Chương 541: X m chiếm ngang ngược
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 979 chữ
- 2022-02-10 01:06:12
Những tên không bị lửa bén thì sợ hãi, không ngừng né tránh, nhưng khắp nơi trong nhà máy toàn là dầu, làm gì có chỗ tránh lửa8.
Chưa đầy nửa phút sau, tất cả những người kia đều chìm trong biển lửa.
Nếu lan đến chỗ của ông nội thì gay to.
Nghĩ tới đây, cô liền chạy đến chỗ ông cụ Phó.
Cô nhanh chóng tìm được nơi giam giữ ông cụ Phó.
Cô quật ngã tên canh chừng ông và tìm được ông đang bị trói trên ghế.
Sau khi phóng hỏa nhà máy, Phó Linh Nguyệt nghĩ rằng Phó Thiên Thiên sẽ bị thiêu chết.
Sau đó, cô ta chỉ cần đi tìm ông cụ Phó và nói với ông rằng mình cũng bị bọn lưu manh bắt giữ là xong.
Với năng lực của Phó Thiên Thiên, chẳng mấy chốc sẽ biết chính cô ta đã dụ ông cụ Phó ra ngoài, nhất định sẽ không tha cho cô ta.
Nghĩ vậy, Phó Linh Nguyệt giơ súng lên, nhắm vào Phó Thiên Thiên.
Cô ta lấy khẩu súng này từ người đã thoát khỏi nhà máy cùng Phó Thiên Thiên.
Chỉ cần Phó Thiên Thiên chết, những chuyện cô ta làm hôm nay sẽ không bị bại lộ.
Bấy giờ cô mới thấy đầu óc thoải mái hơn, giống như trước đó không hề xảy ra chuyện gì.
Song cô biết rằng quả thật đã có một sức mạnh vừa mới xâm nhập vào não cô.
Phó Thiên Thiên đứng ở bên cạnh nhìn ông đá họ.
Đến khi gần nguôi giận, ông mới tỉnh bơ đi đến trước mặt cô:
Thiên Thiên, ông cháu mình đi được rồi.
Cô nhìn ông rồi đi về phía trước.
Ông! Cháu tới cứu ông đây.
Cô xông vào, cởi trói cho ông.
Lúc hai ông cháu đi ra ngoài, ông cụ đá mạnh vào hai tên cạnh cửa:
Mày đá tạo hai cái, còn mày đá tao ba cái, tạo đá này, đá này!
Ông cụ Phó, người đi mấy bước đã thấy mệt trước đây, bây giờ vẫn khỏe re sau khi đá hai tên kia như thể vẫn chưa dùng hết sức.
Cô cố gắng tập trung quan sát xung quanh nhưng không phát hiện được gì, cũng không thấy nguồn sức mạnh kia.
Đó rốt cuộc là gì? Phó Thiên Thiên không kịp nghĩ nhiều, lửa trong nhà máy lọc dầu vẫn tiếp tục cháy, chẳng mấy chốc sẽ lan ra khắp nơi.
Vừa tiếp đất, Phó Thiên Thiên nhanh chóng chạy đến nơi an toàn ở gần đó.
Vì người kia vẫn nắm chân cô rất chặt nên khi di chuyển, cô cũng mang cả hắn theo.
Ông cụ vốn dĩ đang hốt hoảng nhưng khi thấy cô, vẻ mặt ông liền trở nên vui mừng.
Thiên Thiên! Cuối cùng cháu cũng đến!
.
Cô nắm lấy cổ áo của người đang nắm chân mình:
Nói, ông nội tôi bị nhốt ở đâu?
Vì đã bị cô đá mẩy phát khi nãy, giờ lại bị cô đột ngột tóm lấy, hắn lập tức hôn mê bất tỉnh.
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhìn hắn rồi quẳng hắn xuống đất với vẻ ghét bỏ.
Trong nhà máy lọc dầu chỉ còn Phó Th3iên Thiên và người đang nắm lấy chân cô là không bị bắt lửa.
Có điều, ngọn lửa cũng đang lan đến chỗ của họ.
Không còn Phó Thiên Thiên, đương nhiên ông cụ sẽ coi cô ta như cháu gái ngoan, về sau sẽ chỉ thương yêu một mình cô ta, cô ta sẽ là thiên kim duy nhất của nhà họ Phó.
Không ngờ Phó Thiên Thiên vẫn còn sống.
Khi đến nơi an toàn, cô thở phào nhẹ nhõm, nhìn chằm chằm biển lửa bên trong nhà máy.
Trong đó vẫn còn những tiếng la hét đau đớn.
Còn ông nhanh chóng đi theo cô.
Sau khi hai ông cháu họ sắp ra khỏi nhà máy lọc dầu, một bóng người mảnh mai lặng lẽ rẽ ngoặt ở sau lưng họ cách đó không xa.
Phó Thiên Thiên ngoảnh lại nhìn nhưng chẳng thấy bóng ai.
Biến mất nhanh thật.
Bọn chúng đều là những kẻ cực kỳ độc ác, cô không hề cảm thấy thương tiếc, càng không nghĩ đến việc tìm cách cứu chúng.
Huống hồ bây giờ cô còn có nhiệm vụ khác quan trọng hơn.
9Bởi vì người đó ghìm chân nên cô không thể thoát ra dễ dàng.
Cô cố gắng đá hắn ra nhưng có lẽ là do bản năng sinh tồn6, hắn cứ giữ chặt lấy chân cô.
Cô vừa chạy đi, một bóng người bước ra từ chỗ rẽ gần đó, đứng nhìn bóng lưng của cô từ xa.
Hắn cầm một vật trông như con chip và nở nụ cười đầy ẩn ý rồi quay người rời đi, biến mất trong màn đêm.
Trong cơn tuyệt vọng, để thoát thân càng sớm càng tốt, Phó Thiên Thiên chỉ có thể dồn 5hết sức leo lên và chui qua cửa thông gió để ra ngoài cùng với người nọ.
Sau khi họ thoát ra, cửa sổ thông gió liền bị ngọn lửa nuốt chửng, thậm chí lửa còn lan ra ngoài.
Dần dần, những tiếng la hét bắt đầu yếu dần, vài phút sau đã không còn nghe thấy gì nữa.
Đối phương có hai mươi sáu người, trừ người đang nắm chân cô ra, hai mươi lăm người kia đều không thể chạy thoát.
Lúc cô chuẩn bị lấy lại tinh thần, đột nhiên có một sức mạnh nào đó ập vào não cô một cách vô cùng ngang ngược, khiến đầu óc cô trở nên trống rỗng trong nháy mắt.
Sau khi cảm nhận được sự xâm chiếm của đối phương, cô nắm chặt hai tay rồi mở bừng mắt ra, xua đuổi sức mạnh đã xâm nhập vào não mình.
Sau đó cô nhắm mắt tập trung sự chú ý.
Rất nhanh, cô đã tìm được nơi cần đến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.