• 360

Chương 563: Cám dỗ cực lớn


Nhiệt độ thiêu đốt của bể nung sắt càng khiến hắn hoảng sợ hơn.

Lúc này hắn mới nhận ra rằng mình đã coi thường Bùi Diệp.
Anh căn bản không phải là loại
trai bao
tay trói gà không chặt như hắn đoán.
Làm sao họ biết được chuyện đó? Có điều, bất kể họ biết được bằng cách nào thì bản thân hắn không thể thừa nhận.
Nếu không, với tài nghệ của người đang ở trước mặt, hắn sẽ mất mạng là cái chắc.
Sau khi xem xong những bằng chứng đó, vẻ mặt từ trước đến giờ luôn hờ hững của Mạnh Khai liền trở nên tức giận:
Lãnh Viêm, anh thèm muốn vị trí Các chủ, đã bí mật mưu sát Các chủ cũ và Các chủ đương nhiệm.
Chứng cứ rành rành đã ở đây, có phải anh nên giải thích cho tử tế không?
Hắn hừ nhạt:
Các người tìm bừa một người đến đây, còn lấy ra một loạt bằng chứng là muốn khiến tôi thừa nhận chứ gì? Các người tưởng làm như vậy là có thể vu oan hãm hại được tôi sao? Các người bảo tôi nhận thì tôi phải nhận sao, dựa vào cái gì hả?

Vẻ mặt hắn ta vốn dĩ vẫn vênh vênh, nhưng sau khi nhìn thấy đà chủ của mình bị bóp cổ và bị ấn vào cạnh bể nung sắt, hắn ta giật thót trong lòng.
Còn chưa đợi ai lên tiếng chất vấn, hắn ta đã tuôn ra một trang tất cả những gì mình biết.
Anh ta oán giận liếc nhìn Mạnh Khai và không nói thêm lời nào.
Bùi Diệp bóp chặt cổ Lãnh Viêm, dí sát lưng hắn vào bể nung sắt.
Tiêu Nhiệm6 bị đau liền rụt chân lại.
Hôm nay Mạnh Khai đạp anh ta không chỉ một lần mà còn đạp rất mạnh.

Tôi cóc thèm!
Tiếu Nhiệm mắng:
Lãnh Viêm, đừng có coi người khác cũng vô liêm sỉ như anh! Tôi và Mạnh Khai quyết sẽ không cùng một giuộc với anh!

Nói năng thanh cao như vậy, chẳng lẽ hai người cam chịu ở mãi vị trí hiện giờ, không muốn leo lên sao? Chỉ cần hai người nghe theo lệnh của tôi, đảm bảo hai người sẽ ở vị trí dưới một người, trên ngàn người trong
Thông U Các.

sau khi tôi ngồi lên vị trí Các chủ, tôi sẽ cất nhắc hai người là đà chủ của phần đà Hai và phân đà Ba.
Hà tất phải biển mối quan hệ trở nên bế tắc như vậy, đối với mọi người đều không hay.

Mu bàn chân của anh ta c5hắc chắn đã tím bầm một mảng.
Mạnh Khai có còn là
người thương
của anh ta không vậy?

Anh...
buông tôi ra!
Lãnh Viêm quát,3 vẻ mặt hoảng hốt thấy rõ.
Mạnh Khai mở quyển sổ ra đọc.
Hóa ra Lãnh Viêm không chỉ ra tay với Phó Thiên Thiên mà đã nhiều lần ra tay với các chủ cũ và đều bị Các chủ cũ biết tỏng.
Những lời nói này của Lãnh Viêm là sự cám dỗ cực lớn đối với bất cứ người nào của Thông U Các.
Huống hồ, Tiếu Nhiệm và Mạnh Khai không phải là người có võ nghệ giỏi nhất Thông U Các, dù họ có giết hắn thì vị trí của họ cũng không thể tăng lên.
Bùi Diệp ẩn đầu hắn đến gần bể nung sắt hơn.

