• 360

Chương 544: D u trưởng nhà họ bùi


Phó Thiên Thiên không cảm thấy có vấn đề gì trong câu hỏi của bà.

Nếu bà đã hỏi, cô cũng kiên nhẫn trả lời.
Không ngờ chiếc vòng này lại cứng đến thế.
Bà cụ Bùi phì cười mắng Bùi Hạo:
Được rồi, cháu có nói thêm gì đi nữa, chúng ta đều coi cháu là thánh bịp.

Đeo chiếc vòng trên cổ tay cũng không gây cản trở, sau này làm nhiệm vụ còn có thể dùng nó làm búa.
Nếu biết được suy nghĩ của cô, e rằng mọi người sẽ hộc máu mất.
Bây giờ bà đã trao chiếc vòng tay thừa kế cho cô, coi như là đã cắt đứt ý nghĩ đó của mình.
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhìn chiếc vòng trên cổ tay mình.
Về phần bí kíp võ công gì đó, tất cả chỉ là Chuột Con nói với vấn thôi.
Nhưng chiếc vòng này đúng là do tổ tiên truyền lại, và chỉ truyền cho dâu trưởng của nhà họ Bùi chúng ta.
Bùi Hạo cười tít mắt giơ ngón cái với bà Bùi:
Mẹ, mẹ đương nhiên không chơi xấu, đây là danh chính ngôn thuận.
Chiếc vòng ngọc mà bà Bùi đeo vào tay của Phó Thiên Thiên chỉ truyền cho dâu trưởng nhà họ Phó.
Sau khi bà và ông Bùi kết hôn, bà cụ Bùi đã tặng chiếc vòng tay này cho bà, bây giờ bà lại tặng nó cho Phó Thiên Thiên.
Hơn nữa nghe nói nó là vật tổ tiên truyền lại, bên trong có bí kíp võ công gì đấy.
Anh ta giải thích cặn kẽ với cô.
Phó Thiên Thiên ngạc nhiên, nhận lại chiếc vòng.
Sau đó cuộc thảo luận sôi nổi lại tiếp tục.
Khi xuống nhà và nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ hòa thuận trong phòng khách, Bùi Diệp và Bùi Nguyên đều kinh ngạc.
Cháu là vợ của Diệp, chiếc vòng này nên đeo trên tay cháu.

Lúc này Phó Thiên Thiên mới gật đầu đồng ý.
Sau đó bà cầm lấy chiếc vòng từ tay Phó Thiên Thiên, đeo lại vào tay trái của cô:
Thiên Thiên, chiếc vòng ngọc này không dễ vỡ đâu.
Cháu cứ việc đeo nó đi.
Bà Bùi9 lập tức khoát tay với bà cụ:
Mẹ, lát nữa mẹ hỏi lại đi, bọn con vẫn chưa nói xong.
Bà cụ không vui mà nhìn bà Bùi:
Vừa r6ồi con hỏi liên tiếp nhiều câu như vậy, mẹ còn chưa hỏi câu nào đấy.

Nhưng ban nãy trước khi con nói chuyện, không phải mẹ5 đã hỏi Thiên Thiên rất nhiều câu rồi sao?

Làm gì mà nhiều, vừa rồi mẹ với Chuột Con và Thịnh Diễn đều thay nhau hỏi, đâu có hỏi liên tục như pháo nổ giống con.


Mẹ, mẹ chờ chút, con hỏi nốt câu này đã.

Không được, để mẹ hỏi trước.

Mẹ, mẹ phải có trước có sau.
Anh ta nhận lấy chiếc vòng từ tay cô, thả luôn xuống đất rồi lấy cái búa sắt ở dưới gầm bàn trà đập thật mạnh vào chiếc vòng.
Phó Thiên Thiên nhận ra khi anh ta nện búa vào chiếc vòng, vẻ mặt của mấy người nhà họ Bùi đều rất thản nhiên.
Chiếc vòng này trông có vẻ đắt tiền, cô mà làm vỡ, bà Bùi chắc sẽ đau lòng lắm nhỉ?
Cháu làm nhiệm vụ bên ngoài quanh năm, đeo thứ này rất bất tiện, nếu vỡ sẽ không hay, thế nên...
Cô tháo chiếc vòng ngọc ra, muốn trả lại cho bà Bùi.
Cô còn chưa nói hết câu, Bùi Hạo đã ngắt lời cô với giọng điệu kỳ quặc:
Chị nói sao? Vỡ á?
Cô nhíu mày nhìn anh ta, không hiểu anh ta có ý gì.
Hơn nữa, bây giờ con bé là con dâu của con.

Thì nó cũng là cháu dâu của mẹ.
Mẹ chồng nàng dâu bắt đầu tranh cãi xem ai là người đặt câu hỏi cho Phó Thiên Thiên trước.
Phó Thiên Thiên bị hai người đẹp ở giữa, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Sau khi cô đeo chiếc vòng vào, bà Bùi mới thở phào nhẹ nhõm.
Bà luôn nghĩ phải làm sao để đưa chiếc vòng cho cô, bây giờ cuối cùng cũng đã đưa được.
Chiếc vòng rất vừa với cổ tay cô, ngọc trắng không lẫn tạp chất, trong suốt và ấm nhuận.
Khi chiếc vòng được đeo vào tay, cô có cảm giác rất kỳ lạ, lan đến tận sâu trong cơ thể.
Chẳng phải chỉ là đặt câu hỏi thôi sao? Thay phiên nhau hỏi không được ư? Có gì mà cãi nhau chứ? Lúc này, bà cụ Bùi nhìn bà Bùi:
Chẳng phải con vẫn luôn không muốn thừa nhận Thiên Thiên là con dâu của con sao? Sao bây giờ lại nhận con dâu nhanh vậy?

Con không thừa nhận con bé khi nào?
Bà Bùi nhanh chóng lấy một chiếc vòng ngọc trong túi xách của mình ra, đeo vào cổ tay trái của Phó Thiên Thiên.
Bà cụ Bùi lườm bà:
Khả Như, con chơi xấu.

Con chơi xấu lúc nào?

Cú va chạm giữa búa và vòng đã phát ra âm thanh chói tai, song chiếc vòng vẫn nằm bên dưới đất, không hề hư hại.
Bùi Hạo nhặt chiếc vòng lên trả lại cho cô.
Bùi Diệp khẽ nhếch môi:
Có chuyện gì mà mọi người vui vậy?
Bùi Hạo đưa mắt ra hiệu cho anh nhìn vào cổ tay trái của Phó Thiên Thiên.
Anh lập tức tinh mắt nhìn thấy chiếc vòng trên cổ tay cô là thứ vốn dĩ được đeo trên cổ tay bà Bùi để đại diện cho địa vị dâu trưởng nhà họ Bùi.
Điều này tương đương với việc bà đã thừa nhận thân phận của cô.
4 Trước đây bà vẫn luôn không ưa Phó Thiên Thiên và luôn muốn tìm cô gái khác cho Bùi Diệp.

Chiếc vòng này không phải làm từ ngọc bình thường mà làm từ hàn ngọc ngàn năm, độ cứng của nó có thể sánh với kim cương.
Vậy nên, chị dâu à, chị cứ yên tâm đeo chiếc vòng này.
T8hời gian sau đó, hầu hết là bà Bùi và Phó Thiên Thiên nói chuyện với nhau, những người khác gần như không chen mồm vào được.3
Đang nói giữa chừng, bà cụ Bùi xen vào một câu:
Phải rồi, Thiên Thiên, vừa nãy bà định hỏi, cháu...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.