• 360

Chương 570: Cô ta không phải cô ấy!


Huống hồ, nếu thủ trưởng Cận không chắc chắn 100% thì ông sẽ không để cô trở lại đội đột kích Hắc Ưng.

Cho dù tất cả mọi người đều cho 8rằng Tử Xa này chính là Tử Xa trước kia, Tăng Nguyệt Nguyệt vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ trong chuyện này. Nhưng bảo cô nói ra chỗ kỳ lạ thì cô3 lại nhất thời không nói ra được.
Ngay khi bàn giao xong, có người đến phòng làm việc của Tử Xa.

Đội trưởng, có người muốn gặp cô, người đó đang ở cổng quân khu ạ.

m6ột vài từ nào đó, cô cảm nhận được ở Từ Xa có sự độc ác mà Phó Thiên Thiên không có.
Cô sực nhớ ra điều gì đó.
Chẳng mấy chốc, cô đã đi đến cổng quân khu Nam Tương. Tuy nhiên, khi ra đến cổng thì cô lại không thấy ai đang đợi mình ở đó.
Cô đi đến phòng cảnh vệ. Nhìn thấy cô, cảnh vệ cung kính giơ tay chào cô theo nghi thức quân đội.
Tăng Nguyệt Nguyệt nấp trong góc sân huấn luyện, nhìn về phía phòng làm việc của Từ Xa từ xa. Thấy Tử Xa đi ra khỏi phòng, đôi mắt lanh lợi của cô sáng lên. Đợi đến khi bóng dáng Tử Xa biến mất ở lối rẽ, cô cũng
nhanh chóng đuổi theo.

Đội trưởng Tử.

Tử Xa gật đầu:
Không phải các anh nói có người tìm tôi sao?

Đã nửa năm trôi qua mà vẫn không có tin tức gì của Phó Thiên Thiên. Hiển nhiên mỗi lần Bùi Diệp thất vọng trở về chính là lúc anh có tâm trạng tồi tệ nhất, tính tình nóng nảy giống như phụ nữ mỗi lần
đến tháng

vậy.

Được, tôi biết rồi.

Cô lại nhìn khắp cổng quân khu, chắc chắn không có ai quanh đó, bây giờ mới trở vào trong quân khu.
Bùi Hạo trơ mắt nhìn anh trai mình. Khi cửa thang máy đóng lại, anh ta mới bừng tỉnh.
Chuyện gì xảy ra thế? Bùi Diệp lại muốn đi đâu đây?
Tử Xa cau mày:
Ai?


Bên gác cổng chỉ báo lại như vậy nhưng họ không nói là ai. Đội trưởng cứ đi thì sẽ biết.

Anh ta chuẩn bị tâm lý xong xuôi rồi mới gõ cửa phòng. Nào ngờ tay anh ta còn chưa chạm đến cánh cửa thì cửa phòng đột nhiên được mở ra.
Bùi Hạo ngạc nhiên ngẩng đầu lên, sau đó bắt gặp khuôn mặt của Bùi Diệp.
Tập đoàn Bùi thị.
Sau khi Phó Thiên Thiên bị người ta đưa đi từ bệnh viện, cả Tập đoàn Bùi thị đều chìm trong bầu không khí áp suất thấp vì sợ Bùi Diệp tóm được nhược điểm. Trong lúc làm việc, mọi người chỉ vùi đầu làm việc của
Trong ấn tượng của mình, cô chưa từng gặp người như vậy.
Người đến tìm cô có thể là ai nhỉ?
Rời khỏi sân huấn luyện, Từ Xa cực kỳ thận trọng, thỉnh thoảng lại nhìn ngó xung quanh.
Cô mặc đồng phục của đội đột kích Hắc Ưng, người khác nhìn quân hàm trên cầu vai là biết cấp bậc của cô. Trên đường có rất nhiều người giơ tay chào cô.

Một người đàn ông khoảng 39 tuổi, cao một mét bảy lăm, vóc người trung bình.