Anh đã sai người đánh lén Thiên Thiên!
Lời nói của anh không phải câu hỏi mà là câu khẳng định.
Lãnh Viêm lớn tiếng phản bác:
Nói vớ vẩn, tôi đánh lén Các chủ khi nào?

Hai người Tiêu, Mạnh thoáng nhìn nhau rồi liếc nhìn đội vệ sĩ nhà họ Bùi phía sau họ.
Tiêu rồi!
Tên đàn em của Lãnh Viêm bị bắt phải quỳ xuống đất.
Lãnh Viêm nổi đóa:
Mày...
Tiếu Nhiệm kéo tên đàn em của hắn đứng dậy:
Cùng tôi đi lấy chứng cứ của cậu tới đây.


Vâng, vâng, vâng!
Anh ta dẫn hắn ta rời đi, một lúc sau lại dẫn hắn ta trở lại với quyển sổ ghi chép.
Sau đó, lại có hai thành viên của đội vệ sĩ bước vào và kéo theo một người, là đàn em thân tín của hắn.
Thấy đàn em thân tín của mình bị dẫn vào, sắc mặt hắn tái mét.

Tôi nói, tôi nói! Người hãm hại Các chủ, đánh lén Các chủ, đầu độc Các chủ đều là do đà chủ của phân đà Ba bảo tôi tìm người để làm, chuyện không hề liên quan đến tôi!
Hắn ta vừa nói xong, Lãnh Viêm tức đến độ bốc khói trên đầu, chỉ muốn bóp chết tên đàn em thân tín kia.

Cậu! Cậu nói bậy, tôi bảo cậu ra tay với các chủ khi nào hả!
Lãnh Viêm vội trách mắng:
Nhất định là cậu nhìn thấy lợi lộc liền mờ mắt, nhận lợi lộc của người khác nên mới tự ý ra tay với các chủ.
Thấy Lãnh Viêm đổ hết tội lên đầu mình, tên đàn em càng tức giận hơn.
Nhưng hắn rất giỏi nói dối và che giấu nên các chủ cũ cũng nể tình, đã để hắn ở lại.
Không ngờ hắn ngày càng táo tợn, thậm chí không buông tha cả Phó Thiên Thiên.
Hắn quả là một kẻ lòng lang dạ sói.
Trong quyển sổ này còn ghi chép lại việc hắn đã mua chuộc người khác đánh lén Phó Thiên Thiên lần này, còn có ảnh chụp và giấy tờ làm bằng chứng.

Đây đã coi như là chứng cứ xác thực, cho dù anh không nhận thì cũng không có cách nào thay đổi được sự thật là anh đã ra tay với các chủ.
Lãnh Viêm nghiến răng nghiến lợi:
Tiếu Nhiệm, Mạnh Khai, hai người cũng là người của Thông U Các và cũng chỉ trung thành với các chủ.
Bây giờ...
Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, nói tiếp:
Anh Mạnh, anh Tiêu, những việc đà chủ bảo tôi làm, tôi đều ghi chép lại, hơn nữa tôi vẫn còn giữ lại chứng cứ.
Đà chủ của phân đà Ba mới là đầu sỏ của tất cả mọi chuyện, còn tôi bị anh ta ép buộc.

Lãnh Viêm cảm thấy căng thẳng.
Không ngờ họ thật sự đã biết chuyện hắn sai người đi đánh lén Phó Thiên Thiên.
Nhìn thấy nét mặt hoảng sợ của hắn, Tiêu Nhiệm chế nhạo:
Đà chủ Lãnh à, chẳng phải vừa rồi anh vẫn 9rất lợi hại sao? Sao bây giờ lại sợ hãi thế?

Mạnh Khai cau mày nhìn Tiếu Nhiệm rồi lại đạp anh ta một phát.
Đồng tử của anh hơi co lại khi nhìn chiếc bể.
Chẳng trách mặt Lãnh Viêm lại biến sắc, thì ra sau lưng hắn có một bể sắt như này.
Phó Thiên Thiên đã chết, sau này tôi chính là các chủ của Thông U Các.
Nếu hai người ngoan ngoãn thì trong tương lai...
Hiển nhiên hợp tác với hắn là cách tốt nhất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.