Chương 540: Như thế mà không quá đáng?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1061 chữ
- 2022-02-10 01:06:12
Cảnh tượng này quả là hiếm gặp.
Phó Thiên Thiên thật sự chỉ là vợ của Tổng giám đốc Tập đoàn Bùi thị, là thiếu tá của quân khu Nam Tươn8g thôi sao?
Trước sự chất vấn của cô, hắn cảm nhận được áp lực và cảm thấy chột dạ Có điều, hẳn lấy lại bình tĩnh rất nhanh.
anh thật sự muốn thả cô ta đi!
Dê Đen:
...
Hắn tạm thời vẫn chưa nghĩ ra cách đối phó với vấn đề này.
Một tên đàn em của Dê Đen lặng lẽ vòng ra sau lưng định đánh lén cô.
Khi hắn nắm được thời cơ và chuẩn bị tung đòn tấn công, cô như chợt mọc mắt sau lưng, bất ngờ quay lại đá bay hắn ta ra ngoài.
Tên đó tức thì nằm rạp dưới đất, không bò dậy nổi.
Hắn vốn nghĩ sau khi bị bịt mắt, sức chiến đấu của Phó Thiên Thiên sẽ giảm đi rất nhiều nhưng cô lại vẫn mạnh như trước.
Cho dù đàn em của hắn muốn tấn công có bằng cách nào, cô cũng có thể dễ dàng hóa giải ngón đòn đó, đồng thời chuyển bại thành thẳng trong nháy mắt.
Cô gái này thực sự quá đáng sợ.
3Cô Phó, hiếm khi chúng ta mới gặp nhau một lần mà cô đã muốn đi luôn, e rằng không ổn đâu.
Anh còn muốn làm gì nữa?
Rất đơ9n giản.
Dê Đen trả lời:
Những anh em này của tôi lâu rồi không hoạt động gân cốt.
Các anh em có mặt ở đây của hắn tuy cũng là những người tài giỏi trong chợ đen, nhưng kĩ năng của họ khác một trời một vực so với cô.
Nếu từng người bọn chúng đấu riêng với cô, chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của cô.
Hắn nhanh trí nói:
Cô Phó, các anh em của tôi không phải là đối thủ của cô, đấu đơn như vậy thì không công bằng.
Người đâu, đưa cho cô Phó một cái khăn bịt mắt.
Thấy tầm nhìn của cô đã bị che, Dê Đen nhếch miệng, lập tức dặn dò đàn em của mình đấu với cô.
Đám đàn em của hắn vốn e dè Phó Thiên Thiên, nhưng thấy mắt cô đã bị bịt, bọn chúng đều háo hức muốn thử.
Nhưng sau khi mất thị giác, bốn giác quan còn lại của cô dường như được phóng đại thêm mấy lần, đặc biệt là thính giác, một tiếng động nhỏ dưới đất cô cũng nghe thấy rất rõ.
Cô đã đấu với ông chủ Bạch.
Tuy không tận mắt chứng kiến nhưng hắn đã nghe mọi người kể lại rằng thực lực của cô không thua gì ông ta.
Kĩ năng của cô phải khủng khiếp đến mức nào mới có thể đánh bại được ông chủ Bạch?
Ngay sau đó, từng người xông tới tấn công cô đều lần lượt bị cô đánh gục.
Thấy người của mình lần lượt bị Phó Thiên Thiên hạ gục, sắc mặt của Dê Đen càng lúc càng nặng nề.
Lúc này điện thoại của hắn vang lên.
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói tức giận của Phó Linh Nguyệt truyền đến.
Dê Đen, anh là đổ ngu hả? Tại sao anh không giết luôn Phó Thiên Thiên đi mà để người của anh đánh với cô ta?
Tôi làm gì không cần cô chỉ trỏ.
Cô ta khịt mũi:
Anh nhìn đàn em của anh đi, bị cô ta đánh bại thảm hại hết rồi.
Chẳng lẽ...
Không nghe thấy Dê Đen trả lời, Phó Linh Nguyệt lại nói tiếp:
Nếu anh đã vô dụng như thế, vậy tôi đành phải đích thân ra tay thôi.
Dứt lời, cô ta liền cúp máy.
Dê Đen nhìn điện thoại với sắc mặt khó coi.
Ha, cô ta chỉ là một cô gái thì có thể làm được gì? Hắn nhìn về phía khoảng đất trống.
Hơn mười người cùng tấn công Phó Thiên Thiên.
Nghe thấy tiếng động xung quanh, Phó Thiên Thiên không hề nhíu mày mà bình tĩnh ứng phó.
Mười mấy tên đàn em của hắn tấn công cô cùng lúc, hắn đoán cô sẽ không thể nào ứng phó được, đúng không? Tuy nhiên, khi nhìn thấy bọn chúng lần lượt bị cô đánh bại, hắn không thể bình tĩnh được nữa.
Hắn sầm mặt, tức tốc áp sát cô.
Khi tay hắn sắp đánh trúng lưng cô, cô như có mặt ở sau gáy, liền đâm trúng vào bàn tay hắn.
Cú đấm mạnh buộc hắn lùi về sau vài bước xa, nội tạng dường như cũng bị thương nặng trong nháy mắt.
Bọn họ đều muốn cô chỉ giáo cho.
Không biế6t cô có chịu nể mặt không?
Cô nhún vai:
Tất nhiên là được rồi, ai lên trước đây?
Khóe miệng Dê Đen giật một cái.
Vừa rồi hắn đã thấ5y rõ hai chữ
phấn khích
trong mắt cô, đó là sự phấn khích khi sắp hành hạ người khác.
Mười người bên phe hắn đã bị đánh bại, giờ chỉ còn lại hơn mười người.
Nếu bọn chúng còn tiếp tục bị đánh bại...
Dê Đen cười khẩy một tiếng, sau đó đột nhiên làm động tác ra hiệu cho những người đó.
Vậy anh muốn đầu thế nào?
Tôi muốn cô bịt mắt khi đấu, yêu cầu này không quá đáng chứ?
Phó Thiên Thiên:
...
Bịt mắt khi đầu thì khác nào để người khác hành hạ mình, như thế mà không quá đáng? Song cô cũng không bận tâm, chỉ hơi nhếch miệng:
Được, tôi chấp nhận yêu cầu của anh.
Dê Đen vỗ tay một cái:
Cô Phó thật xởi lởi.
Hắn không cam lòng, lại lao lên.
Đột nhiên, trong nhà máy lọc dầu có người hét lên:
Không xong rồi, chảy rồi!
Lửa đã bùng lên ở lối ra vào tối om của nhà máy.
Do trên nền đất và vách tường trong nhà máy đều dính nhiều vết dầu nên sau khi lửa bùng lên, toàn bộ nhà máy nhanh chóng cháy rụi.
Hơn nữa ngọn lửa còn lan rất nhanh, nó đã nhanh chóng lan đến bên trong nhà máy.
Thấy thế, đám đàn em của Dê Đen đều ngẩn người, sau đó tức tốc bỏ chạy tứ phía hòng tìm lối ra.
Nhưng để vây chặt Phó Thiên Thiên, tất cả cửa sổ đều đã bị hàn chắc.
Bọn chúng hoàn toàn không có cách thoát thân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.