Chương 549: Đánh nhanh thắng nhanh
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1161 chữ
- 2022-02-10 01:06:12
Nhưng tôi nay, đèn trong Thượng Giai đều tắt, cả tòa nhà trông cực kỳ u ám, nhất là dưới ánh sáng của trung tâm thương mại 8bên cạnh, trông nó càng giống một tòa nhà ma.
Những người thường hay tản bộ ngang qua đây để chiêm ngưỡng ánh đèn 3đều đi đường vòng chứ không dám đi qua.
Quản lý của Trung tâm Thương Giai cố tình không cung cấp cho họ sơ đồ mặt bằng chính xác.
Lý do là gì? Ba người nhìn nhau.
Cảnh sát liên tục thương vong mà vẫn chưa xử lý được đám tội phạm, điều này cho thấy bọn chúng thực sự rất mạnh.
Phó Thiên Thiên nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt:
Trước đó tôi đã nhờ cậu lấy sơ đồ mặt bằng của Trung tâm Thương Giai, cậu đã lấy chưa?
Tăng Nguyệt Nguyệt lấy ra một chiếc máy tính bảng từ trong ngực áo:
Tất nhiên là đã lấy rồi, đây là sơ đồ mặt bằng do quản lý của tòa nhà gửi cho tớ.
Tớ đã từng nhìn thấy nó trên sàn diễn thời trang.
Huống hồ, thứ đáng giá như này tớ càng không thể nhìn nhầm.
Phó Thiên Thiên:
...
Nếu cô ấy đã nói như thế thì chắc là đúng rồi.
Ông ấy đã qua đời sau đó nên chiếc váy do chính tay ông ấy may đã trở thành tuyệt phẩm.
Nó còn có tên là
Queen', nghe nói nó đã được đấu giá với giá 50 triệu.
Không, chính xác là nhìn chằm chằm vào trang phục của cô với ánh mắt tham lam.
Bộ váy này có vấn đề gì à?
Tăng Nguyệt Nguyệt chỉ vào nhãn hiệu quần áo được thêu bằng chỉ thêu màu đen bên dưới váy của cô, trên đó có một chữ
J
.
Chiếc váy này được thiết kế và may bởi ông) - một bậc thầy trong ngành thời trang.
Ông ấy đã từng đạt giải nhất trong cuộc thi thời trang quốc tế.
Cậu có nhìn nhầm không đấy?
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt.
Cô ấy lắc đầu nguầy nguậy:
Tớ không thể nào nhìn nhầm được.
Nếu biết nguồn gốc của chiếc váy này, cô đã thay một bộ đồ khác để đi làm nhiệm vụ.
Đúng là phiền phức.
Có thể là quản lý đã cố tình giấu những khoảng không gian khuất đó.
Sự thiếu chính xác của địa hình có thể là nguyên nhân chính khiến cảnh sát thương vong.
Tớ đã từng đến Thượng Giai, có vài nơi khác với trong sơ đồ mà quản lý đưa, tớ cũng đã đánh dấu lại.
Phó Thiên Thiên không hỏi tại sao Tăng Nguyệt Nguyệt lại đến Trung tâm Thương Giai trước đó, và làm thế nào cô ấy lại biết được những nơi khuất của nơi này.
Sau khi xem những vị trí được cô ấy đánh dấu, sắc mặt cô hơi thay đổi.
Cô nhíu mày nhìn bộ váy trên người mình.
Tuy cô không chú trọng về trang phục nhưng mặc bộ váy đắt tiền thể này trên người, nếu bị hỏng e rằng ông chủ của salon kia sẽ rất xót.
có người của tộc Quái đang ở đây.
Sắc mặt của Phó Thiên Thiên chợt thay đổi.
Tiếp theo cứ làm theo kế hoạch ban đầu.
Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh đồng thanh đáp:
Rõ!
Cùng với việc phá hủy camera ở Trung tâm Thương Giai, Phó Thiên Thiên biết rằng bọn tội phạm cũng sẽ nhanh chóng biết điều này.
