông thua rồi!
Ông ta thoáng nhìn về hướng ánh đèn đã trở lại bình thường, sắc mặt bỗng trở nên u ám.
Cô nhanh chóng quật ông ta ngã xuống đất rồi giẫm lên ngực ông ta, nguy hiểm hơn là con dao găm trong tay cô dí vào cổ ông ta.
Ông chủ Bạch đã không thể phản kháng.
Nhìn những dấu giày chi chít trên quần áo mình, sắc mặt ông ta vô cùng khó coi.

Ông chủ Bạch, đánh cược thua thì phải chịu.
Lần này khi đá vào căm ông ta, cô đã đá mạnh hơn mấy phần.
Khi cô mượn lực lùi lại hai mét, thấy ông ta đang che mắt và nhanh chóng lùi về phía sau hai bước, cô hài lòng nói:
Cân xứng rồi!
Ông chủ Bạch nhìn xuống, thấy từ chân lên đến ngực trái của mình quả nhiên lại thêm một hàng dấu giày, đối xứng với toàn bộ dấu giày ở bên phải.
Ngón đòn của cô rất tinh quái, thoáng cái đã ép lụi ông ta.
Cả hai đều có vũ khí trong tay, cuộc đấu giữa hai người họ bỗng chốc trở nên ngang tài ngang sức, cũng trở nên gay cấn hơn.
Mặc dù cô đã né tránh kịp thời nhưng vẫn bị ám khí rạch một đường ở bắp chân.
Ông ta càng nhân cơ hội, nhanh chóng cầm dao găm đâm vào ngực cô.
Người phụ nữ này...
thể mà dám để lại hai hàng dấu giày trên người ông ta! Ông ta ngẩng đầu liếc nhìn về hướng ánh đèn vừa nãy đã rọi vào mắt mình.
Bất chợt, ánh đèn ở góc tường đột nhiên hướng lên trời rồi bắn thẳng vào hai mắt ông chủ Bạch.
Không những vậy, ánh sáng đó còn đột ngột tăng mạnh khi chiếu vào mắt ông ta.
Cô đá vào bắp chân và bụng ông ta, buộc ông ta phải tránh ra.
Ông chủ Bạch vừa định đánh trả thì ánh đèn lại rọi vào mắt ông ta như hình với bóng, khiến ông ta hoàn toàn không nhìn thấy rõ Phó Thiên Thiên đang ở đâu.
Nếu ông ta không nhận thua, e là cô sẽ dứt khoát cắt đứt động mạch cổ của ông ta.
Nhìn thấy sự lạnh lùng trong mắt cô, ông ta thầm giật thót.
Phó Thiên Thiên nhấc chân khỏi ngực ông ta rồi đứng dậy, cất dao đi.
Lúc cất dao, cô nhìn về hướng luồng ánh sáng đã rọi vào mắt ông ta ban nãy.
Đây là do vừa rồi khi Phó Thiên Thiên đá trúng cằm ông ta đã làm vỡ mô mềm bên trong khoang miệng.
Vì bị làm nhục như vậy nên ông chủ Bạch tức giận ra mặt.
Vũ khí bằng kim loại va vào nhau trong không khí phát ra âm thanh giòn giã.
Ông chủ Bạch vốn tưởng mình đã nắm chắc phần thắng, nhưng vì sự xuất hiện bất ngờ của con dao găm trên tay Phó Thiên Thiên mà tình thể bị đảo ngược ngay lập tức.
Tầm nhìn của ông ta trở nên mờ mịt, ngay cả lực tay cũng giảm bớt vài phần.
Phó Thiên Thiên chớp lấy thời cơ, nhanh chóng phản đòn.
Cuối cùng, cô đưa mắt nhìn về phía camera, sau đó lại nhìn ông chủ Bạch.
Ông ta đã đứng dậy và có thêm một dấu giày trên ngực áo.
Phó Thiên Thiên trầy trật cầm con dao găm của mình, cản con dao của ông ta.
Ông ta thừa thể ấn mạnh xuống.
Do bắp chân bị tấn công nên cô phân tâm vì né tránh ám khí.
Ông chủ Bạch bắt được sơ hở này, lập tức buộc cô không thể tránh nhát dao của ông ta nữa.
Phó Thiên Thiên tránh được đòn tấn công của ông ta một cách đầy nguy hiểm.
Sau nhiều hiệp liên tiếp, khi con dao trên tay ông ta suýt nữa đâm trúng xương bả vai của cô, trong tay cô đột nhiên xuất hiện một con dao găm, tức thì chặn con dao của ông ta lại.
Đúng lúc này, một luồng ánh đèn điện phía trên khoảng đất trống bỗng h3ắt nghiêng, chiếu xiên vào mắt ông ta.
Bị ánh sáng mạnh đột ngột chiếu vào mắt, ông ta liền cau mày,mắt trở nên mờ đi, ngay9 cả động tác cũng chững lại.
Ông thua rồi, cho nên...
mong ông giữ lời.

Nếu không phải tại ánh đèn vừa nãy thì Phó Thiên Thiên đã không dễ dàng quật ngã ông ta như vậy.
Đối mặt với con dao găm đáng kể vào cổ mình một cách không hề thương tiếc.
Ông ta liếc nhìn cô.

Cô trở lại chỗ khi nãy đợi tôi một lát.
Sau vài đòn, có thứ gì đó thình lình được bắn ra từ góc tối.
Phó Thiên Thiên đang tập trung đánh với ông chủ Bạch nên đã để cho thứ ám khí đó thừa cơ.
Bởi lẽ đây không chỉ là lần thua đầu tiên của ông ta, mà còn là thua dưới tay một người phụ nữ.
Ông chủ Bạch đã nhận thua.
Sau vài giây, ông ta nói:
Tôi thua!
Ông ta vừa nói hết câu, cả hiện trường lập tức xôn xao.
Những người ở chợ đen thấy ông chủ của mình nhận thua, ai cũng lộ vẻ không thể tin được.
Trong tình thế bị áp chế, cô phải chịu sự dồn ép từ ông ta.
Cô đã sắp không cần được được con dao găm của mình, mũi dao của ông ta đã sắp đâm vào tim cô đến nơi.
Ông ta cầm dao găm, lại nhanh chóng tiếp tục tấn công cô.
Lần này ông ta không nương tay nữa mà tấn công thẳng vào chỗ yếu nhất trên cơ thể cô là cổ họng.
Tôi đi thay quần áo rồi tới.



Được.


Sau khi thay xong quần áo và giày, ông chủ Bạch mới đến gặp Phó Thiên Thiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.