• 453

Chương 520: Cô không thấy anh nên nhớ anh sao?


Người đó cao khoảng một mét bảy, mặc quần áo rộng thùng thình nên những vị trí để phân biệt giới tính trong không rõ ràng, nhìn bề ngoài 8không nhận ra được rốt cuộc hắn là nam hay nữ.

Có lẽ phát hiện Phó Thiên Thiên đang nhìn mình, hắn xoay vành mũ về phía cô.
3
Cô còn chưa nhìn thấy mặt hắn thì bỗng có một bóng người đứng chắn trước mặt cô.


Em đang nhìn gì thế?
Một giọng nói quen t9huộc chợt rót vào tai cô.

Sao hai người lại đánh nhau? Đừng đánh nữa!
Anh ta vừa can vừa khuyên.
Sự gia nhập bất ngờ của Trịnh Tiên khiến cuộc chiến giữa họ đột ngột dừng lại.
Bị anh ta nắm cổ tay, Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời vung nắm đấm tấn công anh ta.
Khi cô lại nhìn vào sân thi đấu, Chân Dương đã an toàn chạy qua đây.
Mối nguy hiểm ở những vị trí khác cũng đã được loại bỏ.
Lúc Bùi Diệp đi tới bên cạnh cô, có hơn mười thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi theo sau anh.
Cô nhận ra là người nọ nhìn thấy Bùi Diệp và thành viên của đội vệ sĩ nên mới bất ngờ rút lui.
Mặc dù sự xuất hiện của anh khiến cô chưa nhìn thấy được mặt hắn, nhưng như thể cũng đúng lúc hóa giải mối nguy hiểm cho Chân Dương.
Thấy cô nhìn về một hướng, Bùi Diệp nhíu mày:
Em đang nhìn gì đấy?
.

Không có gì.
Cô thôi nhìn, khẽ cau mày khi nhìn anh:
Anh đến trường lâu rồi phải không? Sao trước đó tôi không nhìn thấy anh?
Bùi Diệp nhếch miệng cười, nụ cười mang theo một thoáng đắc ý:
Thiên Thiên không nhìn thấy anh nên nhớ anh à?
Cô nhíu mày.
Người này da mặt càng ngày càng dày.
Anh hỏi cô có nhớ anh không trước mặt nhiều người như vậy, tuy chỉ số EQ của cô thấp, nhưng cô vẫn biết là có một số lời riêng tư không thể nói ở chốn đông người.
Tôi đang lấy việc giúp người khác làm niềm vui đấy.


Dù sao tôi cũng sẽ không để cô đi quấy rầy họ.

Sao?
Tăng Nguyệt Nguyệt cười nhạt, nắm hai tay thành nắm đấm đầy nguy hiểm:
Ngô Danh, anh muốn đánh nhau với tôi hả?
Anh ta cũng đáp lại với giọng giễu cợt:
Cô tưởng tôi sợ cô chắc?
.
Hai người nhìn nhau như kẻ thù, có nguy cơ sắp bùng nổ cuộc chiến.
Thầy nắm đấm của họ đột nhiên đổi hướng tấn công mình, Trịnh Tiên lùi về phía sau một cách đầy nguy hiểm.
Con người ta ngứa mắt nhất với ai? Là những người vốn dĩ có thực lực kém hơn mình, bỗng trở nên giỏi hơn mình nhờ sự giúp đỡ của người mà mình ngưỡng mộ.
Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh chính là kiểu người như vậy.
Anh mỉm cười nhìn cô.
Tất nhiên, anh sẽ không nói cho cô biết anh mới quyết định tài trợ cho đại hội thể thao này vào ngày hôm qua.
Vì nguy hiểm đã được loại bỏ, tâm trạng của anh và cô cũng nhẹ nhõm phần nào.
Trịnh Tiên đứng cách đó không xa đã tinh mắt liếc thấy ngọn lửa giữa họ bèn vội vàng đi tới.
Trước khi anh ta chạy đến, hai người họ đã đưa tay chào nhau.
Anh ta chỉ kịp kéo hai người họ ra.
Tăng Nguyệt Nguyệt thấy hai người đứng cạnh nhau nên muốn đi đến chen vào đứng giữa.
Ngay khi cô nàng có hành động, Ngô Danh đã nhanh chóng chạy lên ngăn lại.