Bây giờ bọn họ phải đánh nhanh thắng nhanh, tìm được con tin bị bọn chúng khống chế
Bộ váy này rất đặc biệt.
Hơn nữa, khi may đồ, ông J luôn tạo nét riêng của mình.
Nguyệt Nguyệt, tôi muốn cậu lập tức đi cắt những đường dây camera bên trong Trung tâm Thương Giai.
Rõ!
Ngô Danh!
Phó Thiên Thiên nhìn anh ta, không cần cô nói gì, anh ta đã nhanh chóng đi đến một chỗ khuất để nấp, chờ lệnh bất cứ lúc nào.
Thấy anh ta đi tới với sắc mặt nặng nề, Phó Thiên Thiên nghiêm mặt:
Tình hình bên trong thế nào?
Anh ta lắc đầu:
Tình hình không mấy khả quan, lại có thêm hai cảnh sát thương vong.
Hơn nữa, một con tin bị suyễn cần phải nhập viện khẩn cấp.
Không ngờ chiếc váy này lại được mặc trên người cậu.
Chỉ là một chiếc váy, không hề có đồ trang trí quý giá như kim cương mà lại trị giá 50 triệu.
Thảo nào Lis lại có vẻ cảm khái như vậy khi lấy bộ váy này ra.
Hiện tại cảnh sát và bọn tội phạm vẫn đang giằng co.
Nếu lại tiếp tục kéo dài thời gian, sợ rằng con tin kia sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nói cách khác, bây giờ phải nhanh chóng giải cứu con tin.
Chẳng trách cảnh sát cứ liên tục xảy ra thương vong.
Trong bóng tối, năm giác quan của cô càng trở nên nhạy bén như thể được phóng đại lên mấy lần.
Sau khi hai người kia đều rời đi, cô đanh mặt đi đến tòa nhà phía trước.
Ngay khi bước vào Trung tâm Thương Giai, cô đã tập trung sự chú ý, định sử dụng giác quan thứ sáu.
Chưa kể mấy chiếc xe cảnh sát đã xuất hiện ở tầng dưới của trung tâm Thươn9g Giai, đã thể bên trong còn vang lên tiếng súng.
Khi Phó Thiên Thiên đến nơi, Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt đã đ6ến trước.
Lát nữa làm nhiệm vụ lại còn phải chú ý không làm hỏng bộ váy, thật rắc rối.
Trong khi Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt Nguyệt nói chuyện, Ngô Danh đã liên lạc với cảnh sát trong Trung tâm Thương Giai.
Từ xa, Tăng Nguyệt Nguyệt đã nhìn thấy cô xuống xe.
Vừa nhìn thấy cô, mắt cô ấy liền mở to.
5
Cô ấy chạy đến bên cạnh cô, liên tục xoay người cô và nhìn cô từ trên xuống dưới:
Khốn kiếp, Thiên Thiên, cậu lấy bộ váy này ở đâu ra vậy?
Phó Thiên Thiên cau mày nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn mình với ánh mắt tham lam.
Song vừa mới tập trung tinh thần, cô đã nhận ra rằng giác quan thứ sáu của mình hoàn toàn không có tác dụng với tòa nhà.
Điều đó nghĩa là...
Một lúc sau, cô thấy đèn đỏ nhấp nháy trên camera giám sát đã tắt, giọng nói của Tăng Nguyệt Nguyệt phát ra từ bộ đàm bên tai cô:
Thiên Thiên, tớ làm xong rồi.
Cô hơi nhếch miệng:
Nguyệt Nguyệt, làm tốt lắm.
Tòa nhà Trung tâm Thương Giai có tổng cộng sáu tầng.
Chẳng mấy chốc, cô đã đi lên tầng ba.
Hơn nữa, đây còn là một tuyệt phẩm.
Lúc rời khỏi khách sạn, để tiết kiệm thời gian nên cô không thay quần áo.
Từ tầng ba, cô nhìn thấy thi thể của một vài cảnh sát.
Tại lối ra an toàn trên tầng bốn, cô và phía cảnh sát gặp nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.