• 360

Chương 569: Bị người khác giả mạo


Thủ trưởng Cận ho nhẹ một tiếng rồi cười nói:
Được, được, được, tôi sẽ xin cấp trên, nhất định sẽ cho cô quay trở lại đội đ8ột kích Hắc Ưng.

Cảm ơn thủ trưởng.
Ông vừa nhìn Từ Xa, vừa đứng dậy đi đến vỗ vai cô thật mạnh:
Cô đã trở lại, tốt quá3 rồi.

Cuối cùng tôi cũng đợi được ngày này.
Đôi mắt cô lóe lên ánh sáng tối tăm nhưng vẻ mặt vẫn luôn bình thản. <9br>

Sau này, tôi chắc chắn sẽ không phụ sự giao phó của quốc gia.

Được, có câu này của cô là đủ rồi.
Tử Xa đã báo cáo với thủ trưởng Cận xong, tiếp theo cô sẽ đi đến đội đột kích Hắc ưng.
Trên đường đến đội đột kích Hắc Ưng, Ngô Danh cực kỳ phấn khởi và không ngừng nói chuyện với cô, thỉnh thoảng cô sẽ đáp lại một câu.
Thì ra trong nửa năm qua, Tăng Nguyệt Nguyệt đã được đặc cách nhấn vào đội đột kích Hắc Ưng nhờ những biểu hiện xuất sắc và đã trở thành thành viên chính thức của đội.
Sau khi chào thủ trưởng Cận, hai người liền nhìn Từ Xa và đều sững sờ.
Còn Tăng Nguyệt Nguyệt vẫn giữ thái độ nghi ngờ.
Dọc đường, Tử Xa đi phía trước, thấy Tăng Nguyệt Nguyệt đi tít phía sau, Ngô Danh bèn đi chậm lại để theo kịp tốc độ của cô ấy.
Cô cắn môi dưới, nói:
Thật sao?

Dĩ nhiên là thật rồi.
Sự băn khoăn của Tăng Nguyệt Nguyệt biến thành sự cảnh giác.
Không biết vì sao mà vừa rồi cô ấy lại nhìn thấy sát khí trong mắt của Tử Xa.
người này không giống Thiên Thiên sao?


Ý cô là gì?


Được rồi, hai đồ nhãi ranh này, đừng giả vờ nữa, không phải chào.
Thủ trưởng Cận trừng mắt nhìn họ.
Sáu tháng qua họ đã làm phiền ông rất nhiều.
Sau nhiều lần như vậy, họ cũng thân thiết với ông, vì thế khi ở trước mặt ông, phần lớn họ hơi suồng sã nhưng tất nhiên là không quá đáng.
Tử Xa thoáng nhìn Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt, cả hai đều đang mặc bộ đồng phục màu xanh của đội đột kích Hắc Ưng.
Sau đó, cô ấy cười nói:
Không ngờ Thiên Thiên đã trở lại là Tử Xa.
Không chỉ con người thay đổi mà tính tình cũng thay đổi.
Cơ mặt Tử Xa hơi co rút.

Nguyệt Nguyệt, cô sao thế? Không phải cô vẫn luôn la hét đòi đi tìm đội trưởng sao? Bây giờ đội trưởng đã trở về rồi, sao cô cứ đi phía sau mà không nói gì vậy?


Chẳng lẽ anh không cảm thấy Tử Xa này hơi kỳ lạ sao?

Phải rồi6, không biết Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh đã nghe được tin của cô từ đâu mà đã gọi điện đến hỏi thăm.
Họ đang trê5n đường tới đây đẩy.
Ông vừa nói dứt lời thì Tăng Nguyệt Nguyệt đã xuất hiện bên ngoài phòng làm việc của ông.

Ngô Danh, anh tránh ra, rõ ràng là tôi đến trước mà! Tôi muốn đi vào trước!

Là tôi đến trước, tôi vào trước!