Tử Xa nhíu mày.
Thấy Bùi Hạo tới, Thạch Kiều cung kính cúi đầu chào:
Cậu Hai.

Bùi Hạo vẫy tay, rồi vừa nhìn vào cửa văn phòng vừa nhỏ giọng hỏi anh ta:
Thạch Kiều, lần này các anh đến thành phố Nghiệp Thành có thu hoạch được gì không?

Anh vừa bay về thành phố Vân Thành Sáng nay. Đúng lúc đang có tài liệu cần ký, Bùi Hạo liền chạy đến phòng làm việc của anh.
Đến nơi anh ta trông thấy Thạch Kiều, người đã đi cùng Bùi Diệp rời khỏi Vân Thành, hiện đang đứng canh gác ở ngoài cửa văn phòng.
Trước đây Tăng Nguyệt Nguyệt là thần trộm, sau khi gia nhập đội đột kích Hắc Ưng thì rất ngoan ngoãn, không bộc lộ tài năng của mình. Vì thế lúc này cô vượt nóc bằng tường rời khỏi sân huấn luyện của đội đột kích
mà không bị ai phát hiện.
Nghe vậy, cô càng cau mày chặt hơn.
Ai có thể đến gặp cô vào lúc này?
Thời kỳ đặc biệt của phụ nữ, mỗi tháng chỉ có một lần, nhưng Bùi Diệp về cơ bản là mỗi tuần lại nổi điên một lần. Điều đó thực sự khiến người ta không chịu được.
Nhưng nghĩ đến việc mình còn có tài liệu cần chữ ký của Bùi Diệp, Bùi Hạo chỉ có thể cắn răng bước vào phòng làm việc của anh.
Các thành viên trong đội đột kích Hắc Ưng cực kỳ vui mừng khi biết Tử Xa đã trở lại.
Trong sân huấn luyện dành riêng cho đội đột kích Hắc Ưng, Từ Xa và vài tiểu đội trưởng chia ra so tài. Sau đó, vị đội trưởng tạm thời bàn giao lại một số công việc cho cô.
Cảnh vệ lấy làm lạ, thoáng nhìn về phía cổng, nói:
Không có ở đây sao? Vừa rồi người đó vẫn còn ở đây mà.


Người đó là ai?

Anh ta mừng rơn, nói:
Anh, vừa khéo anh đi ra, em đang có tài liệu cần anh ký...

Anh ta còn chưa nói ra từ
duyệt
thì Bùi Diệp đã đi vào trong thang máy.
Có một người nh5ất định có thể nhận ra rốt cuộc Tử Xa này có phải là giả hay không, chính là Bùi Diệp.
Tăng Nguyệt Nguyệt đưa lưng về phía Ngô Danh và Tử Xa, lặng lẽ đi đến một góc, lấy điện thoại di động ra và gọi đi.
Thạch Kiều thở dài, lắc đầu:
Vẫn không có tin tức gì của mợ chủ.

Câu trả lời này của anh ta làm cõi lòng Bùi Hạo nguội lạnh đi một nửa.
tích đều là do làm thêm giờ mà có.
Trong thời gian làm việc điên cuồng, Bùi Diệp vẫn rời thành phố hai ngày mỗi tuần, anh rời thành phố để làm gì thì mọi người đều không biết.
Có lẽ là cảm giác.
Trước đây cô là
thần trộm
, hay dùng mọi cách ngụy trang nên cảnh giác v9ới sự nguy hiểm và sự nhạy bén hơn người bình thường. Hành động và cử chỉ của Từ Xa giống hệt với Phó Thiên Thiên, nhưng khi nói đến
mình, không dám ngẩng lên buôn chuyện.
Bởi vì mọi người đều phải chịu áp lực mạnh mẽ trong sáu tháng qua nên hiệu quả và doanh thu của tập đoàn đã tăng 10% mỗi tháng. Theo đó, áp lực mà mọi người phải đối mặt cũng tỉ lệ thuận với nó, toàn bộ thành

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.