• 453

Chương 560: Ngoan, đừng quậy


Các thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi đứng bên cạnh đều lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.

Còn Lý Năng vẫn cứ nghĩ rằng anh sẽ cho h8ắn chết sảng khoái.
Nhưng còn chưa nói hết câu thì hắn đột nhiên trợn trừng mắt rồi ngã luôn xuống trước mặt anh.
Một thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi liền tới gần và đưa tay kiểm tra hơi thở của hắn, sau đó lại kiểm tra cơ thể hắn.
Lúc này Bùi Diệp đã đứng dậy, đôi mắt anh toát ra sự lạnh lẽo.

Cậu chủ, hắn...
Những gì hắn nói khi nãy đúng là cố ý vu oan cho Trang Danh Sĩ.
Hắn cũng chỉ mới nghe thấy tên anh ta một lần, vừa khéo lại nhớ nên mới lấy cái tên đó ra làm bia đỡ đạn lúc này.
Không ngờ Trang Danh Sĩ lại là bạn nổi khổ của Bùi Diệp.
Thảo nào Bùi Diệp lại có vẻ mặt như vậy.
Trong một khu chung cư cũ gần tổng đà Thông U Các, Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai đang nhàn nhã đi dạo trên con đường nhỏ quanh co rồi đi thẳng vào tòa nhà trước mặt.
Lúc đi lên cầu thang, Tiêu Nhiệm liên tục lải nhải.
Mạnh Khai:
...
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc và im lặng của Mạnh Khai, Tiêu Nhiệm giậm chân chỉ vào mũi anh ta:
Không phải chứ? Anh thật sự không nhìn ra à? Bình thường anh thông minh như thế, sao giờ bỗng nhiên ngu vậy?
Anh ta nhìn Tiếu Nhiệm với vẻ cưng chiều:
Em giận dỗi suốt đường về là vì chuyện này sao?
Tiêu Nhiệm khịt mũi:
Người phụ nữ đó lại dám cướp người của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta, ngày mai tôi sẽ đi quyết đấu với cô ta.
Vẻ mặt nghiêm nghị của Mạnh Khai trở nên cưng chiều khi chạm vào mái tóc xoăn dài ngang vai Tiêu Nhiệm:
Đã là nhằm vào anh, nếu phải quyết đấu thì cũng là anh quyết đấu với cô ta, em không cần phải ta tay.
Tay em mà bị thương thì anh sẽ đau lòng đấy.
Tiêu Nhiệm cười vui vẻ khi nghe những lời này của Mạnh Khai:
Nghe anh nói vậy, em rất vui.
Đi đến trước một căn phòng ở tầng ba, anh ta lấy chìa khóa ra mở cửa, đồng thời thơm lên má Mạnh Khai một cái.
Hắn đảo mắt liên tục vì hoảng hốt, lại muốn nói ra tên của kẻ chết thay nào đó.
Lúc này Bùi Diệp đã ngồi xổm xuống, nhìn vào mắt hắn.
Các thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi đã hiểu ra.
Họ nghiêm mặt, nói:
Chúng tôi lập tức đi điều tra Thông U Các.

Hắn luôn ở giới hạn chịu đựng nhưng lại không thể chết, thậ6t sự là rất khó chịu.
Một thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi nhìn Lý Năng với vẻ giễu cợt.
Anh ta cau mày:
Không phải.
Tiếu Nhiệm hừ nhạt:
Không phải? Không phải thì anh mắt đưa mày lại cô ta làm chi? Lúc cô ta đi ngang qua anh và sẩy chân bị ngã, tại sao anh phải đỡ cô ta?
Mạnh Khai bóp nhẹ sống mũi:
Cô ta cũng là người trong Các chúng ta, là bạn của chúng ta, anh giúp cô ta cũng là chuyện thường tình mà thôi.


Chuyện thường tình cái quái gì chứ, đừng nói với tôi là anh không nhìn ra người phụ nữ họ Lâm kia hoàn toàn chỉ là cố ý bị ngã khi đi ngang qua anh, đó là cô ta cố ý thả thính anh đấy.
Tiếu Nhiệm cực kỳ giận dữ.

Lúc ở trong Các, anh thật quá đáng.
Anh nói đỡ cho hồ ly tinh họ Lâm mà không giúp tôi.
Tiếu Nhiễm tức giận nói móc:
Mạnh Khai, anh nói cho tôi biết đi, anh thích hồ ly tinh họ Lâm kia, phải không?
Mạnh Khai vốn là người kiếm lời.
đã ngất rồi ạ.
Lẽ ra nếu trúng phải loại sâu mà anh cho Lý Năng ăn thì không thể bị ngất mà cả người sẽ giữ trạng thái tỉnh táo đến chết.
Nhưng bây giờ hắn lại ngất đi, điều này thật trái với lẽ thường.
Bùi Diệp thờ ơ nói:
Hắn đã bị cấy con chip đặc biệt của Thông U Các vào đầu, chỉ cần hắn định nói ra sự thật thì con chip sẽ phá hủy tế bào não của hắn, não bộ sẽ chết ngay lập tức.
Lý Nẵng vừa nói ra một nửa sự thật đã ngất đi, chứng tỏ là hắn mới bị cấy con chip đó vào đầu không lâu, con chip còn chưa dung hợp hoàn toàn với cơ thể hắn.
Nếu không, e rằng hắn đã chết ngay khi nói đến Thông U Các rồi.
Nhưng mười giây sau, anh vẫn đứng yên ở đó khiến hắn sốt ruột.

Tôi đã nói ra kẻ chủ mưu sau 3lưng tôi, tại sao anh còn không cho tôi chết một cách thoải mái.
Khi bị hàng nghìn con sâu gặm cắn mạch máu, thời gian càng dài 9thì cảm giác ngứa ngáy đó càng khiến người ta không chịu nổi.
Bắt gặp ánh mắt của anh ở khoảng cách gần, tim Lý Năng như bị một bàn tay vô hình từ từ siết chặt, đầu óc càng trống rỗng và mất đi khả năng suy nghĩ.
Khí thế của Bùi Diệp quá mạnh, hơn nữa, trên người anh còn toát ra hơi thở khiến người ta sợ hãi làm cho hắn ngẩm lạnh.
Tôi không nói dối đâu.
Lý Năng lo lắng khi bị cho là nói dối, bèn vô thức giải thích với Bùi Diệp.

Nếu là người của Thông U Các thì đó là người của phân đà nào?

Hắn là...

Anh muốn làm gì? Bùi Diệp nheo mắt, nói:
Tao cho mày thêm một cơ hội cuối cùng, nếu mày lại nói dối nữa thì sẽ không còn cơ hội nào đâu.
Lý Nẵng vô thức nuốt nước bọt rồi nhỏ giọng nói ra ba từ:
Thông U Các.
Ánh mắt Bùi Diệp toát ra sự lạnh lẽo:
Xem ra mày thật sự muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Thật đấy, thật sự là người của Thông U Các! Hẳn bảo tôi làm theo lời hắn, thu hút sự chú ý của mục tiêu là một phụ nữ.
Những chuyện khác hẳn sẽ tìm người khác làm.

Ngài Trang mà anh vừ5a nói là bạn tốt lớn lên cùng cậu chủ nhà chúng tôi.
Để được chết thoải mái mà anh vu oan hãm hại bạn của cậu chủ, anh coi cậu ấy là đồ ngốc sao?
Hắn kinh ngạc.
Ánh mắt Mạnh Khai lập tức trở nên nóng rực.

Anh ta đẩy Tiêu Nhiệm vào phòng, tiện chân đá sập cửa vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.