Anh là đàn ông, đàn ông thì bụng dạ phải rộng rãi, phải nhường phụ nữ, biết không hả?
Hai người vừa tranh cãi vừa bước vào phòng.
Sau đó, họ cười hì hì và giơ tay chào thủ trưởng Cận.
Một tia sáng lóe lên trong mắt, Tử Xa bình tĩnh giải thích:
Trước đây tôi là Phó Thiên Thiên, nhưng bây giờ tôi đã là Tử Xa.
Nên nói rằng tôi vốn dĩ chính là Tử Xa chứ.
Cũng giống như tôi khi mới biết đội trưởng đã trở thành Phó Thiên Thiên, tôi cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng dần dần sẽ quen thôi.
Tăng Nguyệt Nguyệt lườm anh ta:
Tôi nói kỳ lạ không phải là kiểu kỳ lạ đó.
Anh không cảm thấy...

Tính tình của tôi đã thay đổi sao? Thay đổi như thế nào?

Thiên Thiên trong trí nhớ của tôi không nói nhiều giống một bà dì như cậu khi nãy.
Tăng Nguyệt Nguyệt nháy mắt một cách tinh quái.
Vẻ mặt bình tĩnh của Từ Xa hơi thay đổi vì hai từ
bà dì
của Tăng Nguyệt Nguyệt.
Trông ông dữ dằn nhưng hầu hết thời gian vẫn là một ông già hiền hậu.
Họ chẳng những thường xuyên cãi cọ trong phòng làm việc của ông mà còn chạy đi làm quen với vợ ông.
Thủ trưởng Cận giải thích:
Vì một số nguyên nhân nên Phó Thiên Thiên đã trở lại là Tử Xa.
Bệnh viện quân khu đã làm kiểm tra cho cô ấy, cô ấy đúng là Tử Xa.
Nghe vậy, Ngô Danh cảm thấy nhẹ nhõm, nhìn Từ Xa với vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng:
Tốt quá, đội trưởng, cuối cùng cô cũng trở lại là chính cô! Tốt quá rồi!
Tử Xa khẽ nhếch môi, đáp:
Đúng vậy, tôi đã trở lại là chính tôi.
Khác với sự ngạc nhiên và mừng rỡ của Ngô Danh, Tăng Nguyệt Nguyệt không hề có sự nhiệt tình khi đối mặt với Tử Xa giống như anh ta, mà quan sát cô từ trên xuống dưới bằng ánh mắt nghi ngờ.

Kỳ lạ? Kỳ lạ thế nào?

Tạm thời tôi không nói ra được là kỳ lạ ở đâu, nhưng tôi cảm thấy rất kỳ lạ.

Ngô Danh vỗ vai cô ấy:
Có lẽ là vì trước kia cô chưa từng tiếp xúc với đội trưởng nên có phần không chấp nhận được khuôn mặt hiện giờ của đội trưởng.
Sao thế, Nguyệt Nguyệt, cậu không tin tôi à? Hồi đầu trong trường của chúng ta có một tên giao đồ ăn muốn giết cậu, chính tôi đã cứu cậu, đúng không?

Tăng Nguyệt Nguyệt vốn dĩ vẫn hơi băn khoăn về Tử Xa, nhưng khi cô nói đến chuyện này, cô ấy thoáng cau mày.
Điều mà họ hỏi nhiều nhất dĩ nhiên là về tung tích của Phó Thiên Thiên.
Hai người thường xuyên đến đây, biết ông là người mạnh miệng nhưng mềm lòng.

Cô nói...
cô là Phó Thiên Thiên?


Ý tôi là, cô ta không phải là đội trưởng trước kia của các anh, mà là một kẻ giả mạo.
Ngô Danh trợn mắt:
Cô ngốc hả? Bệnh viện quân khu là nơi nào chứ? Ở đó mà còn có thể có sai sót sao? Bọn họ đã kiểm tra đội trưởng và xác nhận cô ấy chính là đội trưởng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.