• 360

Chương 511: Tiểu biệt thắng tân hôn


Khó khăn lắm anh mới đợi được hơn hai tháng, cuối cùng cũng gặp được cô vợ trẻ mà mình mong nhớ.

Hai người họ lâu ngày mới gặ8p lại, có thể nào cũng phải ôm hôn nhau một cái.
Mọi người đều nói là tiểu biệt thắng tân hôn.
Tăng Nguyệt Nguyệt vội nói:
Tổng giám đốc Bùi, hay là anh bảo người của anh đến đón anh đi.
Bùi Diệp đáp:
Năm nay cậu ấy lên lớp năm, đang theo học tại trường tiểu học Vân Thành ở ngay cạnh trường Trung học số 1 Vân Thành.
Cậu ấy đã đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn trong bài thi sơ khảo tháng đầu tiên của học kỳ I đấy.
Các môn đều đạt điểm tuyệt đối! Phó Thiên Thiên khẽ nhướng mày.
Cô nàng oán thầm trong lòng: Để xem ai cao tay hơn, anh muốn sàm sỡ Thiên Thiên, tôi cứ không để anh được như ý đấy! Lúc ăn cơm gần xong, Bùi Diệp nói:
Ngày mai trường của Chân Dương sẽ tổ chức đại hội thể thao.

Bốn từ
đại hội thể thao
đã khiến Phó Thiên Thiên bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Trong lúc dùng bữa, Phó Thiên Thiên hỏi Bùi Diệp:
Phải rồi, hơn hai tháng nay Chân Dương đã đi học rồi đúng không?
Khi họ vừa mới dẫn Chân Dương trở về Vân Thành là vào đúng kỳ nghỉ hè.
Giờ đã là tháng mười, học sinh cấp nào cũng đã phải đến trường.
Thấy vẻ mặt Phó Thiên Thiên trở nên nặng nề, Bùi Diệp biết cô đang lo lắng điều gì.
Anh bên an ủi cô:
Em yên tâm, anh sẽ bố trí 70% thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi xung quanh sân thi đấu, không để cậu ấy gặp chuyện gì đâu.

Nếu Phó Thiên Thiên đến nhà họ Bùi thì đó chẳng phải là thỏ non vào hang sói, sẽ bị con sói đuôi to Bùi Diệp ăn sạch sành sanh hay sao? Chuông báo động trong đầu Tăng Nguyệt Nguyệt liền reo vang.

À, nếu Thiên Thiên đã ra ngoài thì việc đầu tiên phải làm chắc chắn là về nhà họ Phó thăm ông cụ Phó nhỉ? Thiên Thiên là cô cháu gái mà ông yêu thương nhất.
Hơn nữa, Bùi Diệp muốn ăn cơm cùng Thiên Thiên, đồ ăn chắc chắn sẽ rất ngon.
Chỉ cần lúc ăn cơm, mình dồn hết sự chú ý vào món ăn thì ai còn bận tâm đến anh ta nữa.
Anh đàn ông đàn ang, đi theo chúng tôi về nhà tôi thì không hay đâu.

Bùi Diệp:
...
Anh dám chắc rằng nếu bây giờ moi tim Tăng Nguyệt Nguyệt ra, bên trong chắc chắn sẽ đen thùi lùi.
Nhà họ Bùi là nơi nào? Đó chính là địa bàn của Bùi Diệp.
Anh ta chẳng khác gì một con sói, vẫn luôn thèm khát Phó Thiên Thiên.
Đầu ra cái lý không về gặp ông cụ Phó mà chạy thẳng đến nhà họ Bùi?
Bùi Diệp lạnh lùng trợn mắt với cô nàng.
Cô gái này luôn làm đủ mọi cách để phá hoại tình cảm vợ chồng anh.
Vả lại, chiều này tôi đã gọi điện cho ông nội và nói rằng buổi tối ăn cơm xong, tôi sẽ về nhà.
Cô đã nói như thế, anh cũng không thể nói gì nữa.
Tăng Nguyệt Nguyệt chớp chớp mắt vô tội, làm mặt quỷ với anh.
Bùi Diệp dụ dỗ cô:
Cậu ấy cứ luôn miệng đòi gặp em.
Tối nay em có muốn đến nhà họ Bùi thăm cậu ấy không? Nếu biết em đã ra khỏi quân khu, cậu ấy nhất định cũng sẽ rất vui.
Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức nghe ra được là Bùi Diệp đang cố ý dụ dỗ Phó Thiên Thiên.
Xem ra Chân Dương học hành rất tốt.

