• 453

Chương 519: Tôi thấy anh chơi rất vui


Hắn thản nhiên phất tay:
Nếu cô đã tới thì thằng nhóc Chân Dương này giao cho cô đấy.

Nếu anh đã tới thì giúp cho trót đi.
Phó Thiên Thiên cau8 mày.


Chẳng phải tôi đã hộ tống cậu ta vào trong sân rồi sao?
Cô thản nhiên nói:
Anh Chung, nếu anh không giúp cho trót thì tôi sẽ nói3 với cảnh sát Vân Thành rằng người con riêng của nhà họ Chung là đội trưởng Dạ Xoa của tổ chức bí ẩn.
Cô đang đe dọa hắn ư? Chung Bình Quân đáp:9
Ha, cô Phó này, cô tưởng cô môi hồng răng trắng, cảnh sát sẽ tin lời cô nói sao? Cho dù cô muốn buộc tội tôi thì cũng phải đưa ra bằng chứng ch6ứ.

Cô không có bằng chứng mà muốn cảnh sát bắt tôi à?

Tôi không cần họ tin tôi, chỉ cần họ nghi ngờ là được.
Phó Thiên Thiên nhếch mày5:
Tôi là thiếu tá của quân khu Nam Tương ở Vân Thành, cảnh sát đương nhiên sẽ suy xét cẩn thận những lời tôi nói.
Lúc đi đến một góc, cô thử dùng giác quan thứ sáu để thăm dò, đột nhiên đồng tử của cô co lại.
Giác quan thứ sáu của cô lại không nhạy, trong đầu cũng khó chịu.
ở đây...
Cuối cùng, Phó Thiên Thiên nói:
Không biết anh Chung suy nghĩ thế nào?
Suy nghĩ cái đầu cô, giờ hắn đang muốn giết người! Song, có cô ở đây, hắn muốn giết người vô tội cũng không thể.
Nhưng nếu giết cô...
Ừ, hình như không nỡ.
Một lúc sau, giọng nói của đàn em phát ra từ bộ đàm trong tai hắn.

A lô, đại ca, anh đang ở đâu?

Sân thể dục.

Chúng tôi vừa mới xác định hôm nay mục tiêu không đến trường tiểu học này.
Giờ chúng ta có rút khỏi trường không?

Ừ, rút, mấy cậu rút trước đi.

A? Chúng tôi rút trước ạ? Còn anh thì sao?
Gã đàn em ngạc nhiên hỏi.

Cô yên tâm giao Chân Dương cho tôi như thế à? Cô không sợ tôi cố tình tiếp tay để cho những kẻ kia ra tay với cậu ta sao?

Anh sẽ không làm vậy.
Cô nói chắc như đinh đóng cột.
Chung Bình Quân ngạc nhiên:
Sao cô chắc chắn là tôi sẽ không làm vậy?

Anh đường đường là thủ lĩnh Dạ Xoa của tổ chức bí ẩn, là một người luôn giữ lời hứa.
Tôi nghĩ...
Có rất nhiều thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi ở bên sân thể dục.
Sau khi Phó Thiên Thiên giải quyết mấy người kia, các vệ sĩ lập tức đưa bọn chúng đi.
Thoáng cái, những người muốn ra tay với Chân Dương đã bị Phó Thiên Thiên giải quyết gần hết.
Đến lúc đó, cho dù không thể kết tội anh, nhưng bắt giam anh trong đồn cảnh sát vài ngày cũng không thành vấn đề.
Chung Bình Quân:
...
Hắn hiện đang bị một quân nhân uy hiếp, bắt phải bảo vệ một thằng nhóc? Hắn là sát thủ giết người như ngóe, giết người không chớp mắt đấy.
Mọi người không thể tôn trọng nghề nghiệp của hắn sao? Rõ ràng là người bụng dạ đen tối như Phó Thiên Thiên sẽ không hiểu điều này.
Rốt cuộc ai mới là kẻ cướp? Có lẽ ở bên Bùi Diệp một thời gian nên cô đã học được tất cả những thói xấu của thương nhân như anh.
Kẻ đó ở đây nên cô không cách nào sử dụng được giác quan thứ sáu.
Ha ha, nhưng dù vậy thì cô cũng nhất định sẽ lôi được kẻ đó ra.
Cô dừng việc tập trung tinh thần, quan sát xung quanh một cách cẩn thận, không bỏ sót bất cứ người nào có mặt tại đây.
Sau khi tách khỏi Chung Bình Quân, Phó Thiên Thiên đi về một hướng khác của sân thể dục.
Khi đi dọc bên sân, cô chạm mặt rất nhiều thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi, nhưng từ đầu chí cuối lại không nhìn thấy Bùi Diệp.
Trong sân, ngoài những thành viên của đội vệ sĩ còn có một vài cận vệ của Bùi Diệp.
Nếu những người này đã tới thì hẳn là anh cũng đến rồi mới phải.
Tuy nhiên, cô đã đi được hơn nửa vòng sân mà vẫn chưa thấy
bóng dáng anh.
anh chắc hẳn sẽ không nuốt lời.
Chung Bình Quân:
...