Ơ hay, anh cản tôi làm gì? Tránh ra!
Cô nàng bực bội trợn mắt với anh ta.
Khi cô chuẩn bị nhìn về phía người kia, hắn thoáng nhìn Bùi Diệp đang đứng trước mặt cô rồi vội lẫn và6o trong đám đông và nhanh chóng biến mất.
Vì cô đứng khá xa hắn và không có thành viên của đội vệ sinhà họ Bùi bên cạnh hắn, Ngô5 Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt cũng không ở gần đây, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn biến mất trong đám đông.
Thậm chí, cô còn chưa nhìn thấy rõ dáng vẻ của hắn thì hắn đã mất dạng.
Thấy cô im lặng, anh mỉm cười như tự hỏi tự trả lời:
Anh mới từ bên kia tới, vậy nên hai chúng ta không chạm mặt nhau.
Hóa ra là thế, chẳng trách cô không gặp được anh.
Phó Thiên Thiên
A
một tiếng:
Sao anh lại đến đây?
Bùi Diệp nói dối mà mặt không đỏ tim không run:
Đại hội thể thao của trường tiểu học Vân Thành lần này là do Tập đoàn Bùi thị bọn anh tài trợ.
Anh tiện đường đến xem thử.

Thì ra là vậy.

Ban đầu khi cô nàng và Trịnh Tiên gặp nhau, hai người ngang tài ngang sức, nhưng cô nàng biết thực lực của anh ta kém hơn mình.
Về phần Ngô Danh, anh ta vốn là cấp dưới của Phó Thiên Thiên.
Nhưng bây giờ cô chỉ bảo và huấn luyện cho thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi khiến Trịnh Tiên có thực lực ngang ngửa với anh ta, thậm chí còn hơn
anh ta về trình độ võ thuật.
Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt vốn là kẻ thù và sắp sửa đánh nhau, nhưng vừa nhìn thấy Trịnh Tiên, lửa giận của hai người liền chuyển sang anh ta.
Trịnh Tiên đáng thương vốn muốn can ngăn, kết quả bị hai người Ngô, Tăng tấn công cùng lúc, chỉ có thể lùi lại phòng thủ.
Không dễ gì để cô thích một người đàn ông.
Lâu ngày không gặp nhau, chắc chắn là cô rất muốn ở riêng với Bùi Diệp, nên đương nhiên là anh ta không muốn Tăng Nguyệt Nguyệt quấy rầy họ.

Gì mà rất vui vẻ? Trông Thiên Thiên rõ ràng là đang rất miễn cưỡng.

Cô không thấy đội trưởng của chúng ta và người đàn ông của cô ấy đang rất vui vẻ bên nhau sao? Với lại, hai người họ đã hơn hai tháng không gặp nhau.
Cô cứ đi đến phá đám như thế là không hay đâu.
Ngô Danh nhìn về phía Phó Thiên Thiên.
Trong nhận thức của anh ta, Phó Thiên Thiên là người đã bắt ép Bùi Diệp trở thành người đàn ông của mình.
Nếu chỉ đầu với riêng từng người thì hai người họ đều không phải là đối thủ của anh ta.

Nhưng hai người đồng thời tấn công, lại thêm trình độ võ thuật chênh lệch không rõ, hiển nhiên là anh ta ở phe yểu hơn.

Anh ta chỉ có thể chật vật phòng thủ và bị hai người họ tấn công rất nhiều lần.

Khi đôi bên ngừng giao chiến, Trịnh Tiên đã bị thương nhiều chỗ trên người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.