Vậy thì tốt rồi.

Lát nữa ăn cơm xong Thiên Thiên còn phải đưa tôi về nhà.
Hơn nữa, đưa tôi về cậu ấy cũng không thể đến cửa mà không vào nhà tôi chào hỏi mọi người.
Cùng lắm mình chỉ bị anh ta trừng mà thôi chứ chẳng mất miếng thịt nào.
Còn nếu bị ba trừng, không chừng mình sẽ bị phạt ra trò.
Người gì mà hết lần này đến lần khác phá hỏng cơ hội được ở riêng với Phó Thiên Thiên của anh.
Bùi Diệp dữ tợn trừng mắt với Tăng Nguyệt Nguyệt, cô nàng nhìn đi chỗ khác, hoàn toàn không nhìn vào mắt anh.
Bây giờ vợ chồng anh muốn cùng nhau ăn bữa cơm mà cô ta cũng muốn làm
bóng đèn
.
Thậm chí anh muốn dẫn vợ mình về nhà, cô ta cũng muốn cản trở.
Bùi Diệp đã coi Tăng Nguyệt Nguyệt là nguyên nhân gây khó khăn lớn nhất giữa hai vợ chồng anh.
Lúc này, Phó Thiên Thiên gật đầu đáp:
Đúng vậy, tôi phải về nhà họ Phó trước.
Lúc này, cô ấy không muốn về nhà mà muốn bám dính lấy cô cũng không có gì đáng trách.
Huống hồ cô ấy cũng không phải là người cứ thích ai là nhất định phải bám lấy người đó.
Vẫn còn Phó Thiên Thiên làm chỗ dựa cho 5mình.
Dù Bùi Diệp có bất mãn với mình thì cũng không thể làm gì, càng không có khả năng đuối mình đi.
Lúc ra khỏi Tập đoàn Bùi thị, Bùi Diệp không để Sở Hành đưa mình đi mà ngồi xe của Phó Thiên Thiên đến đấy.
Nghĩa ra cách này là vì anh muốn ở bên cạnh cô.
Trong lúc những người tham gia đại hội thể thao đến sân thi đấu, thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi sẽ không thể theo sát Chân Dương để bảo vệ cậu nữa.
Cậu sẽ phải đối mặt với tình trạng không có sự bảo vệ, nếu có người muốn ra tay với cậu vào thời điểm đó thì quả là quá đơn giản.

Đại hội thể thao sao? Chân Dương có tham gia môn nào không?

Có.
Cậu ấy đã đăng ký tham gia chạy tám trăm mét.
Tám trăm mét là phải chạy hai vòng sân thể dục của trường.
Tăng Nguyệt Nguyệt chớp chớp mắt nhìn đi nơi khác, không nhìn vào mắt an6h.
Mặc dù ánh mắt của Bùi Diệp đáng sợ nhưng ánh mắt của ba mới kinh khủng.
Đến lúc ăn cơm, Tăng Nguyệt Nguyệt 9ngồi đối diện anh.
Anh xị mặt liếc cô nàng.
Giờ thì hay rồi, đôi mắt của cô nàng kia như bóng đèn hàng chục triệu Watt 3sáng rực bên cạnh anh và Phó Thiên Thiên.
Anh thậm chí còn không thể lại gần cô.
Tất nhiên Phó Thiên Thiên ngồi giữa hai người cũng cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ, nhưng cô không nghĩ quá nhiều.
Tăng Nguyệt Nguyệt bị cô đưa vào doanh trại quân đội.
Lần này không phải là do cô phá rối mà là Phó Thiên Thiên nói rằng muốn về thăm ông cụ Phó, anh ta không thể bắt cóc Thiên Thiên về nhà mình nữa, nhỉ? Bùi Diệp cười nói:
Dĩ nhiên là thăm ông nội quan trọng hơn rồi.
Anh về cùng em.


Không được!
Phó Thiên Thiên kiên quyết gạt bỏ:
Đội vệ sĩ nhà họ Bùi còn có nhiệm vụ bảo vệ anh và những người khác trong nhà, đồng thời còn phải giữ gìn trật tự của Bùi Viện.

Nếu cử nhiều người đi bảo vệ Chân Dương như vậy, những nơi khác sẽ gặp nguy hiểm, hậu quả có thể sẽ còn nghiêm trọng hơn.

Lần này anh không cần phải điều động người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.