Không nuốt lời
con khỉ khô! Cô cứ chờ xem rốt cuộc hắn có không nuốt lời hay không! Đến lúc hắn không giữ lời, cô chỉ có nước khóc ròng.
Nói xong câu đó, cô dứt khoát rời đi, giao sự an toàn của Chân Dương cho hắn.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng cô.

Tôi còn có việc.
Chung Bình Quân tinh mắt liếc thấy lại có ánh mắt nguy hiểm đang nhìn chằm chằm về phía Chân Dương.
Trong mắt lóe lên sự tàn ác, hắn nói vào bộ đàm:
Được rồi, tôi còn có việc, cúp máy đây.
Nói rồi hắn liền tắt bộ đàm.
Trước đó, đàn em của hắn còn nghi hoặc hỏi:
Ơ, có chuyện gì...
Hắn gỡ bộ đàm trong tai ra, nhét vào túi, nắm khẽ hai tay thành nắm đấm rồi đi về phía kẻ đang mơ tưởng Chân Dương.
Anh đi đâu rồi? Cô vừa ngoái đầu nhìn vừa đi về phía kẻ đang đe dọa đến Chân Dương theo như trong giác quan thứ sáu của cô.
Vì những kẻ ra tay với cậu không phải nhóm người ra tay với cô nên bọn chúng không nhận ra cô.
Khi còn chưa kịp phản ứng, bọn chúng đã bị cô giải quyết.
có người của tộc Quái.
Hơn nữa đối phương còn có năng lực rất cao và còn mang theo thứ gì đó có thể gây nhiễu giác quan thứ sáu của cô.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của cô trở nên nguy hiểm hơn.
Phó Thiên Thiên đáng ghét, cô đang coi hắn là binh sĩ dưới quyền cô đây mà.
Nhưng tại sao bị cô sai bảo, hắn lại cảm thấy sảng khoái nhỉ? E rằng hắn là kẻ thích bị ngược đãi.
Trong lúc trông chừng Chân Dương, thỉnh thoảng hắn sẽ tóm vài kẻ nấp trong chỗ tối muốn tập kích cậu, rảnh nữa thì đứng bên rìa sân thể dục đếm ruồi.
Tuy nhiên, sau khi tìm kiếm một lượt trong phạm vi nhất định gần hiện trường, cô vẫn không tìm thấy người mà cô muốn tìm.
Rốt cuộc kẻ đó đang ở đâu? Cuộc thi đã sắp bắt đầu, nếu cô không nhanh chóng tìm được kẻ đó, sợ rằng Chân Dương sẽ gặp nguy hiểm.
Trong khi cô đang suy nghĩ thì một tiếng súng vang lên, cuộc thi chạy tám trăm mét rốt cuộc đã bắt đầu.
Có tổng cộng tám vận động viên tham gia cuộc thi, chia ra đứng trước vạch xuất phát và dốc hết sức chạy nước rút về phía trước.

Chân Dương là người chạy dẫn đầu.

Các bạn học cùng lớp đã bắt đầu hò reo cổ vũ cho cậu.

Sắc mặt Phó Thiên Thiên lúc này vô cùng khó coi.

Vì đến giờ cô vẫn chưa tìm ra kẻ cuối cùng kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.